Gả Cho Bệnh Kiều Phản Diện - Chương 322: Gả Cho Bệnh Kiều Phản Diện
Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:33
Ngón tay Vệ Lễ co lại, "Ngươi thấy được tướng mạo người kia không?"
Nếu, nếu không phải La Hạo Nhiên, có lẽ sự tình còn có thể cứu.
Thị nữ nghĩ nghĩ, "Dáng người mười phần cao lớn, mặt vuông vuông thẳng thẳng, đại khái bốn năm mươi tuổi, a! Trên mặt còn có vết sẹo to!"
Cả người Vệ Lễ run lên, mồ hôi đổ ra làm ướt cả xiêm y như là mới vớt ra từ trong nước lạnh.
Là hắn, là La Hạo Nhiên, trên trán hắn có một sẹo, chính là thương tích lần trước Vệ Lễ gây ra.
Hắn trở về , trên đời này, cũng liền chỉ có La Hạo Nhiên biết quá khứ hoàn chỉnh của Vệ Lễ!
Thật hận, lần trước nên g**t ch*t hắn, thế đã không có hậu hoạn như bây giờ.
Sắc mặt Vệ Lễ càng khó nhìn, thị nữ bất an nói, "Chủ công, nô vẫn nên đi gọi Y Sư thôi."
Vệ Lễ không đáp, chỉ vẫn ngồi xổm chỗ đó.
La Hạo Nhiên, vốn là một viên mãnh tướng dưới tay Trấn Bắc vương vô cùng được coi trọng, hắn theo Trấn Bắc vương hai mươi mấy năm, năm đó khi Vệ Lễ mới tới Bình Chây, chính La Hạo Nhiên chọn Vệ Lễ ra, đem đi rửa sạch sẽ rồi đưa đến vương phủ .
Sau này Trấn Bắc vương tuổi già sức yếu, La Hạo Nhiên nổi lên tâm tư muốn thay thế, lại vô tình bị Vệ Lễ giành trước một bước, đoạt Bình Châu.
Sau khi La Hạo Nhiên tạo phản thất bại, hắn chui ra từ chuồng chó của vương phủ chạy trốn , nhờ vậy mới bảo trụ được một cái mạng.
Lần trước từ Tập An về Bất Hàm, khi đến gần sông Áp Lục Giang, cũng là La Hạo Nhiên dẫn chó ra chặn đường, làm Vệ Lễ trọng thương.
Vết sẹo trên mặt La Hạo Nhiên, cũng là để lại khi đó.
Thị nữ còn muốn nói thêm cái gì, chỉ thấy Vệ Lễ lập tức từ mặt đất b.ắ.n dậy, đẩy cửa ra chạy đi .
A! Chủ công gần đây thân thể không tốt, phu nhân cố ý dặn dò phải chăm sóc chủ công thật tốt ! Mới vừa rồi còn sắc mặt trắng bệch, một đầu đổ mồ hôi lạnh , tại sao lại chạy đi rồi ?!
Thị nữ vội vàng đuổi theo, còn dặn dò người phía sau, "Nhanh đi báo tin cho phu nhân, kêu vài người đến cùng ta đuổi theo chủ công!"
---------
"Nói đi, cho ngươi cơ hội nói, đổi cho ngươi một địa phương khác đây, nơi này rộng rãi hơn nhiều , đủ để ngươi biểu diễn a." Trong địa lao, Triệu Hi Hằng ngồi trên ghế thái sư, có chút hất cằm, nhìn về La Hạo Nhiên phía đối diện.
La Hạo Nhiên âm dương quái khí nở nụ cười hiếc hiếc, "Ngươi thật sự muốn biết sao? Ta dám cam đoan, ngươi nghe xong khẳng định sẽ..."
Triệu Hi Hằng dùng nắp ly ném lên đầu hắn, "Ngươi cho rằng ngươi là đại nhân vật phản diện trong mấy quyển thoại bản hả ? Đừng có làm này làm nọ nữa, ta ngay từ đầu cũng không muốn biết, là ngươi liên tiếp bám theo vội vàng muốn nói cho ta nghe , có rắm mau thả, đừng lằn nhằn !"
Nụ cười trên mặt La Hạo Nhiên cứng đờ, hắn chỉ là...
Chỉ là muốn làm cho không khí nóng hơn một chút, sau đó mới dẫn sự tình ra, tiểu nương tử tuổi còn trẻ mà sao tính tình lại táo bạo như thế?
Không sao cả, tình huống người trẻ nóng nảy mất khống chế hắn có thể hiểu được, chỉ cần kết cục giống như hắn dự đoán là được rồi.
Nhưng hắn lại cảm thấy phương hướng phát triển của sự tình không phải đúng lắm, nhưng không đúng chỗ nào thì hắn vẫn không ra được, hình như có, mà cũng hình như không có chỗ nào đó thích hợp vậy.
La Hạo Nhiên hắng giọng một cái, chậm rãi nói, "Từ hơn mười năm trước, khi Huệ Vũ đế vừa mới ban phát pháp lệnh cấm tàn sát nô lệ, tàn sát ở đây bao gồm tuẫn táng người sống, bắt người làm đấu thú cùng với hành hạ người đến chết. Nhưng mà quý tộc tật cũ khó sửa, bọn họ đã dùng nô lệ tìm niềm vui thành thói quen, bởi vậy có một phần lớn quý tộc lén lút nuôi dưỡng nô lại dùng để tuẫn táng, hay để hành hạ đến chết..."
Triệu Hi Hằng có chút nghiêng đầu, tử khí trầm trầm nhìn hắn, "Ngươi có thể nói chút gì mà ta không biết không ?"
Mấy chuyện này không có ai rõ hơn nàng cả, năm đó A Gia vốn là muốn tiến hành cải cách dẹp bỏ luôn cả chế độ nô lệ, nhưng mới làm được một nửa, chỉ có thể cải thiện giúp nô lệ không bị tùy ý g.i.ế.c hại như dê như bò, nhưng người khác thì không nghĩ vậy.
Lời nói bị cắt đứt , biểu tình La Hạo Nhiên đều sắp vặn vẹo , hắn tức hổn hển, bình nứt không sợ vỡ mà hô to, "Ngươi có giỏi thì ngươi nói đi, ta để chỗ này cho ngươi nói!"
Triệu Hi Hằng không để ý tới chuyện hắn gào thét, đứng lên phủi phủi xiêm y, chuẩn bị muốn đi, "Ngươi còn không nói ra gì thú vị, thì tự mình ở trong này chờ c.h.ế.t đi."
La Hạo Nhiên vội vàng gọi nàng lại, "Vệ Lễ trước khi đến Bình Châu, là đấu thú nô mà Trần hầu gia nuôi dưỡng!"
Triệu Hi Hằng lập tức dừng lại, trong óc lập tức ong ong lên.
"Khi hắn đến Bình Châu, trên lỗ tai đã xỏ một cái lỗ lớn, đeo một cái xích nhỏ có một mảnh đồng nhỏ, trên mặt chính là ấn hiệu của Trần Hầu gia, là ấn ký để đánh dấu Đấu Thú Nô!"