Hóa Ra Ta Bị Phu Quân Tính Kế - Chương 72

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:21

Minh Hoàn nói: “Ta muốn chia giường ngủ riêng.

”Lưu Đàn: “??? Không nghe thấy, Hoàn Hoàn nói to lên chút.

 Nàng đang nói gì đấy???”Minh Hoàn nói: “Ta cũng không muốn động phòng với chàng nữa!!!”Lưu Đàn được thoải mái một đêm, vất vả lắm mới tha được con thỏ con vào trong chăn của mình, không động phòng là không thể nào, chia giường ngủ riêng cũng không có khả năng.

Lưu Đàn ấn Minh Hoàn sang một bên.

 Hắn cúi đầu nhìn nàng: “Nàng không định tha thứ cho ta thật sao? Hoàn Hoàn, nàng cũng không nghe ta giải thích sao? Ta còn chưa có giải thích cho nàng nghe mà”Minh Hoàn chợt nhớ tới đêm qua, hắn cũng là từ trên cao nhìn xuống nàng thế này.

Lúc đó mồ hôi từ cằm hắn chảy xuống.

 Lưu Đàn anh tuấn bức người, mỗi một động tác đều rất quyến rũ.

Mặt Minh Hoàn vẫn còn đỏ ửng, vành mắt cũng hồng hồng, thực ra, giọng nàng có hơi khàn.

 Hôm qua nàng vô cùng có khí phách muốn mình nhất định không được thua kém Lưu Đàn, nghìn vạn lần không được phát ra tiếng, nhưng cuối cùng, nàng vẫn không nhịn được mà cầu xin Lưu Đàn tha thứ.

Khổ sở cầu xin, lời âu yếm gì cũng đều nói ra miệng, chỉ cần Lưu Đàn bằng lòng buông tha cho nàng, nên nàng rất ngoan, rất biết điều mà cầu xin hắn.

Nhưng Lưu Đàn xấu tính.

 Hắn càng nghe Minh Hoàn cầu xin thì sẽ càng không tha cho nàng.

Thế nên hôm qua Minh Hoàn rơi vào nanh vuốt của hắn, bị hắn lăn qua lộn lại, trong lòng cũng chất chứa chút bất mãn với hắn.

Minh Hoàn không sảng khoái, hắn thì lại rất hài lòng, tâm trạng phơi phới, cả người đều lâng lâng.

Minh Hoàn lấy ngón tay bịt lỗ tai lại: “Chắc chắn là chàng lại muốn nói bậy.

 Điện hạ, chàng đã đánh mất niềm tin ở chỗ ta rồi, đã mất đi chữ tín.

 Chàng lừa ta hết lần này đến lần khác, hừ, ta sẽ không tin chàng nữa đâu.”

Lưu Đàn biết nàng không tức giận thật.

Giận là có, chẳng qua cũng không giống với kiếp trước.

 Kiếp trước nàng mới là giận thật sự, bây giờ hắn chỉ cần tốn chút sức cố gắng dỗ dành nàng thôi.

Hắn vùi đầu vào trong lòng Minh Hoàn, khẽ cọ cọ.

 Minh Hoàn không bịt tai được nữa, nàng túm lấy vai Lưu Đàn: “Không cho phép chàng tới gần ta!”“Đã đến gần rồi này, còn hôn nàng một cái.

 Nếu nàng tức giận thì nàng hôn lại đi?”Mắt mày Lưu Đàn cong cong.

 Bình thường thực ra hắn là người rất lạnh lùng, những người khác đều sợ, không dám đắc tội hắn.

Thế nhưng, ở trước mặt Minh Hoàn, Lưu Đàn lại rất dịu dàng.

 Hắn dùng giọng nói kiên nhẫn nhất, mềm mỏng mà nói mỗi một câu với nàng.

Minh Hoàn: “…”Lưu Đàn cười nắm tay Minh Hoàn: “Cô nàng ngốc nghếch.”Minh Hoàn đá cẳng chân Lưu Đàn: “Ta giận thật đó.

 Chàng không dỗ được đâu.”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:Về sau, trên cơ bản sẽ là những chuyện thường ngày sau khi kết hôn rất ngọt ngào, sẽ sinh bé con, sẽ đấu với kẻ xấu, tình cảm sẽ nồng thắm hơn, sẽ yêu đương các kiểu.

 Cả quyển sách thực ra đều rất ngọt, là một bộ truyện ngọt danh xứng với thực.

 Hẳn là còn chừng một tháng nữa là xong, thực ra toàn văn cũng không dài.

Lưu Đàn túm lấy cổ chân nàng: “Nàng giận thật đấy à?”

Minh Hoàn gật đầu: “Giận thật.”

“Nếu giận thật thì nàng đã không để ý tới ta từ lâu rồi, đâu có thời gian mà nói với ta nhiều lời thế này?” Lưu Đàn cười nói, “Hoàn Hoàn, nàng chỉ mạnh miệng thôi.”Mặt Minh Hoàn càng đỏ hơn.

 Nàng kéo hết chăn về bên mình, quay lưng đi không để ý tới Lưu Đàn nữa.

Lưu Đàn chọc chọc bả vai Minh Hoàn: “Hoàn Hoàn ơi?”“Hoàn Hoàn không muốn để ý tới chàng.”Lưu Đàn lại chọc chọc vào vai Minh Hoàn: “Vợ ơi.”

“Mới không phải là vợ chàng đâu.”Lưu Đàn xoay người Minh Hoàn lại, ôm trở về: “Ta sai rồi.

 Ta không nên phản bác nàng.

 Nàng giận thì cắn ta một miếng đi được không? Cứ trút hết lửa giận của nàng lên người ta.”

Minh Hoàn há miệng cắn một cái lên vai Lưu Đàn.

 Hắn vẫn chưa mặc áo, bả vai rắn chắc, cắn vào cũng không làm cho người ta thoải mái.

Minh Hoàn khó khăn cắn mấy ngụm nhưng Lưu Đàn rắn chắc quá.

 Cơ bắp hắn quanh năm tập võ, da thô thịt dày, sức nàng thì yếu, chỉ để lại mấy dấu răng đáng yêu, cũng không cắn được ra máu.

Hễ nhớ tới việc hôm qua mình bị đau chảy m.á.u là Minh Hoàn lại giận.

 Nàng đổi sang chỗ khác, từ vai chuyển tới lồng n.g.ự.c của hắn.

 Chỗ này càng không dễ cắn, thậm chí ngay cả dấu răng nàng cũng không cắn ra được.

Lưu Đàn nhéo mặt Minh Hoàn: “Ngốc ạ, cắn lên cổ đây này.”Minh Hoàn nhỏ giọng nói: “Cắn lên cổ chàng, lát nữa Thái phi sẽ thấy được.

 Bị nhìn ra thì không hay lắm.”Da mặt nàng vẫn luôn rất mỏng, nhưng lại suy nghĩ rất chu toàn.

Lưu Đàn nhắm hai mắt lại: “Nàng cắn tiếp đi.”Minh Hoàn lại cắn mấy ngụm.

 Về sau phát hiện ra hình như Lưu Đàn cũng không cảm thấy đau, nàng bèn từ bỏ.

Hôm qua thật sự rất mệt, Minh Hoàn cố ý nằm bò ra trên người Lưu Đàn, muốn bắt nạt hắn, để hắn cũng thấy mệt.

 Sau đó, nàng nhắm mắt lại, rất nhanh thì lại ngủ thiếp đi.

Lưu Đàn vuốt mái tóc dài của nàng.

Tóc nàng rất dày, rất đẹp, mềm mại xõa xuống giống hệt như một thác nước.

 Dù cả người Minh Hoàn đang nằm đè trên người hắn nhưng hắn cũng không thấy mệt.

 Cô vợ nhỏ của hắn thực sự là quá mức đơn thuần.

Cô dâu mới thực ra phải dậy sớm dâng trà cho cha mẹ chồng, nhưng Lưu Đàn không định để cho Minh Hoàn dậy.

 Hôm qua nàng quả thật bị bắt nạt đến thảm, tạm thời không dậy nổi.

 Hơn nữa Mục thái phi cũng không phải người để ý tới những thứ lễ nghi phiền phức này.

Mục thái phi dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra rằng cô bé như hoa như ngọc này rơi vào tay thằng con trai độc thân hơn hai mươi năm của mình thì sẽ đáng thương cỡ nào, không dậy nổi là rất bình thường.

Minh Hoàn tỉnh lại lần nữa thì đã là buổi trưa.

 Lúc nàng ngủ thì đang ở trong lòng Lưu Đàn, khi tỉnh lại đã không thấy Lưu Đàn đâu nữa.

Minh Hoàn vén màn giường lên, lộ ra khuôn mặt đáng yêu động lòng người: “Sào Ngọc…”Đi vào cũng không phải là Sào Ngọc, mà là một bà v.ú lớn tuổi trong Vương phủ, tên là v.ú Tề.

 Thoạt nhìn là người sạch sẽ chỉnh tề.

 Vú Tề nói với Minh Hoàn: “Vương phi đã tỉnh rồi ạ.

 Nước nóng đã chuẩn bị xong, người có muốn đi tắm thay y phục không ạ?”Đêm qua Minh Hoàn ra mồ hôi, cũng có chút dính nhớp nháp nên nàng gật đầu.

Vú Tề dìu Minh Hoàn, để nàng bước vào trong thùng nước.

Minh Hoàn ngâm người trong làn nước ấm áp, hơi nhắm mắt lại: “Vú này, bà đi ra ngoài đi, để ta tự tắm là được rồi.

”Vú Tề đi ra ngoài, Minh Hoàn mở mắt ra nhìn xuống người mình.

Thật sự là xanh xanh tím tím, đầy vết hôn.

 Đêm qua Lưu Đàn đã hôn một lượt khắp người nàng.

 Bắp đùi cùng với chỗ eo nàng thì càng nhiều dấu ngón tay của Lưu Đàn.

Thực ra Lưu Đàn cũng thương nàng.

 Nếu hắn không đau lòng thì hôm nay chắc chắn là Minh Hoàn không xuống giường được, nhưng nàng quả thực quá mức mảnh mai, ngay cả những cái v**t v* êm ái nhất cũng không chịu nổi.

Minh Hoàn khẽ xoa bóp thắt lưng đau nhức.

 Lúc này có tiếng bước chân truyền tới, Minh Hoàn trầm người xuống một chút, để cho phần bên dưới xương quai xanh của mình đều chìm trong nước.

Lưu Đàn đi tới: “Hoàn Hoàn ơi, đến giờ dùng cơm trưa rồi.

 Hai đứa em họ của ta cũng đang ở đây, lát nữa nàng không cần gò bó quá.

 Đây là nhà của nàng, nàng chính là nữ chủ nhân.

 Nàng cứ xem bản thân là chủ mà đối đãi bọn họ là được.”Minh Hoàn khẽ gật đầu.

Lưu Đàn buông mắt nhìn nàng.

 Nàng đang ngâm người trong nước, trên mặt ướt đẫm, tóc đen như mây mù, khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp tinh xảo.

Tối qua mới vừa muốn nàng, Lưu Đàn dù có là thép cũng bị nàng hóa thành mềm mại.

Hắn thò tay vào trong nước, khẽ mò mẫm túm lấy bàn tay nhỏ ướt nhẹp của nàng: “Đêm qua nàng vất vả rồi.

 Hoàn Hoàn ngoan, giờ nàng còn đau nữa không? Lát nữa để ta bôi thuốc cho nàng.

 Ta đã cho thần y phối thuốc cao rồi.”Thực ra rất đau, Minh Hoàn ôm lấy bụng dưới.

 Nàng cảm thấy đau vô cùng.

Nàng không trả lời, gò má đỏ rực: “Điện hạ, chàng ra ngoài đi.”“Điện hạ? Cũng đã thành thân rồi mà nàng còn gọi xa lạ thế sao?” Lưu Đàn nói, “Gọi một tiếng phu quân đi, được không?”Minh Hoàn nói: “Ta còn chưa hết giận đâu.

 Trước kia điện hạ lừa ta, mới không gọi đâu.”Chậc, vẫn còn thù dai đấy.

Lưu Đàn khẽ cười nói: “Nàng cũng lừa ta một lần đi, được không?”Tạm thời Minh Hoàn chưa nghĩ ra làm thế nào để lừa gạt Lưu Đàn.

 Nàng ngẩng đầu, nói khẽ: “Thực ra ta là tiên thỏ trắng hạ phàm, chưa tới mười lăm năm ta sẽ phải về trời, đến lúc đó, sẽ để điện hạ lẻ loi một mình.”Nàng chỉ giận dỗi chút thôi.

 Chỉ muốn lừa gạt Lưu Đàn một chút, không ngờ, Lưu Đàn vốn dĩ đang mỉm cười nhưng trong nháy mắt chợt lạnh đi.

Minh Hoàn nhận ra bầu không khí không đúng: “Điện hạ… Điện hạ tin sao?”Lưu Đàn cúi đầu hôn lên trán Minh Hoàn.

 Hắn ôm lấy bờ vai ướt nhẹp của nàng: “Lần sau không được nói như vậy nữa.

 Nói thôi cũng không được, ta không muốn lẻ loi một mình đâu.

 Ta muốn vĩnh viễn ở cạnh Hoàn Hoàn. Sống chung chăn, c.h.ế.t chung huyệt.”Minh Hoàn muốn đẩy Lưu Đàn ra: “Người ta đang ướt, chàng đừng ôm.”Lưu Đàn nhìn thùng nước tắm, thực sự là quá nhỏ.

 Trong viện phía nam có một suối nước nóng, cách xa chỗ này có chút bất tiện.

 Hôm khác hắn vẫn nên cho thợ thủ công xây một căn phòng mới, rồi dẫn nước nóng từ viện phía nam tới đây.

Cùng tắm uyên ương với Minh Hoàn, thật ra cũng không tệ.

Lưu Đàn bế nàng ra khỏi thùng nước.

 Hắn lấy khăn vải phủ lên lau khô người cho nàng, sau đó quẳng nàng lên giường.

Thị nữ trong Vương phủ làm việc rất nhanh, đã thu dọn giường sạch sẽ, đổi xong chăn đệm mới rồi.

Minh Hoàn bị quẳng vào đống chăn đệm mềm mại như mây.

 Nàng còn chưa kịp phản ứng, Lưu Đàn đã lấy ra mấy lọ thuốc cao từ trong tay áo.

 Hắn chọn một lọ ngọc bích màu xanh lục, một ngón tay chấm thuốc cao, tay kia thì nắm lấy cổ chân Minh Hoàn.

Minh Hoàn sắp xấu hổ c.h.ế.t mất: “Điện hạ, đừng…”“Thoa thuốc cao vào, ngày mai sẽ đỡ hơn,” Lưu Đàn nói, “Hoàn Hoàn đừng sợ, ta sẽ không làm nàng đau đâu.”Chờ tới ngày mai khỏi rồi, sau đó lại có thể hàng đêm sênh ca.

Lưu Đàn bôi thuốc cho nàng mà chính hắn cũng ra mồ hôi khắp người.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.