Anh Là Thành Trì Của Em - Chương 33: Nam Thần Trong Sổ Vẽ Của Tôi
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:01
Đại công cáo thành.
Giang Tùy thở phào nhẹ nhõm, nhìn vào chiếc thuyền mà cô đã ghép xong, trong lòng có cảm giác thành tựu thật kì lạ.
Cái cảm giác này có thể nói là từ lúc sinh ra đến giờ cô mới biết được năng lực của mình đã vượt đến trình độ cao như vậy.
Giang Tùy ngắm nghía một lúc mới cầm nó mang tới đưa cho Chu Trì: “Ghép xong rồi.”
Chu Trì cầm lấy xem một lượt, bộ lông mày nhảy nhảy lên, “Cậu lợi hại thật đấy.”
Đúng vậy.
Còn không phải bị ép đến đường cùng rồi hay sao?
Cảm ơn cái năng lực tiềm tàng của nhân loại.
Giang Tùy nói: “Cậu kiểm tra lại đi, sau này lỡ mà có chuyện gì thì không có liên quan đến tôi đâu nhé.” Cái kiểu cảm giác thành tựu này chỉ cần hưởng thụ một lần là đủ rồi, không cần phải lặp lại lần hai đâu.
Chu Trì ừm một tiếng.
“Vậy tôi đi đây.”
Chu Trì không trả lời lại, vứt thuyền qua một bên, lấy hộp kẹo đưa đến trước mặt cô.
Đây là gì đây?
Định lật mặt nhanh vậy sao, lúc trước hung dữ đến thế mà sao giờ lại tốt vậy, cậu xem tôi là con cún của cậu sao?
Giang Tùy lắc đầu từ chối, “Không cần đâu, trong phòng tôi còn kẹo ăn rồi. Tôi phải về phòng đây.”
“……”
Cái bóng dáng nhỏ nhắn đó vừa đi đến bên cạnh cửa, Chu Trì vội nói, giọng nói kìm lại: “Giận rồi sao?”
Giang Tùy đứng lại, vịn vào tay cầm ở cửa quay đầu lại: “Không có giận, vốn dĩ lần này là chúng tôi sai, sau này tôi sẽ không cho Tri Tri vào phòng của cậu nữa.” Nói xong, cô mở cửa phòng đi ra ngoài.
Cửa phòng từ từ khép lại, tấm thảm bên cạnh chiếc ghế sô pha còn để cái lót đệm mà cô ngồi lúc nãy.
Một cô gái hiền dịu như cô thì ra cũng không phải không có lúc phát cáu.
Chu Trì lấy hộp kẹo đôi xuống bàn, mím môi lại, tim đột nhiên đập loạn nhịp lạ thường.
Ngồi một mình một lúc rồi đứng dậy đi tìm gói thuốc lá.
*
Ngày cuối cùng của kì nghỉ Nguyên đán, Giang Tùy làm bài tập hơn nửa ngày, thời gian còn lại cô liền đi đọc truyện, ngày nghỉ cuối cùng cứ thế mà trôi qua.
Một tuần mới lại đến, kì thi cuối kì càng ngày càng đến gần,thời tiết cũng càng ngày càng lạnh.
Từ sau buổi hội diễn Nguyên đán, luôn luôn có nam sinh đến tìm học sinh lớp 3 để nghe ngóng tin tức về Giang Tùy, Tống Húc Phi vì chuyện này mà lo lắng cả ruột, quyết định không thể nào cứ tiếp tục như vậy được, phải cố gắng lấy dũng khí để bắt đầu theo đuổi Giang Tùy.
Sau khi nghe đám con trai chỉ dẫn, cậu ta tìm Lâm Lâm giúp đỡ, luôn tìm đủ mọi cách để gọi nhóm con gái cùng đi ăn cơm, có một lần nhờ vậy mà cậu ta đã tiễn được Giang Tùy về đến tận nhà.
Lâm Lâm cảm thấy cậu Tống Húc Phi này cũng không đến nỗi tệ, có thể dựa dẫm nên từ đó luôn nói tốt cho cậu ta.
Thường xuyên qua lại như vậy nên Giang Tùy và Tống Húc Phi đã thân nhau hơn trước, bởi vì lúc trước cô bị thương trong tiết thể dục cậu ta đã giúp đỡ rất nhiều, nên Giang Tùy luôn có ấn tượng rất tốt với cậu ta, trong lòng rất cảm kích cậu ta.
Tống Húc Phi nhiều lần được nói chuyện, nhìn thấy nụ cười trên mặt cô ấy, có chút đắc ý vênh váo, hằm hực tìm cơ hội để tỏ tình, muốn hoàn thành xong chuyện lớn này trước kì nghỉ đông, nếu thành công thì vui sướng vô cùng, còn nếu thất bại thì cậu ta buộc phải dập tắt hi vọng mà thôi.
Chuyện này Tống Húc Phi chưa nói với ai hết, đến Trương Hoán Minh cũng chưa nói.
Nhưng mà dạo gần đây Trương Hoán Minh cũng rất bận, không rảnh để quan tâm mấy chuyện vặt vãnh trong lớp, cậu ta vẫn đang giúp Chu Trì điều tra thông tin của thằng nhóc Tào Hoành Nghị khối 10 lớp 9 kia.
Trong thời gian này, nhóm con trai trong lớp với mấy thằng nhóc khối 10 lớp 9 kia có xung đột một lần, xém tí nữa thì Chu Trì đã ra tay, ở chính ngay phía sau thư viện, nhưng mà bị lôi đi vì thầy quản giáo đột nhiên đi qua.
Vốn nghĩ rằng Tào Hoành Nghị bị cảnh cáo xong sẽ biết thân biết phận mà rút lui, không ngờ rằng thằng du côn này là một thằng khốn kiếp, ngạo mạn, lại gửi ảnh của Giang Tùy vào nhiều nhóm chat khác.
Đệch mẹ nó muốn khiêu khích đây mà!
Lần này không chỉ Chu Trì mà nguyên cả nhóm con trai đều tức điên lên.
Trương Hoán Minh cảm thấy chuyện này thật quá nan giải, làm lớn lên cũng không được mà mặc kệ cũng không xong.
Lần trước bọn họ vừa mới đứng trước bục đọc bản kiểm điểm rồi, không lâu sau lại làm ồn chuyện lên nữa sẽ rất rắc rối, nhưng mà một thằng nhóc lớp 10 muốn trèo lên thấu đầu của bọn họ thì thật khinh người quá đáng rồi, không thể không xử lí được.
Cậu ta nói với Chu Trì: “Như này, tớ quen một vài người anh em trong xã hội đen, chi bằng chúng ta nhờ họ đánh thằng côn đồ họ Tào đó một trận, đến lúc đó mà nói ra thì cũng không liên quan gì đến chúng ta hết, để nó nghiến răng mà chịu đựng uất ức này.”