Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 142
Cập nhật lúc: 18/09/2025 14:20
Dù sao cuộc hôn nhân của cô với Cố Hoành đối với Tô Tử Thiến mà nói là sấm đánh giữa trời quang, vô cùng đột ngột. Giống như ba năm trước cô đột nhiên bị bỏ rơi, bị từ hôn, cảm giác đó cô đã từng nếm trải, thật sự rất khổ sở.
Nhưng nói cho cùng, cô và Cố Hoành nam chưa cưới, nữ chưa gả, thậm chí Cố Hoành còn chưa chân chính thừa nhận danh phận bạn gái của cô ta, cô ta có tư cách gì mà đến chất vấn cô?
Cô ta muốn tranh giành Cố Hoành thì phải tìm đến Cố Hoành chứ không phải cô. Cô ta dám chặn đường kiếm tiền của cô, cô tuyệt đối không thể nhẫn nhịn!
Vừa hay chuyện của Bàng Hải, bây giờ là chuyện này gom hết vào một lần, cô khỏi phải tính thêm một cuốn sổ nữa.
Muốn đánh nhau với cô à? Cô thật sự chưa từng sợ ai cả!
Tô Tử Thiến không có đầu óc nhưng Hứa Thanh Vi thì có. Trước khi cho cô đến bữa tiệc này, Cố Hoành đã cảnh cáo cô không được làm anh mất mặt. Nếu gây ra chuyện ở bữa tiệc, cô cũng không có kết cục gì tốt.
Hứa Thanh Vi tóm lấy tay Tô Tử Thiến, kéo cô ta đến nhà vệ sinh ở cuối hành lang.
Tô Tử Thiến không ngờ cánh tay mảnh khảnh của Hứa Thanh Vi lại có sức hơn cô ta. Cô ta nhất thời không giãy ra được, cứ vậy bị cô kéo đến nhà vệ sinh.
Sau khi xác định không có ai, Hứa Thanh Vi đóng sầm cửa lại, nhanh nhẹn khóa cửa vang lên tiếng cạch. Cô hất tay Tô Tử Thiến ra, Tô Tử Thiến lảo đảo hai bước, đứng không vững, chật vật ngã xuống đất.
Hứa Thanh Vi đứng trên cao nhìn xuống cô ta: “Muốn đánh thế nào? Tôi tiếp!”
Tô Tử Thiến bị khí chất của cô dọa cho run rẩy cả người, chẳng mấy chốc lại gân cổ nói: “Cái gì mà thiên kim tiểu thư, cô chỉ là một kẻ lưu manh vô sỉ! Chẳng trách phải dựa vào thủ đoạn mới có thể gả cho Cố Hoành, thật là ghê tởm!”
Lưu manh?
Khi cô chạy tin tức rơi vào nguy hiểm hết lần này tới lần khác, lúc cô biết chỉ có thể dựa vào sức mình, sẽ không có ai tới cứu cô, cô đã học cách tự cứu, để bản thân mình trở nên mạnh mẽ hơn.
Kiểu người sống trong mộng tưởng như Tô Tử Thiến cũng chỉ biết xét đoán người khác với ý xấu. Người đáng ghê tởm không phải là cô mà chính là cô ta!
“Dụ dỗ Cố Hoành chưa đủ còn liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác. Hứa Thanh Vi, cô đúng là một kẻ thoái hóa trong cánh chị em phụ nữ!”
Không nhắc tới Dung Vương còn ổn, vừa nhắc tới cô lại bốc hỏa. Chỉ còn thiếu một bước nữa là thành công, cuối cùng lại bị Tô Tử Thiến chạy tới gây rối. Hứa Thanh Vi thổi phù phù mấy sợi tóc rủ xuống trước trán mình. Hôm nay cô phải đánh cho đến khi cô ta biết vì sao hoa lại có màu đỏ!
Hứa Thanh Vi cởi áo khoác ra, ném sang một bên một cách đầy khí phách, sau đó cởi bỏ giày cao gót dưới chân, hất cằm: “Muốn đánh nhau thì đừng dài dòng!”
Tô Tử Thiến vốn đã tức đỏ cả mắt, lại nhìn thấy Hứa Thanh Vi cởi áo khoác làm lộ ra mấy dấu ấn màu đỏ đầy mờ ám trên da, tuy đã dùng phấn che đi nhưng vẫn có thể nhìn thấy loáng thoáng. Không cần nghĩ cũng biết đó là cái gì!
Cố Hoành chưa đụng tới cô ta lần nào, thế mà anh lại cùng Hứa Thanh Vi… Không, nhất định là người phụ nữ mặt dày Hứa Thanh Vi này đã dụ dỗ anh, cô ta nhất định phải xé xác Hứa Thanh Vi ra!
Tô Tử Thiến từ dưới đất bò dậy, bất chấp lao về phía Hứa Thanh Vi. Hứa Thanh Vi nhếch khóe môi, không hề khách sáo thưởng cho cô ta một cú đấm, trúng vào sống mũi!
Sau đó cô nhìn thấy, hình như sống mũi của Tô Tử Thiến đã lệch đi…
Tô Tử Thiến hét lên một tiếng, ôm lấy mũi, sau đó điên cuồng vung tay vung chân, không còn hình tượng gì nữa, lao vào đánh nhau với Hứa Thanh Vi cứ như mụ đàn bà đanh đá.
Cô ta đánh không theo phương pháp gì, chỉ biết tát tai nắm tóc. Mấy năm nay Hứa Thanh Vi tự mình học một số kỹ thuật phòng thân, lại thường xuyên chạy tin tức nên độ nhanh nhạy cao hơn cô ta, sức lực mạnh hơn cô ta. Về cơ bản, cô đều có thể kịp thời tránh đòn tấn công của cô ta, sau đó phản kích.
Đương nhiên Tô Tử Thiến chơi lối đánh liều mạng, Hứa Thanh Vi cũng không tránh khỏi bị đánh trúng nhưng so ra Tô Tử Thiến vẫn thảm hại hơn. Gương mặt xinh đẹp đã biến thành mắt gấu trúc, mũi đỏ, cánh tay bị Hứa Thanh Vi vặn ra sau, đau đến mức la oai oái.
Lúc hai người đang đánh nhau hăng, cửa nhà vệ sinh bỗng nhiên bị đạp ra.
Hứa Thanh Vi theo bản năng ngoái đầu nhìn lại, đập vào mắt trước tiên là trợ lý Lâm với vẻ mặt đầy kinh hãi, không dám tin. Tiếp đó, một người đàn ông nữa đi vào… là Cố Hoành trên mặt không có cảm xúc gì.
Cố Hoành nhìn lướt qua, Hứa Thanh Vi có thể cảm giác được ánh mắt lạnh như băng của anh đ.â.m vào người cô.
Tô Tử Thiến nhìn thấy Cố Hoành, cố gắng hết sức thoát khỏi sự kìm kẹp của Hứa Thanh Vi, vừa lăn vừa bò đến trước mặt Cố Hoành khóc như mưa, thở hổn hển: “Cố Hoành, Hứa Thanh Vi đánh em! Em đau c.h.ế.t được, anh xem em này, hu hu hu...”
Cố Hoành không nhìn Tô Tử Thiến, trái lại trợ lý Lâm liếc mắt nhìn cô ta, gương mặt thê thảm ấy khiến anh ta không kìm được hít sâu vào một hơi.
Cô chủ là… cao thủ võ lâm ẩn mình à!
Dù Tô Tử Thiến đóng vai kẻ xấu lại đi tố cáo trước nhưng Hứa Thanh Vi cũng không biện bạch cho mình. Cô mím môi, đứng yên tại chỗ, đợi Cố Hoành xử lý.
Bởi vì Cố Hoành chưa bao giờ tin cô, cô cũng không cần phải lãng phí nước bọt đi giải thích làm gì. Huống hồ, cô đã đánh Tô Tử Thiến yêu dấu của anh, cô đã chuẩn bị tâm lý gánh chịu hậu quả.
Từ Soái và Tiêu Thuần đuổi tới sau cùng, chứng kiến cảnh hỗn loạn này cũng tỏ ra kinh ngạc.
Tiêu Thuần chen vào trong, đi đến trước mặt Hứa Thanh Vi, quan sát cô từ trên xuống dưới. Vẻ mặt cô ấy lạnh đi, lập tức xắn tay áo xông tới chỗ Tô Tử Thiến: “Tô Tử Thiến, cô dám đụng vào Thanh Vi nhà chúng tôi, tôi phải bẻ gãy một cánh tay của cô!”
Tô Tử Thiến càng khóc dữ dội hơn: “Cố Hoành...”
Từ Soái tiến lên, nhanh tay lẹ mắt giữ Tiêu Thuần lại, cực kỳ nhức đầu nói: “Những lúc thế này em đừng thêm loạn có được không?”
“Từ Soái, anh buông em ra!”, Tiêu Thuần gắt lên.
