Hóa Ra Ta Bị Phu Quân Tính Kế - Chương 79

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:22

Phủ Mục Vương thực sự là to quá, còn to hơn mười nhà họ Minh gộp lại, mà đây chỉ là một phủ đệ thôi.

 Ở Mục Châu Lưu Đàn còn có những phủ đệ khác.

Minh Hoàn từ nhỏ đã cơm no áo ấm, chưa từng thiếu tiền.

 Nàng muốn cái gì thì nói với anh trai là sẽ có ngay.

 Thế nhưng, tận mắt nhìn thấy tình hình thu chi trong phủ Mục Vương thì nàng vẫn bị chấn động.

Cho tới hôm nay, Minh Hoàn mới phát giác bản thân vậy mà u u mê mê gả tới một nhà có dòng dõi cao quý thế này.

 Mục Châu chiếm một phần năm lãnh thổ của triều Lương, lại còn có quận Bình và quận Côn giàu dầu mỏ, hướng đông giáp Đông Hải, không ngừng buôn bán với bên ngoài.

Hoàng thất triều Lương suy thoái, tiến cống lác đác không được bao nhiêu.

 Cả đám ngu xuẩn không hề ý thức được nguy cơ, chỉ biết ngợp trong vàng son, mấy năm gần đây, cũng ngày càng khó khăn hơn.

Mà Lưu Đàn còn giàu hơn hoàng thất nhiều lắm.

Nàng đang mải suy nghĩ, cứ đi tiếp về phía trước thì lại nghe được âm thanh quái lạ.

 Sào Ngọc mặc dù không có kinh nghiệm thực chiến, nhưng nàng đã xem không ít sách dâm, nghe quen thơ tình ca phú từ người kể chuyện nên đã láng máng đoán ra là cái gì.

Sào Ngọc giận tái mặt.

 Nàng kéo Minh Hoàn tiến lên phía trước: “Trong phủ Mục Vương mà lại có thị nữ không có tự trọng như thế, lại làm mấy chuyện d*m đ*ng ở ngay chỗ này.”Minh Hoàn đi theo lên phía trước.

 Lúc trông thấy cảnh tượng trong bụi cỏ, trong nháy mắt nàng giật nảy mình.

Một đôi trần như nhộng, ban ngày ban mặt mà ôm nhau ở chỗ này!Nàng vội vã quay người đi.

Sào Ngọc đang định mắng, nhưng khi nhìn rõ hai người kia, nàng sững người: “Trân Nhu? Sở tam công tử?”Sở Tinh Trạch là vẻ mặt kinh hoàng.

 Hắn hiển nhiên không ngờ rằng Minh Hoàn sẽ bắt gặp chuyện này.

 Để cho ai bắt gặp cũng được, bất kể là ai, hắn đều có thể bịt miệng, duy chỉ có Minh Hoàn là hắn không thể.

Cổ họng Sở Tinh Trạch thoáng cái khô khốc, hắn nói: “Chị dâu đợi bên ngoài núi giả một lát, ta ra ngay.”

Minh Hoàn “Ừ” một câu rồi dẫn theo Sào Ngọc rời đi.

Lòng Sào Ngọc tràn đầy hoang mang.

 Nàng không dám tin, nàng cảm thấy, Sở tam công tử thường ngày quy quy củ củ, cũng không giống như hạng người sẽ yêu đương vụng trộm cho lắm.

Minh Hoàn cảm thấy có phần chán ghét.

 Nàng vốn đã bảo thủ, cảm thấy làm loại chuyện này ở bên ngoài, còn bị người ta bắt gặp, thực sự là quá…Hiện giờ Thái phi không có ở đây, Sở Tinh Trạch là cháu trai của Thái phi, Minh Hoàn không tiện đi nói với Thái phi chuyện này.

 Giờ nàng chỉ có thể tự mình xử lý, tương lai chờ Lưu Đàn trở về rồi nói cho Lưu Đàn biết.

Mặc kệ thế nào, Sở Tinh Trạch ở lại nhà người ta mà còn tằng tịu với hầu gái trong nhà người ta, làm chuyện này quá là không phải.

Sở Tinh Trạch và Trân Nhu mặc quần áo vào rồi đi ra rất nhanh.

Áo quần của hai người vẫn còn có chút lộn xộn, nhìn qua có hơi nhăn.

 Sở Tinh Trạch chắp tay nói: “Chị dâu, là ta quá phận, đã mạo phạm tới người hầu bên người chị.”Trân Nhu cũng khóc lóc quỳ xuống:

“Bẩm Vương phi, đều là lỗi của nô tỳ ạ.

 Nô tỳ không nên chủ động đi quyến rũ Sở công tử, cầu xin người tha cho nô tỳ.”

Sào Ngọc trừng Trân Nhu: “Nếu là ngươi chủ động quyến rũ thì tha cái gì mà tha? Vương phi còn chưa có phạt ngươi đâu mà đã khóc thảm thương thế.

 Mẹ ngươi c.h.ế.t hay sao mà ngươi khóc bi thảm thế hả?”Trân Nhu bị Sào Ngọc hung dữ chẹn họng.

Minh Hoàn thản nhiên lui về sau hai bước.

 Nàng không thích loại hầu gái không làm hết bổn phận cho lắm, càng không thích kiểu đàn ông không kiểm soát được mình như Sở Tinh Trạch.

 Vốn dĩ quan hệ đã không tốt, vội vàng giải quyết là được.

Minh Hoàn nói: “Điện hạ cũng chưa từng dùng qua người này, Tam công tử cũng không cần lo lắng.

 Hai người đã có tình cảm với nhau thì ta đưa thị nữ này cho Tam công tử là được.

 Ngày sau Tam công tử quay về Hiến Châu thì cứ dẫn nàng ta theo.”Sở Tinh Trạch thoáng liếc nhìn Minh Hoàn.

 Nàng lạnh nhạt, bên môi là nụ cười hờ hững, trong mắt cũng không có biểu cảm gì, dường như cho tới bây giờ, nàng cũng chưa từng đặt người ta trong lòng.

Sở Tinh Trạch chắp tay: “Cảm ơn chị dâu.”Minh Hoàn gật đầu: “Tam công tử dẫn người về đi.

 Lát nữa ta sẽ sai người đưa đồ của nàng ta đến chỗ công tử.

 Sắc trời sắp tối rồi, ta cũng đi về trước đây.”Sở Tinh Trạch nhìn Minh Hoàn rời đi.

Cho dù thời tiết khô nóng, Minh Hoàn vẫn mặc váy có cổ áo.

 Cần cổ bị che lại rất kín kẽ, cả người chỉ có thể nhìn thấy bàn tay và khuôn mặt.

Bóng lưng nàng mảnh mai, thướt tha mềm mại, khiến cho người ta chỉ nhìn bóng lưng thôi đã có cảm giác say mê.

Chờ cho người đi khuất, biến mất khỏi tầm mắt của mình, Sở Tinh Trạch mới cúi người xuống.

 Hắn véo cằm Trân Nhu, nói một cách nham hiểm thâm độc: “Là ngươi bố trí?”Trên mặt Trân Nhu đầy nước mắt.

Thực ra nàng ta đã đoán được rằng Sở Tinh Trạch gây chia rẽ quan hệ giữa Lưu Đàn và Minh Hoàn không chỉ là bởi vì công chúa Xứng Tâm, mà còn bởi vì Sở Tinh Trạch đã yêu thầm Minh Hoàn.

Trân Nhu rất thích Sở Tinh Trạch.

 Càng yêu thích, nàng ta càng ghen tỵ với Minh Hoàn, cho nên nàng ta cố ý hẹn hắn ở chỗ mà hôm nay Minh Hoàn sẽ đi qua.

Trân Nhu nói: “Tam công tử, sau này nô tỳ sẽ hầu hạ thật tốt…”“Bốp” một tiếng, Sở Tinh Trạch bóp mặt Trân Nhu, cho nàng ta một cái tát.

 Hắn cười khẽ: “Ngươi cũng xứng hầu hạ ta sao?”Miệng Trân Nhu trào ra máu.

Sở Tinh Trạch buồn bực không thôi, lúc này hắn chỉ muốn c.h.é.m con tiện tỳ ngu xuẩn này ra thành tám mảnh.

Nếu không phải vì để có được tai mắt trong nội viện của Minh Hoàn thì sao hắn phải hi sinh bản thân, ủy khuất bản thân muốn con tiện tỳ này chứ?Sở Tinh Trạch mỉm cười nói: “Ngươi đã thích ở bên cạnh ta như thế, vậy thì lưu lại đi, đừng có hối hận đấy nhé.”Trong mắt Trân Nhu lộ ra hoảng hốt.

.

.

.

Minh Hoàn về tới nơi ở nhưng nàng vẫn còn buồn bực.

Ngoài Sào Ngọc thì những người còn lại nàng có thể toàn tâm toàn ý tín nhiệm đều là người trong phủ Mục Vương.

Thị nữ đều vội vàng tới rót trà cho Minh Hoàn, lấy khăn cho nàng lau mặt.

Minh Hoàn nhận lấy khăn, nói: “Thu dọn đồ đạc của Trân Nhu đưa đến chỗ Sở tam công tử đi.”Thị nữ không hiểu ý Minh Hoàn.

Sào Ngọc bĩu môi nói: “Vương phi đi trên đường, vậy mà ở bên bụi cỏ ven đường nhìn thấy hai người bọn họ…”Minh Hoàn khẽ cười nói: “Điện hạ không ở nhà, chỉ có thể tặng ra ngoài thôi.

 Chẳng qua, cái loại to gan lớn mật đi quyến rũ người ngoài, chắc chắn không thể tín nhiệm được.

 Sào Ngọc, ngươi chuẩn bị bạc, ngày mai để cho cha mẹ của Trân Nhu ra khỏi phủ đi, nhớ nói cho Trân Nhu một tiếng.”Trong thoáng chốc đám thị nữ đều đã hiểu ra.

Minh Hoàn nói: “Làm việc cho tốt, chớ có muốn trèo cao.

 Nếu có lần sau, bất kể là vị khách nào, nếu vi phạm quy định trong phủ thì chỉ có bị trừng phạt thôi.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.