Gả Cho Bệnh Kiều Phản Diện - Chương 369: Gả Cho Bệnh Kiều Phản Diện

Cập nhật lúc: 03/09/2025 13:35

Chi Chi cau mũi, "A nương, có phải người vẫn luôn chờ xem chuyện khôi hài này của con hay không? "

...

Triệu Hi Hằng vội vàng vẫy tay, "Ta không phải, ta không có, con đừng nói bừa, ta làm sao lại chờ để cười con được chứ."

Chi Chi mới không tin đâu, hoá ra a nương mà nó thích nhất, kỳ thật cũng cùng một đức hạnh với a gia nó, bây giờ ai nó cũng không muốn thích .

Triệu Hi Hằng lúng túng ho khan hai tiếng, dời đi lực chú ý của Chi Chi, "Chúng ta thu thập một chút, đi bờ biển chơi có được không?"

Thanh Châu không thể so với Bình Châu, tháng 5 đã rất nóng , phải mặc xiêm y mỏng manh chút mới mát mẻ được.

Lúc này đi bờ biển hóng gió mới thoải mái , thừa dịp cơn sóng nhỏ có thể nhặt được thật nhiều vỏ sò lạ, còn có mấy hòn đá nhỏ xinh đẹp.

"Được nha!" Chi Chi vỗ tay nhảy dựng lên, tuổi nó còn nhỏ, quả nhiên bị hấp dẫn chú ý.

Nó từ nhỏ đã sống tại Bất Hàm, Bất Hàm không có biển, thời tiết lại lạnh, làm sao có thể nhặt vỏ sò, hóng gió biển?

Triệu Hi Hằng dùng chuỗi trân châu to cỡ gạo hạt quấn lên hai vòng trên tay Chi Chi thành hai vòng tay đơn giản, hai người đeo đấu lạp lên phòng cháy nắng, xong liền ra ngoài.

Chi Chi nắm tay Triệu Hi Hằng, bước chân nhỏ mềm mềm đạp trên bờ cát, tạo ra một chuỗi lại một chuỗi dấu chân nhỏ.

Con bé ngồi xổm trên bờ cát, chọn một đống đá nhỏ xinh đẹp, từ bên trong lấy ra ba hòn đó xinh đẹp nhất, chỉ cho Triệu Hi Hằng nhìn.

"Lớn nhất là A gia, lớn thứ hai là a nương, nhỏ nhất chính là Chi Chi đây! Mình bỏ hết bọn nó vào một cái trong tráp, chúng nó liền vĩnh viễn sẽ không tách ra ."

Câu nói sau cùng làm Chi Chi có chút xấu hổ, nhăn nhăn nhó nhó, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

Tề Yên vốn dĩ còn lo lắng Tạ Thanh Úc trở về muốn cùng nàng nói chuyện, nàng tự giác không có gì để nói , mong chờ hắn ở ngoài lâu một chút.

Tạ Thanh Úc rất không chịu thua kém, như Tề Yên mong muốn, cùng Vệ Lễ vừa đi là đi suốt hai năm, hai người trong lúc này ngay cả tin cũng không truyền qua bao nhiêu lần.

Sứ giả gởi thư, chiến sự đại thắng, ít ngày nữa liền được khải hoàn trở về thành.

Tề Yên lo lắng chờ đợi Tạ Thanh Úc, đã sớm quên chuyện hắn nói năm đó trong thư.

Nhưng theo dòng tin chiến thắng thắng truyền đến, cũng có một cái tin dữ.

Trong trận chiến cuối cùng với Tiên Bi, Tạ Thanh Úc thân chịu trọng thương đến mức hấp hối, hắn cứng rắn muốn hồn về cố thổ, hiện giờ thoi thóp một hơi, đang đuổi về Ung Châu.

Tề Yên nghe thấy tin tức này, tay chân phát lạnh, sợ tới mức ngay cả chén cũng đánh rơi trên mặt đất .

Nàng rất không muốn Tạ Thanh Úc c.h.ế.t , hai người cùng nhau sống rất tốt , hắn cũng là một phụ thân rất tốt.

Nếu như Tạ Thanh Úc hiện tại c.h.ế.t , Ngọc Lân tuổi nhỏ sẽ không chịu nổi trọng trách, khó đảm bảo mẹ con bọn họ sẽ không bị người khi dễ.

Khi Tạ Thanh Úc được khiêng trở về, cả người đều là một mùi m.á.u tươi, mặt vàng như giấy, nếu không phải còn chút hơi thở, tim còn đập, Tề Yên thật cho rằng hắn đã c.h.ế.t .

Nàng vốn là người vô tâm vô phế, thấy tình cảnh như vậy, cũng không khỏi rơi hai giọt nước mắt.

Quân y theo quân trở về lặng lẽ liếc nàng một chút, trầm giọng nói, "Chủ công mệnh chỉ còn treo trên sợi tóc, mọi người tận lực , hiện tại phải dốc lòng điều dưỡng, có thể nhặt về một cái mạng hay không, liền xem ý trời."

"Ý là còn có thể sống sao?" Tề Yên chùi chùi nước mắt, kinh ngạc hỏi.

"Chỉ có cơ hội rất nhỏ." Quân y cúi đầu, lộ ra tâm trạng càng thêm nặng nề.

Tề Yên ổn định tâm thần, không phải chắc chắn c.h.ế.t là tốt rồi; cố gắng, nói không chừng có thể cứu về thì sao.

Nàng treo thưởng một số tiền lớn, triệu tập tất cả danh y trong thiên hạ đến trị liệu cho Tạ Thanh Úc.

Tề Yên vừa đi, Tạ Thanh Úc nằm ở trên giường ho khan hai tiếng, phun ra một ngụm máu, tuy suy yếu, nhưng lại không giống một người có thể c.h.ế.t bất cứ lúc nào, hắn tựa vào bên giường, ôm ngực, nhăn mày cười thảm, "Biện pháp này có thể dùng sao?"

Quân y vội vàng ấn hắn xuống, "Nếu dùng không được còn nói làm gì ?" Hắn dựng thẳng lên ngón cái lên, "Chủ công chúng ta theo đuổi tức phụ chính là có mỗi một bộ này , nghe hắn chắc chắn không sai."

"Hơn nữa đại cữu tử ngươi sợ cái gì, vốn thật sự là bị thương mà, nhiều lắm chúng ta chỉ là phóng đại một chút. Nhanh nằm xuống đi."

Thương thế của Tạ Thanh Úc tuy không đến mức mạng treo trên sợi tóc, nhưng đích xác cũng nặng, cần nghỉ ngơi, vì thế ngoan ngoãn nằm xuống, trong đầu nhớ lại cảnh tượng của cuộc chiến cuối cùng.

------

Hắn thay Vệ Lễ cản một tên, tên đ.â.m thẳng vào đầu vai của hắn, hắn từ nhỏ chưa bao giờ chịu thương tích đau đớn bậc này, cảm giác mình đại khái sắp c.h.ế.t rồi, vì thế nắm chặt lấy tay Vệ Lễ trước giường Vệ Lễ, cơ hồ uỷ thác , "Kính xin ngươi chiếu cố giùm thê tử cùng hài tử của ta..." Hắn thật tiếc nuối, nói hay lắm. muốn trở về rồi nói chuyện cùng Tề Yên một chút, kết quả là không biết tranh giành, mệnh cũng không còn .

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.