Copy Thần Thuật: Ta Ở Tu Chân Giới Làm Đại Lão - Chương 55

Cập nhật lúc: 04/09/2025 20:29

Tô Chi Chi bật dậy, nhanh nhẹn chạy theo Tô Cửu ra ngoài.

"Nhị ca, lát nữa huynh tự ra ruộng một mình nhé."

"..."

[Tô Cửu truyền thư: "Tiền Chu, rửa mặt sạch sẽ, đợi ta ngoài ruộng!"]

Trước khi bước ra khỏi cửa, Tô Cửu đã gửi lá dâu truyền thư để gọi người.

Tô Chi Chi liếc nhìn, sắc mặt lập tức trở nên kỳ lạ.

Suốt bảy ngày qua, Tiền Chu đã mang đến không ít quà cáp, rõ ràng là muốn hàn gắn lại tình nghĩa với tỷ tỷ.

Thuở trước, chỉ có tỷ tỷ tặng quà cho hắn.

Giờ thì mọi chuyện hoàn toàn đảo ngược.

Cảm giác này, thật sự... quá hả hê.

Ngồi trên chiếc xe bò không công của một lão nhân trong khu chở ra ruộng, Tô Chi Chi không giấu nổi nụ cười toe toét.

Tô Cửu thì chậm rãi gỡ từng lớp băng vải quấn quanh tay phải.

"Nếu không thể bù lại tư chất cho muội, thì để hắn bù thứ khác vậy."

"Chờ xem."

Tô Chi Chi tràn đầy mong đợi.

Hôm nay, khắp bãi dâu ngập tràn linh khí, những cây dâu cổ thụ vươn cao sừng sững, tán lá rậm rạp khẽ lay động trong ánh sáng huyền ảo.

Rất nhiều người đã có mặt từ sớm, ai nấy đều bận rộn chuẩn bị cho kỳ khảo hạch chọn linh lá dưỡng tằm.

Chẳng bao lâu sau, Tô Cửu cùng Tô Chi Chi ngồi xe đến mảnh ruộng của mình, vui vẻ chào tạm biệt lão nhân.

Lúc này, mảnh ruộng hoang hạ phẩm của họ đã thay da đổi thịt. Những cây dâu được dán phù Ấm Nắng mọc cao vút, linh khí dồi dào len lỏi từ ngọn lá xuống tận gốc cây.

Tô Cửu vừa đặt chân xuống đất, thì nơi chân trời đã xuất hiện một chiếc xe bò xanh biếc vụt tới như bóng ma.

Tiếng bò rống vang dội, Tiền Chu chưa đợi xe dừng hẳn đã nhảy xuống, hớn hở chạy về phía nàng, nụ cười rạng rỡ đầy phấn khích.

Ánh mắt hắn thoáng lộ vẻ tham lam khi nhìn thấy những tán dâu cổ thụ to lớn, tươi tốt trên ruộng của nàng — vẻ tham lam đó của hắn không thoát khỏi tầm mắt Tô Cửu.

"Cửu Nhi, cuối cùng muội cũng chủ động tìm ta giúp rồi."

"Không hổ là giống tốt thượng phẩm, hôm nay ruộng dâu của muội chắc chắn sẽ được linh tằm ưu ái. Chỉ cần hoàn thành bước nhổ cỏ và tưới nước cuối cùng là xong."

Suốt mấy ngày qua, Tiền Chu không ngừng lấy lòng: khi thì mang đến vài viên Tăng Nguyên Đan, khi thì viết thư tình, nói lời ngọt ngào.

Tô Cửu nghe đến phát chán.

Nàng đã chờ suốt sáu ngày, cuối cùng hôm nay, kỳ hạn bảy ngày sao chép của hắn cũng kết thúc.

"Cửu Nhi, mấy hôm trước muội còn cự tuyệt ta, giờ thì cuối cùng cũng tỉnh ngộ rồi."

Tiền Chu xúc động nói.

"Cái tên Chu Bạch Ngọc kia có gì hơn ta chứ? Hắn ta chỉ đứng hạng mười, sao có thể thật lòng với muội? Hắn chỉ đùa giỡn muội thôi. Cho muội vài món pháp bảo, giúp muội làm mấy ngày đồng áng là muội đã tin rồi sao?"

Tiền Chu vẫn nghĩ rằng người âm thầm giúp Tô Cửu hôm đó là Chu Bạch Ngọc.

Nào ngờ, đó lại chính là "con rối nửa thân trên bằng đất sét" của Chu Bạch Ngọc.

"Nhưng không sao, giờ muội chịu quay về bên ta, ta vẫn chọn tha thứ cho muội."

"Hôm nay dù không có linh thạch, ta cũng giúp muội."

Tiền Chu ngồi xổm xuống, bắt đầu kết ấn trừ cỏ.

"Nhưng mà Cửu Nhi, chia cho ta một phần mười số lá dâu đi? Muội chia vậy cũng đâu có nhiều nhặn gì, vẫn đủ dùng. Mà nhờ có phần đó, ta rất có thể sẽ vọt lên hạng bốn mươi trong tháng này. Hơn nữa, tháng sau muội có thiên phú thánh phẩm, tất sẽ được mười hai viên Tăng Nguyên Đan, khi ấy hãy chia cho ta chín viên nhé..."

Tiền Chu vừa nói đến đây thì bắt gặp ánh mắt đen thẳm, lạnh lẽo của Tô Cửu, bất giác rùng mình.

"Sáu viên. Cửu Nhi, sáu viên đã đủ rồi."

"Đầu tháng tới, chúng ta sẽ cùng tìm Tào phu trưởng để đăng ký làm đạo lữ, từ nay hoạn nạn tương trợ, vinh hoa cùng hưởng..."

Tiền Chu chắp bốn ngón tay thề thốt.

Nhưng tay vừa giơ lên đã bị Tô Cửu bóp chặt tựa gọng kìm sắt.

Tiền Chu nghẹn lời, ngẩng đầu lên, chỉ thấy gương mặt vốn tái nhợt vì mất m.á.u của nàng giờ đã hồng hào hơn nhiều. Đôi mắt đen từng ngoan ngoãn nghe lời, nay đuôi mắt hơi nhướng lên, dưới hàng mi rủ xuống là ánh nhìn sắc như d.a.o rút khỏi vỏ, lạnh lẽo đến rợn người.

"Bớt nói nhảm. Ta không có thời gian nghe ngươi nói khoác." Tô Cửu khẽ nhếch môi, ý cười đầy khinh mạn.

[Đã nhận diện Tiền Chu (Nhân tu, luyện nguyên tầng bảy). ]

Ồ, đã đột phá rồi sao?

Tô Cửu khẽ gật đầu, tỏ vẻ hài lòng.

[Sao chép Tiền Chu một phần thành công. ]

[Bắt đầu sao chép... ]

Tô Cửu hất tay hắn ra, tiện thể lau sạch mu bàn tay lên vạt áo của hắn.

Tiền Chu sững người.

Động tác này... sao lại quen thuộc đến thế?

Tô Cửu nhướng mày: "Không còn việc của ngươi nữa. Bảy ngày sau, tắm rửa sạch sẽ rồi lại đến trả nợ."

Tiền Chu ngơ ngác: Trả nợ gì mà "lại" cơ chứ?

Hắn có làm gì đâu?

"Cửu Nhi, muội chạm vào ta, ta vui là đương nhiên. Nhưng trả nợ là sao?"

Chưa dứt lời, một sợi linh tuyến trắng mảnh, uyển chuyển như rắn con, đã từ giữa trán hắn dần hiện ra, biến ảo thành khế ước Châm Ngôn Tan Khế phiêu đãng hạ xuống trước mặt Tô Cửu.

[Tiền Chu tự nguyện để Tô Cửu chạm vào, lấy đó làm giá trị hoàn nợ.]

[Khế ước này do Công Quá Đường giám sát, vi phạm lập tức trời giáng ngũ lôi.]

Tiền Chu ngẩn người.

Chuyện quỷ quái gì đang xảy ra vậy?

Hắn chỉ nói vài ba lời, lại chỉ khẽ chạm qua, thế mà đã kích hoạt khế ước này ư?

"Tô Cửu... không, Cửu Nhi, thiên phú thánh phẩm của muội rốt cuộc là gì thế?" Trong lòng Tiền Chu bỗng dâng lên một dự cảm chẳng lành.

Từ hôm nàng chọn được ba giỏ linh giống nhất giai thượng phẩm, cả tầng một Linh Tằm Các đã xôn xao đồn đại rằng nàng sở hữu thiên phú giao cảm linh thực cấp thánh phẩm.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.