Hóa Ra Ta Bị Phu Quân Tính Kế - Chương 100

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:23

Theo lý thuyết, Lưu Đàn có rất nhiều việc phải xử lý, khi chưa có chứng cứ xác thực thì sẽ không đặt tinh lực lên người Sở Tinh Trạch.

 Trác Trì, mật thám mà Sở Tinh Trạch giấu bên cạnh Lưu Đàn cũng nói Lưu Đàn chưa bao giờ nghe ngóng về chuyện của Sở Tinh Trạch.

Nhưng mà, dù thế nào đi nữa, trong khoảng thời gian này Sở Tinh Trạch vẫn muốn thu tay lại.

 Dẫu sao công chúa Xứng Tâm cũng đã c.h.ế.t rồi, hắn không tìm được bất kỳ lỗ hổng nào để thâm nhập.

 Trước tiên phải bảo vệ tính mạng, quay về Hiến Châu trước, tìm thời điểm g.i.ế.c Sở Tinh Tế, có được Hiến Châu rồi lại nói tới những cái khác.

Sở Tinh Trạch tập hợp đội ngũ mà hắn để ở Mục Châu, chuẩn bị đêm mai sẽ lén quay về Hiến Châu.

Thế nhưng, buổi tối khi Sở Tinh Trạch về tới nhà thì người theo hầu nói cho hắn biết, có người tặng cho hắn một món quà.

Sở Tinh Trạch mở hộp ra, sắc mặt ngay lập tức lạnh đi.

Bên trong là một cái đầu đầm đìa máu, mắt cũng không khép lại.

 Là đầu của Trác Trì.

Sở Tinh Trạch ném hộp đi: “Là ai đưa tới?”Người hầu run lẩy bẩy.

Lúc này, một giọng nói lạnh buốt truyền đến: “Em họ, ngươi nói xem là ai đưa tới?”Đồng tử Sở Tinh Trạch co rụt lại.

 Hắn chậm rãi quay đầu.

Hắn vẫn mặc áo trắng như cũ, màu áo trắng hơn tuyết.

 Lưu Đàn thì mặc trường bào màu đen, cao quý uy nghiêm, dáng người cao lớn đi tới.

Từ nhỏ người mà Sở Tinh Trạch ghen tỵ nhất chính là Lưu Đàn.

Hắn ghen tỵ Lưu Đàn sinh ra ở phủ Mục Vương tôn quý, mà hắn thì sinh ra ở phủ Hiến Vương đang suy bại.

 Ghen tỵ Lưu Đàn đã mất cha từ sớm, không có anh em tranh giành Vương vị, mà Sở Tinh Trạch hắn thì lại phải tranh giành Vương vị với hai người anh trai.

Sở Tinh Trạch tự cho là bản thân xuất sắc hơn Lưu Đàn.

 Hắn cư xử với người ngoài ôn tồn lễ độ, bụng dạ kín đáo, còn Lưu Đàn thì sát phạt quyết đoán, đầu óc đơn giản.

Nhìn thấy người chỉ có xuất thân tốt mà hung hăng ném hắn ra đằng sau, Sở Tinh Trạch thực sự không phục.

Đặc biệt là khi nhìn thấy người mà Lưu Đàn tùy tiện cưới là mỹ nhân đẹp tuyệt trần, cũng là người mà Sở Tinh Trạch vừa ý nhất thì sự căm hận cùng lòng đố kỵ trong lòng Sở Tinh Trạch đã đạt đến đỉnh điểm.

Lưu Đàn nhìn người trước mắt, mắt phượng hẹp dài lạnh lùng lướt qua nét mặt Sở Tinh Trạch: “Chú em họ, món quà này cũng được đấy chứ hả?”Mặt Sở Tinh Trạch méo mó: “Ngươi phát hiện ra từ khi nào?”“Cũng sắp c.h.ế.t rồi, hỏi những chuyện này có ý nghĩ gì sao?” Lưu Đàn vỗ tay, có người ở sau lưng bưng tới ba chén rượu, “Ta chán chẳng muốn tự tay g.i.ế.c ngươi, bẩn đao của ta.

 Chỗ này có ba chén rượu, một chén là rượu độc, một chén khác cũng là rượu độc, một chén cuối cùng vẫn là rượu độc.

 Ngươi chọn đại một chén đi.”Bên ngoài viện đã có người bao vây tầng tầng lớp lớp, Sở Tinh Trạch tùy tiện lấy một chén rượu: “Anh họ, ngươi muốn g.i.ế.c ta, không sợ Hiến Châu từ đây kết thù kết oán với ngươi, không hợp tác cùng ngươi nữa sao?”“Công chúa Xứng Tâm mà ta cũng dám giết, huống hồ là đứa con vợ lẽ như ngươi?” Lưu Đàn nhìn hắn đầy khinh thường, “Kẻ ti tiện chỉ biết đ.â.m một đao sau lưng.

 Ta có đứa em họ như ngươi chính là bất hạnh của ta.

 Yên tâm đi, Hiến Châu sẽ không quan tâm tới ngươi đâu.

 Ngươi c.h.ế.t rồi, Hiến Vương sẽ vẫn xin hợp tác với ta như trước thôi.”Mắt Sở Tinh Trạch đỏ rực, trên khuôn mặt tuấn tú của hắn tràn đầy nham hiểm: “Lưu Đàn, ngươi —— “

“Không có bản lĩnh thì đừng ngấp nghé người phụ nữ của ta.” Lưu Đàn thấy Sở Tinh Trạch không uống rượu độc, cũng chẳng thèm nói thêm với hắn.

Loan đao ở bên hông được rút ra, không đợi Sở Tinh Trạch phản ứng, loan đao đã đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c Sở Tinh Trạch.

Tuy võ công của Sở Tinh Trạch cũng tốt, nhưng so sánh với Lưu Đàn thì rốt cuộc là thua kém rất nhiều.

Nếu Lưu Đàn muốn g.i.ế.c người thì căn bản sẽ không cho kẻ đó thời gian phản ứng.

Hắn nhìn vào mắt Sở Tinh Trạch, cười gằn nói: “Cho dù có bản lĩnh, người phụ nữ của ta cuối cùng vẫn là người của ta, sẽ không tùy tiện chạy theo người khác.”Trên áo bào của Lưu Đàn thấm loang lổ vết máu.

 Sở Tinh Trạch c.h.ế.t không nhắm mắt.

Lưu Đàn xoay người, nói: “Kéo xác ra cho chó ăn.”Hắn trả lại xác của công chúa Xứng Tâm là cho hoàng đế thể diện.

 Nói gì đi nữa, hiện tại hoàng đế là vua, Lưu Đàn là bề tôi.

Nhưng thể diện này không cần phải cho Hiến Vương, dù cho Hiến Vương là cậu của Lưu Đàn.

 Gi=ết thì đã =gi=ết rồi, tìm đại cái cớ là được.

Việc mà Sở Tinh Trạch không nên làm nhất cũng không phải là việc vì ngôi vị hoàng đế mà làm hại Lưu Đàn ở kiếp trước, đoạt đi tất cả những gì Lưu Đàn vất vả giành được.

 Thắng làm vua thua làm giặc, Lưu Đàn hiểu điều này.

 Trên con đường truy đuổi ngai vàng, Lưu Đàn cũng đã g.i.ế.c người, cũng từng ngầm mưu hại kẻ khác.

 Nhưng Lưu Đàn hận chính là việc Sở Tinh Trạch mơ ước người phụ nữ của hắn.

Minh Hoàn sẽ được hắn xây một tòa cung điện xa hoa để giấu thật kỹ.

 Về phần những kẻ giống như Sở Tinh Trạch thì chỉ có thể bị g**t ch*t.

Khi Lưu Đàn về đến Vương phủ thì đã là đêm khuya.

 Minh Hoàn đang ngồi trước gương chải tóc.

Nàng đã tắm gội xong, cũng đã thay một bộ áo trong màu trắng.

 Tóc đen như mây, khiến cho người ta vừa nhìn đã thích.

Lưu Đàn nắm lấy tóc nàng.

Minh Hoàn quay đầu lại.

 Ngửi được mùi m.á.u tanh trên người Lưu Đàn, nàng hơi nhíu mày, không nhịn được mà hỏi: “Điện hạ, chàng g.i.ế.c người sao?”Lưu Đàn “Ừ” một tiếng.

Minh Hoàn nhìn vết m.á.u đã khô trên áo hắn rồi khe khẽ thở dài: “Sau này điện hạ đừng nóng nảy thế nữa, trước khi g.i.ế.c người thì phải suy nghĩ cho thật kỹ.

”Nhưng Lưu Đàn đâu có lòng dạ nào mà nhắc tới những cái đó.

Vào thời khắc này, hắn chỉ muốn chiếm lấy Minh Hoàn, chỉ muốn điên cuồng cướp đoạt và giữ lấy nàng thôi.

Minh Hoàn nhận ra ánh mắt Lưu Đàn nóng rực.

 Nàng khẽ cau mày đứng dậy: “Điện hạ?”Nàng chỉ mặc một bộ áo lót mỏng manh, tóc đen xõa xuống.

 Đứng trước mặt một Lưu Đàn cao lớn thì nàng càng có vẻ xinh xắn lả lướt.

Lưu Đàn nắm chặt bàn tay nhỏ của Minh Hoàn.

Tay hắn bao trọn tay nàng một cách hoàn hảo, sau đó, hắn cúi đầu, ghé vào bên tóc mai nàng mà ngửi khẽ.

Minh Hoàn đẩy Lưu Đàn ra: “Chàng đi tắm đi rồi hãy qua đây.”Thế nhưng Lưu Đàn không nghe lời nàng.

 Hắn lạnh lùng lia mắt qua đám thị nữ ở xung quanh: “Cút hết ra ngoài.”Cả đám đều cúi đầu, nhanh chóng đi ra khỏi phòng, không dám nói một câu nào.

Minh Hoàn bị hắn ôm lấy.

 Nàng cũng không rõ Lưu Đàn đã xảy ra chuyện gì.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.