Hóa Ra Ta Bị Phu Quân Tính Kế - Chương 85

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:22

Công chúa Xứng Tâm không ngờ Minh Hoàn lại bướng bỉnh thế này.

 Lần này, những lời nàng ta đe dọa là Sở Tinh Trạch dạy cho nàng ta.

 Nếu là đứa con gái bình thường biết được sẽ có một người phụ nữ khác thay thế địa vị của mình, chồng mình lại còn muốn g.i.ế.c mình thì chắc chắn sẽ không đủ lòng tin, sẽ có chút hoảng hốt.

Nhưng mà trước mắt, cuối cùng người kinh sợ vĩnh viễn vẫn là công chúa Xứng Tâm nàng ta.

Công chúa Xứng Tâm hừ lạnh một tiếng.

 Nàng ta giơ tay lên, lộ ra một cái vòng tay vàng ngọc trên cổ tay: “Hôm nay ngươi lại không đeo đồ trang sức, thật là đủ bủn xỉn đấy.

 Điện hạ đối với ngươi chẳng qua cũng chỉ có vậy.

 Cái vòng tay này là điện hạ tặng cho ta đấy.

 Đàn ông ấy à, nếu là thích một người con gái thì nhất định phải tặng đồ, sẽ tìm mọi cách lấy lòng.”

Minh Hoàn “À” lên một tiếng: “Vậy sao? Điện hạ không có tặng ta đồ trang sức, nhưng mà, điện hạ tặng ta một con con hổ, vì để tránh cho con hổ giả cắn ta, điện hạ đành phải để một con hổ thật bảo vệ ta.”

Công chúa Xứng Tâm sắp bị Minh Hoàn chọc cho tức c.h.ế.t rồi.

Minh Hoàn rất nhanh thì rời khỏi chỗ nàng ta.

Gần như mỗi ngày Minh Hoàn đều sang đây xem cô ả cố tình gây sự lại thích châm chọc người khác này.

 Thực sự nàng thấy rất phiền chán.

Minh Hoàn xoa xoa ấn đường, thế nhưng nàng cũng không còn cách nào khác.

 Dù sao thì công chúa Xứng Tâm xuất thân từ hoàng gia, giữa Lưu Đàn và công chúa Xứng Tâm cũng có một đoạn tình cảm khó nói rõ.

 Minh Hoàn bị kẹp ở giữa, đáy lòng thực sự không dễ chịu cho lắm.

Minh Hoàn quay về bên chỗ Thái phi thỉnh an, rồi quay về chỗ ở của mình.

Sắp tới Trung thu rồi.

 Lưu Đàn dẹp loạn xong về tới Mục Châu là vào ngày mười hai tháng tám.

 Dân chúng Mục Châu đều ở cổng thành cùng với hai bên đường chào đón điện hạ trở về.

 Phủ Mục Vương cũng muốn mở tiệc, không chỉ để cho Lưu Đàn vui vẻ mà cũng muốn chiêu đãi cấp dưới của Lưu Đàn.

Suốt hai ngày, Minh Hoàn làm Vương phi bận tới mức quay vòng vòng, chỉ lo bỏ sót cái gì.

Lưu Đàn đánh giặc ở bên ngoài, Minh Hoàn ở nhà cũng không được hưởng phúc.

 Bình yên này là Lưu Đàn mang tới, Minh Hoàn phải lo liệu thỏa đáng việc nhà, cố gắng hiếu kính Thái phi.

Lúc Lưu Đàn trở về, cửa lớn của Vương phủ đã được mở ra.

 Đám người Minh Hoàn đang đứng bên cửa chào đón.

Minh Hoàn đứng bên cạnh Mục thái phi.

 Thái phi vỗ vỗ tay Minh Hoàn: “Nhớ nhung nhiều ngày như thế, Hoàn Hoàn cũng yên tâm được rồi.”

Minh Hoàn mỉm cười gật đầu.

Công chúa Xứng Tâm đứng bên cạnh, đáy lòng luôn có vài phần khó chịu.

Nàng ta muốn được Mục thái phi khen ngợi, nhưng là, Mục thái phi làm người kiêu ngạo, chẳng thèm để ý tới nàng ta.

Lưu Đàn đã về tới.

 Hắn cưỡi trên con ngựa cao to, phía sau là mấy tướng lĩnh cưỡi ngựa,phía sau tướng lĩnh là mấy chục tên lính.

Hắn liếc mắt là thấy được Minh Hoàn đang đứng bên cạnh Thái phi.

 Trong khoảng thời gian này hình như Minh Hoàn đã gầy đi chút ít.

Lưu Đàn xuống ngựa: “Mẫu phi, Hoàn Hoàn!”Mục thái phi vỗ vai Lưu Đàn: “Trở về là tốt.

 Có bị thương không?”Thực ra Lưu Đàn cũng không bị thương, nhưng hắn muốn được Minh Hoàn thương, nên mới nói: “Có bị thương tí chút ạ.

 Lát nữa để Hoàn Hoàn bôi thuốc chắc chắn sẽ ổn thôi.”Lưu Đàn nhìn Thái phi rồi lại nhìn Minh Hoàn.

Minh Hoàn chỉ bình tĩnh nhìn lại hắn, trong mắt cũng không có vẻ quá mức vui mừng.

Lưu Đàn giơ tay cốc trán Minh Hoàn: “Sao nàng không cười? Cười với ta một cái nào.”Thái phi đập cho Lưu Đàn một cái: “Đừng có bắt nạt Hoàn Hoàn như thế.

 Hoàn Hoàn vốn dĩ đã không thích cười!”Công chúa Xứng Tâm thấy Lưu Đàn không để ý đến mình, nàng ta cười nói: “Điện hạ chiến thắng trở về, bổn cung cũng rất vui mừng.”Lưu Đàn nhìn người con gái ăn vận lộng lẫy trang điểm lòe loẹt này.

 Hắn ngây người ra một lát, mới biết đây là công chúa Xứng Tâm.

Hắn đã sớm quên mất công chúa Xứng Tâm trông thế nào rồi.

Hắn nhìn công chúa Xứng Tâm, rồi lại nhìn Minh Hoàn.

 Lưu Đàn cảm thấy ánh mắt mình đúng là không tệ, dáng người Minh Hoàn thật là đẹp, rất muốn cắn một ngụm.

Lưu Đàn gật đầu.

Mấy tướng tá của Lưu Đàn đi tới chào hỏi.

 Sau đó Lưu Đàn đi uống rượu ăn mừng cùng mọi người.

Chờ đến buổi tối, Lưu Đàn uống đến mức cả người nồng nặc mùi rượu đi tới chỗ Thái phi thỉnh an bị Thái phi mắng là cả người hôi mùi rượu.

 Sau đó Lưu Đàn đi ra, tự ngửi ngửi mùi trên người mình.

Không cảm thấy rất hôi mà.

Lúc hắn về tới chỗ ở, Minh Hoàn còn chưa ngủ, vẫn đang thêu thùa dưới ánh đèn.

 Trông thấy Lưu Đàn đi tới, Minh Hoàn đặt kim chỉ trong tay xuống.

Lưu Đàn ôm nàng lên.

 Dáng người hắn cao to, sức lực lại lớn.

 Cả người Minh Hoàn đều bị giam trong vòng tay hắn, xương cũng sắp bị hắn bóp nát.

Minh Hoàn khó nhọc th* d*c: “… Điện, điện hạ!”Lưu Đàn cúi đầu nhìn nàng: “Gầy đi chút xíu.

 Có phải là mỗi ngày đều nhớ ta không? Ăn không trôi nên mới ngày càng gầy đi?”Minh Hoàn nói: “Trên người toàn mùi rượu thôi.

 Trên người ta cũng bị dính mùi rồi.

 Điện hạ, chàng tắm trước đi đã.”

Lưu Đàn nói: “Hôn ta một cái.”Minh Hoàn không hôn, hắn sẽ không buông tay.

Minh Hoàn không biết làm sao đành phải hôn một cái lên má Lưu Đàn.

Lúc này Lưu Đàn mới thả nàng ra.

Minh Hoàn chia ra hai cái chăn theo lệ cũ.

 Nàng nằm vào bên trong, Lưu Đàn tắm rửa xong quay lại rồi cũng leo lên giường.

Lưu Đàn cứ nhất định phải chui vào trong chăn của Minh Hoàn: “Hoàn Hoàn ơi, người nàng thơm quá, để ta ngửi chút nào.

”Trên người Minh Hoàn có một mùi thơm rất dễ chịu, thanh mát xông vào mũi.

 Lưu Đàn rất thích.

 Hắn không cho từ chối mà sáp lại gần, hít hà hương thơm trên người Minh Hoàn.

Minh Hoàn nhận ra Lưu Đàn muốn làm gì, nàng hơi sợ hãi: “Điện hạ, điện hạ, ta muốn đi ngủ!”Nàng không muốn động phòng nữa đâu.

 Lưu Đàn say rượu không có chừng mực, lỡ như bị hắn làm cho bị thương, có lẽ ngày mai Minh Hoàn sẽ không có sức mà về nhà nữa.

 Nàng đã thu dọn đồ đạc của mình xong rồi, ngày mai là có thể về nhà ở.

Lưu Đàn ôm nàng không buông tay: “Nàng thưởng ta một chút đi.

 Hoàn Hoàn ngoan, ta muố.n.”

Áo của Minh Hoàn bị hắn kéo xuống rất nhiều.

 Nàng ôm lấy vai: “Chàng đừng s-ờ.

 Còn s-ờ nữa là ta giận đó.”

Lưu Đàn rụt cái móng heo về.

Dưới ánh đèn leo lét, trong đôi mắt hẹp dài sâu thẳm của Lưu Đàn có thêm ánh nước lấp lánh, khiến cho hắn có thêm phần ý vị thâm tình.

Đáy lòng Minh Hoàn cũng rất buồn phiền.

 Nàng quay người đi, đưa lưng về phía Lưu Đàn: “Ta muốn ngủ.”

Lưu Đàn lại ôm lấy nàng: “Sao lại không vui hả? Ta về rồi mà sao Hoàn Hoàn lại mất hứng? Không muốn nhìn thấy ta sao?”Minh Hoàn lắc đầu.

Lưu Đàn xoay người nàng lại, tỉ mỉ hôn nàng.

 Minh Hoàn bị hắn quấn lấy không cự tuyệt nổi.

 Bản thân hắn đã cực kỳ dũng mãnh, cánh tay hắn vừa ôm một cái là Minh Hoàn muốn trốn cũng không trốn được.

Minh Hoàn ấm áp mềm mại mê người.

 Lưu Đàn cảm thấy hắn ngủ chung một chỗ với nàng thế này mà còn không thể làm gì được, bản thân đúng là đại thánh nhân rồi.

Hôn nàng hồi lâu, Lưu Đàn nói khẽ bên tai nàng: “Nàng yên tâm.

 Ta chỉ c_ọ c_ọ bên ngoài thôi không đi vào, sẽ không làm nàng đau đâu.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.