Hóa Ra Ta Bị Phu Quân Tính Kế - Chương 114
Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:25
Lưu Đàn nhìn cổ tay Minh Hoàn rồi cúi đầu hôn một cái.
Minh Hoàn thấy hắn như vậy nên hiển nhiên cũng nguôi giận.
Mặc kệ thế nào, điện hạ cũng quan tâm tới nàng.
Lúc này Minh Hoàn mới nói: “Lúc sáng, ta đã nói với điện hạ là ánh mắt Tam công tử nhìn ta không đúng.
Ta nói với điện hạ nhưng điện hạ không để ở trong lòng.
Vừa nãy Tam công tử nói chuyện với ta, lẽ nào ta có thể mặc kệ hay sao?”Lưu Đàn nghe nàng giải thích xong thì hết giận ngay lập tức.
Hắn ôm lấy vai Minh Hoàn rồi hôn một cái lên má nàng: “Là ta l* m*ng quá.
”Minh Hoàn mở cổ áo của hắn ra, sau đó nàng hung dữ cắn một cái vào cổ hắn, để lại một hàng dấu răng nho nhỏ.
Lưu Đàn cũng không cảm thấy đau, ngược lại, hắn thấy tim đập thình thịch, muốn được thân mật với Minh Hoàn.
Nhưng Minh Hoàn lại không có suy nghĩ đó.
Buổi tối nằm trên giường, Minh Hoàn cuộn tròn trong lòng Lưu Đàn.
Nàng ngủ rất say nhưng Lưu Đàn thì không ngủ được.
Hắn chọc chọc Minh Hoàn: “Hoàn Hoàn ơi.
”Minh Hoàn luồn tay vào vạt áo Lưu Đàn, bám vào hắn mà ngủ tiếp: “Dạ.”
Lưu Đàn lại chọc nàng: “Hoàn Hoàn ơi.”
Minh Hoàn dụi mắt: “Sao thế ạ?”
Lưu Đàn cắn thùy tai nàng: “Chuyện hôm qua, nàng có thể làm thêm lần nữa không?”
Minh Hoàn nói: “Nhưng mà cổ tay của ta bị điện hạ làm bị thương rồi, bây giờ vẫn còn đau.
”Lưu Đàn: “…”Lưu Đàn ôm chặt Minh Hoàn rồi v**t v* cơ thể nàng, xong lại cúi đầu hôn cần cổ nàng.
Minh Hoàn thoáng do dự, sau đó nàng chủ động cởi áo Lưu Đàn ra.
Nàng ngồi lên hông Lưu Đàn.
Cơ bụng của Lưu Đàn nổi lên rất rõ, rất rắn rỏi cường tráng.
Minh Hoàn cúi đầu xuống.
Mái tóc dài xõa ra trên người, theo động tác của nàng, tóc đen mềm mại rơi trên bụng Lưu Đàn.
Khi được bờ môi mềm mại của Minh Hoàn chạm vào, Lưu Đàn thật không dám tin.
Minh Hoàn thật sự là quá trêu người, quá quyến rũ.
Bả vai của nàng gầy yếu mong manh, gương mặt đẹp tinh xảo, trong con ngươi mang theo tình ý rất dịu dàng.
Minh Hoàn hôn Lưu Đàn mấy lần rồi ghé vào bên tai hắn: “Điện hạ cẩn thận một chút, chàng tốt với ta chút nhé.”Đây là lần đầu tiên của Lưu Đàn, hiển nhiên là hắn càng căng thẳng hơn Minh Hoàn.
Ngày hôm sau, Lưu Đàn tỉnh lại.
Nhìn Minh Hoàn trong vòng tay mình, hắn lại nhớ tới sự việc ngày hôm qua.
Hắn cảm thấy bản thân hình như hơi mất mặt chút xíu.
Cũng là lần đầu tiên nhưng hắn lại cần Minh Hoàn hướng dẫn.
Có điều, Lưu Đàn không có đ.â.m chọc bừa bãi.
Minh Hoàn cũng không hề bị thương, trên giường cũng không có nhiều vết máu.
Minh Hoàn cũng sớm tỉnh dậy.
Lưu Đàn đang ôm lấy hai má nàng, ngẫm nghĩ rồi hỏi ra câu mà hôm qua hắn chưa hỏi: “Hoàn Hoàn này, hôm qua nàng có thoải mái không?”Hắn được thể nghiệm cảm giác trước nay chưa từng được thể nghiệm.
Hắn rất thích.
Cho nên hắn muốn biết mình có làm cho Minh Hoàn cũng thoải mái hay không.
Minh Hoàn: “…”Hôm qua nàng châm trước cho lòng tự trọng của Lưu Đàn nên có đau cũng không kêu ra tiếng.
Nhưng mà, lẽ nào trong lòng Lưu Đàn không tính ra được hay sao.
Hắn thì to lớn như thế, còn nàng lại nhỏ nhắn.
Hôm qua nàng cũng đã bị chảy m.á.u thì sao mà thoải mái cho được.
Minh Hoàn nói: “Điện hạ rất lợi hại.
Ta thích lắm.”Lưu Đàn ôm chặt lấy eo Minh Hoàn: “Vậy, có muốn thêm lần nữa không?”Minh Hoàn: “Điện hạ chàng tha cho ta đi.”Đương nhiên là Lưu Đàn phải cho người cảnh cáo Sở Tinh Trạch một trận, để cho hắn đừng có suy nghĩ gì với Minh Hoàn.
Nhưng nể tình quan hệ họ hàng, Lưu Đàn sẽ không đích thân ra mặt, mà sai người lén ra tay.
Thế nhưng, trước khi hành động thì người dưới tay Lưu Đàn lại phát hiện ra một việc.
Sở Tinh Trạch muốn sát hại Sở Tinh Tế ở Mục Châu.
Lưu Đàn cũng phát hiện ra bên cạnh mình vậy mà đã bị Sở Tinh Trạch cắm người vào từ lâu rồi.
Sự việc bại lộ, Sở Tinh Trạch bị Sở Tinh Tế dẫn về Hiến Châu.
Con vợ lẽ sát hại con trai trưởng, đây là tội lớn.
Sở Tinh Trạch đã bị đưa về Hiến Châu, dù sao chăng nữa, Sở Tinh Tế chắc chắn sẽ không để cho hắn sống tiếp.
Sau đám cưới, Minh Hoàn đương nhiên phải về nhà lại mặt.
Nàng muốn về thăm cha và anh.
Sáng sớm vừa tỉnh dậy, Minh Hoàn đã ngồi trước gương trang điểm.
Đêm qua, Minh Hoàn không cho Lưu Đàn chạm vào.
Nàng nói rằng nàng rất buồn ngủ, dẫn tới Lưu Đàn không được thỏa mãn d*c v*ng, cho nên, hắn rất không vui.
Hắn cũng không muốn cho Minh Hoàn quay về.
Ngộ nhỡ Minh Hoàn quay về xong sẽ không muốn trở lại nữa thì sao?Minh Hoàn kẻ xong lông mày.
Nàng vừa muốn cầm hộp son lên thì bị Lưu Đàn lấy mất.
Nàng hơi giận: “Điện hạ, chàng đừng náo loạn!”Lưu Đàn nói: “Hoàn Hoàn trở về nhà, có phải là sẽ không muốn cùng ta quay lại đây nữa không?”Minh Hoàn không hiểu nổi suy nghĩ của Lưu Đàn: “Cái này sao mà được.
Ta đã gả cho điện hạ, đương nhiên là sẽ quay về đây với điện hạ.
”Lưu Đàn không tin, hắn nói: “Nếu như nàng không muốn quay lại, ta sẽ trói nàng mang về.”
Minh Hoàn: “… Được rồi.”Nàng luôn có cảm giác đầu óc Lưu Đàn hình như có vấn đề, nhưng mà cũng chỉ có thể thuận theo hắn.
Minh Hoàn và Lưu Đàn cùng trở về Minh phủ.
Lúc quay trở lại, hai người ngồi trên xe ngựa, Lưu Đàn nói giọng chua chát: “Nàng gặp được cha với anh trai nàng thì hoàn toàn quên mất ta rồi.”Đa số thời gian Minh Hoàn sống trong cung.
Nàng không thể gặp người nhà thường xuyên, nhưng mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Lưu Đàn, đương nhiên nàng sẽ càng vui vẻ hơn chút.
Minh Hoàn nói: “Sao ta có thể quên điện hạ được.
Người ta thích nhất chính là điện hạ mà.
”Lưu Đàn hỏi: “Thật không?”Minh Hoàn gật đầu: “Đương nhiên là thật rồi.”
Lưu Đàn nói: “Đêm nay…”Minh Hoàn vẫn còn sợ đau.
Nàng sợ Lưu Đàn không biết nặng nhẹ, chuyện phòng the không hài hòa.
Nàng muốn để qua một thời gian nữa mới làm, nói không chừng qua một thời gian nữa là nàng sẽ tỉnh mộng.
Minh Hoàn nói: “Điện hạ đã mệt mỏi cả ngày, tối hôm nay phải nghỉ ngơi cho khỏe.”Sau khi trở về thì trời đã tối.
Minh Hoàn sai thị nữ múc nước cho nàng tắm rửa.
Thùng nước rất lớn, bên trên còn rải một lớp hoa hồng.
Minh Hoàn đang thiu thiu ngủ.
Lưu Đàn đột nhiên tiến vào.
Hắn vừa c** q**n áo vừa nói: “Ta cùng tắm với Hoàn Hoàn.”Minh Hoàn thoáng cái tỉnh lại: “Thùng không chứa nổi hai người đâu.”Lưu Đàn bước vào thùng tắm, chen chúc chung một chỗ với nàng: “Chứa được.”Minh Hoàn cũng chưa biết thế nào thì đã bị Lưu Đàn giam vào trong lòng.
Ở trong thùng nước lại bị hắn bắt nạt.
Bởi vì chỗ này nhỏ, Minh Hoàn không vùng ra được, chỉ có thể bị hắn giữa lấy thắt lưng.
Nước và cánh hoa hồng vương đầy mặt đất.
Sau đó, nàng bị Lưu Đàn ôm ra khỏi mặt nước, đặt lên một cái bàn dài bằng gỗ lim.
Đêm dài đằng đẵng.
Cuối cùng hai người vẫn quay về giường.
Lưu Đàn tiếp tục bắt nạt nàng trên chiếc giường rộng lớn.
Ngày hôm sau, vành mắt Minh Hoàn đỏ ửng, Lưu Đàn nhấc cằm nàng lên, hỏi bên tai nàng: “Đêm qua có sảng khoái không?”Dù ban đầu nàng không hiểu gì cả, Lưu Đàn thì ù ù cạc cạc nhưng sau khi thử qua một lần, Lưu Đàn vẫn chiếm được quyền chủ đạo, khiến cho nàng không cách nào chống lại.
Đêm qua, Minh Hoàn bị Lưu Đàn ép nói ra rất nhiều lời yêu thương.
Nàng bị Lưu Đàn thuần phục hoàn toàn, cả người vừa ngoan vừa mềm, cắn gối không nói nên lời.
【 HẾT 】