[hp] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 211: Tạm Biệt (1)

Cập nhật lúc: 12/11/2025 07:45

[Phù Thủy Thường Nhật]

"Anh, Em, Cô Ấy và Chúng Ta

Quý độc giả thân mến, hãy chuẩn bị tinh thần cho một vụ scandal làm rung chuyển Đại Sảnh Đường.

Tại Dạ Tiệc Tốt Nghiệp hoành tráng, khi ánh nến phù phép lung linh và ban nhạc Nhịp Ma Phách Cổ đánh lên những điệu Waltz đầy mê hoặc, một câu chuyện tình tay ba (hay tay bốn?) đầy kịch tính đã khiến cả ngôi trường phù thủy và pháp sư Hogwarts xôn xao!

Dạ Tiệc Tốt Nghiệp do giáo sư Morton - hiệu phó kiêm giáo sư Độc dược và chủ nhiệm nhà Slytherin - tổ chức, vốn được kỳ vọng trở thành buổi lễ thường niên tôn vinh các học sinh năm 5 và năm 7. Thế nhưng, mọi sự chú ý lại đổ dồn vào Von Montgomery, người thừa kế gia tộc Montgomery danh giá, khi anh chàng sánh bước bên Giselle Gibson, một nữ sinh gốc Muggle, trong khoảnh khắc tình tứ đến nao lòng. Độc giả không tin ư? Hãy xem những bức ảnh độc quyền mà bổn báo chộp được dưới đây.

Giselle Gibson, học sinh năm 5 Gryffindor, không chỉ nổi danh nhờ thành tích học tập xuất sắc mà còn bị đồn đại sở hữu bí thuật bùa mê khiến bất kỳ nam sinh nào cũng phải xiêu lòng. “Cô ta như mang dòng m.á.u Veela, khiến cả Montgomery lẫn Burrows mê muội,” một nữ sinh Slytherin giấu tên tiết lộ với chúng tôi.

Đúng vậy, quý độc giả không nhầm đâu. Matthew Burrows, cậu bé sống sót, công khai tỏ tình với Gibson vào Lễ Tình Nhân năm ngoái. Bức thư tình đã châm ngòi cuộc chiến giữa Burrows và Montgomery ngay trong lớp Bùa chú. Tuy nhiên, Gibson dường như xiêu lòng với Montgomery hơn, khi cả hai liên tục xuất hiện như một cặp đôi không thể tách rời.

Song, câu chuyện tình học đường này không đơn giản như quý độc giả nghĩ. Vì Von Montgomery từ lâu đã đính ước với tiểu thư Seraphina Pudeator. Hành động công khai ôm hôn Gibson giữa Đại Sảnh Đường chẳng khác nào một cái tát vào truyền thống thuần huyết.

Mối liên hôn giữa Montgomery và Pudeator được kỳ vọng sẽ mở đường cho ngân hàng phù thủy Runeswiz thâm nhập thị trường Anh và châu Âu, một sự kết hợp hoàn hảo giữa hai gia tộc lâu đời. Nhưng nay, khi Montgomery công khai phá vỡ lời hứa với hành vi tình tứ cùng một cô gái khác, liệu gia tộc Pudeator sẽ phản ứng ra sao? Một lời nguyền trả thù hay tuyên bố hủy hôn tai tiếng?

Theo nguồn tin độc quyền từ tờ báo học sinh The Midnight Murmur, Montgomery không hề che giấu tình cảm của mình, ngang nhiên ôm hôn bạn gái ngay giữa sân trường. “Cậu ta liên tục tặng Gibson những món quà đắt tiền, còn cô ta cũng chẳng ngần ngại đáp lại bằng những cử chỉ tình tứ.”

Giờ đây, tiểu thư Pudeator phải đối mặt với những lời xì xào bàn tán và ánh mắt chế giễu từ giới quý tộc. Liệu cô sẽ âm thầm chịu đựng để bảo vệ vị thế của Runeswiz? Hay một lời nguyền hắc ám đang được chuẩn bị?"

----

Có Merlin mới biết Giselle rủa thầm đạo đức của tờ Phù Thủy Thường Nhật đến cỡ nào. Một cơ quan ngôn luận dưới trướng Bộ Pháp thuật Anh mà cứ đăng tin lá cải tám nhảm như tờ The Midnight Murmur vậy. Thông tin chưa kiểm chứng, giọng văn drama hóa, châm chọc khiêu khích, thật chẳng hiểu họ có từng nghĩ đăng những tin thế này sẽ làm đảo lộn cuộc sống của một phù thủy vị thanh niên hay không?

Kể từ khi bài báo được đăng tải đến ngày đi học cuối cùng, sáng nào Giselle cũng điểm tâm với 5 7 bức thư chửi rủa đe dọa. Thư sấm, thư nặc danh, thư gửi kèm đồ vật nguyền rủa cô đã kinh qua hết. May nhờ có kinh nghiệm hồi năm ngoái, Giselle mới không để tâm mà đốt hết chúng cho khỏe người.

Thà rằng thư nặc danh ất ơ nào đó thì thôi kệ cũng được, nhưng đến cả cô Nhị Tâm chú Philip Ruiz chú Leopold cũng gửi thư hỏi thăm (mà Giselle đồ rằng chú Edwy cũng sẽ gửi thư cho cô nếu không bận rộn quá mức ở Cục Thần sáng), dặn là nếu cô bị Montgomery ép buộc phải xuất hiện cùng cậu ta thì hãy nói cho cô chú, họ sẽ ra mặt giúp cô. Những người lớn này đều có cái ấn tượng rằng Giselle chẳng may bị lôi vào trò chơi thuần huyết của Slytherin, rằng cô là một cô gái gốc Muggle ngờ nghệch dễ bị lợi dụng.

Và quan điểm chung của họ đều là dặn cô đừng dây vào Montgomery.

Giselle rất muốn nói với các cô chú rằng không phải cô dây vào Montgomery mà Montgomery cứ cố tình dây dưa với cô thì có. Việc xuất hiện trên mặt báo với cái tin tình ái ba xu là thứ cô muốn cuối cùng trên trần đời này.

“Đứng đây sớ rớ gì đó? Trở về toa đi!” 

Nol nạt một đám nữ sinh năm 3 cố tình đi qua đi lại ngay cửa toa tàu của tụi nó từ nãy đến giờ. Mấy cô nàng muốn quan sát hai con thú trong chuồng là Giselle và Matt, chứ cái toa cuối tàu này thì có gì mà nấn ná.

“Cậu không được nạt nộ vô cớ vậy Nol.” Ive vừa làm nhiệm vụ trở về thì bắt gặp Nol cũng đi từ nhà vệ sinh ra, hai tụi nó mở cửa toa bước vào.

“Vậy thì cậu làm gì đó đi chớ thưa chị thủ lĩnh nữ sinh.”

“Tớ không thể cấm người ta đi qua đi lại ngoài hành lang được.” Ive ngồi vào chỗ cạnh Giselle đang ngủ gà ngủ gật.

“Nhưng cậu có thể cấm tụi nó nhìn anh chị lớp trên với ánh mắt như đi tham quan sở thú!” Tóc nâu ngồi xuống cạnh Matt, ôm lấy con Milo đang lim dim vì say tàu. 3 4 tờ Phù Thủy Thường Nhật rải rác trên băng ghế của tụi nó, tờ nào nếu không có hình Von hôn Giselle thì cũng là hình Matt và Veronica Girard tình tứ khiêu vũ.

“Thôi kệ chúng đi Nol, qua hè là hết thôi.” Matt chả thấy sao, đang vừa ăn mấy món bánh kẹo khoái khẩu mua từ cái xe cút kít của bà hàng rong trên tàu, vừa đọc cuốn Bàn về biểu tượng, tư tưởng và chiến thuật dụng binh của Morgenstern mà cậu mượn của Ive.

“Mấy cậu đã định làm gì với thứ đó chưa?” Ive nhìn quanh rồi nhẹ giọng hỏi.

Thứ đó trong miệng cô bé là mảnh khoáng vật Matt lấy lên được từ Hồ Đen, một khối kim loại thô đen sì, dài khoảng 7-8 cm, rộng cỡ 5 cm, dày gần 2 cm. Dù kích thước không lớn nhưng nặng cả ký. 

Tụi nó đã trốn xuống căn phòng Tứ Diện Đồng Ca để thử các loại bùa chú lên nó. Từ Incendio tới Bombarda Expulso đều không nhằm nhò gì. Giselle thử dùng Bombarda Maxima full sức mạnh của mình cũng chỉ nung cháy được một góc nhỏ. Thứ vật chất này gần như miễn nhiễm với các loại bùa chú thông thường.

“Tụi mình đâu có làm gì nó được, chỉ có Lửa Yêu Tinh mới rèn được thôi,” Nol lắc đầu.

“Tớ nhớ chú Edwy từng nhắc tới cái gì mà Trấn Yêu Tinh,” Matt thì thầm.

Ive với Nol nhích sát lại. “Cái gì cơ?”

“Trấn Yêu Tinh, một địa điểm tụ tập của yêu tinh trên khắp châu Âu.”

“Trên khắp châu Âu lận á? Châu Âu có bao nhiêu yêu tinh?” Nol nhăn mặt.

“Mười nghìn,” vẫn nhắm mắt dựa vào cửa sổ Giselle đáp.

“Ước tính cỡ mười nghìn,” Ive chậm hơn một nhịp, “chủ yếu làm việc cho Gringotts và các cửa hàng rèn đúc, kinh doanh ở mấy khu mua sắm phù thủy.”

“Mười nghìn cơ á? Và chúng sống ở Trấn Yêu Tinh hết à?” Nol nhảy dựng lên.

“Tớ không biết,” Matt nhún vai.

“Tất nhiên là không rồi đồ ngốc này! Cậu nghĩ có Bộ Pháp thuật nước nào chịu cho phép trên lãnh thổ mình có một thành trấn chứa tới mười nghìn con yêu tinh à?”

“Cũng có lý.”

“Vậy cậu định hè này sẽ đến Trấn Yêu Tinh à Matt?” Ive khịt mũi với tóc nâu, quay sang hỏi tóc đen.

“Ừa nếu thuận lợi, sau sinh nhật tớ sẽ đi.”

“Ê ý hay đó Matt, tớ dọn qua ở cùng cậu nguyên hè luôn nha,” Nol vỗ vai thằng bạn.

“Chứ mấy hè trước không như thế à?” Tóc đen buồn cười vuốt ve con ch.ó màu nâu sữa ngoan ngoãn nằm nghe chuyện trên đùi cậu.

“Biết thế tớ đã không hứa đi Hy Lạp với ba má rồi, giờ đặt vé đặt khách sạn hết rồi không hủy được,” Ive chép miệng hối hận.

“Cậu nói muốn đến tham quan di chỉ phù thủy cổ ở Athens mà,” Giselle buồn cười.

“Nhưng Trấn Yêu Tinh nghe thú vị hơn.”

“Còn cậu sao Selly, qua nhà tớ ăn sinh nhật rồi đi cùng tụi tớ nhé?” Matt cười hỏi.

Cô vẫn chưa trả lời lời mời sinh nhật của Matt, trong khi mọi năm nếu không bận bịu việc gì tụi nhỏ đều đến căn nhà số 6 Quảng trường Hampshire đón tuổi mới cùng cậu.

“Đi đi chứ Selly. Năm nay cậu có vướng học hè gì đâu?” Ive xé mấy bịch bánh bông xốp bắt đầu bữa trưa.

“Ừmm,” Giselle giả vờ ngáy ngủ hàm hồ đáp.

Có lẽ cái hẹn sinh nhật này không bao giờ thực hiện được.

Tàu tốc hành Hogwarts dừng ở Sân ga 9 3/4 lúc trời ngả về chiều. Trong một thoáng Giselle đã hi vọng nhìn thấy bóng dáng ba má đứng đợi, vẫy tay trìu mến nhìn cô bước xuống tàu.

Nỗi thất vọng quặn thắt khi cô chậm rì rì bước đi giữa dòng người chạy ùa đến gia đình sau một năm xa nhà. Đã từng có gia đình ba người nôn nao đợi cô bước xuống toa tàu, giang rộng vòng tay ôm lấy cô con út bé bỏng. Nhưng tất cả những ấm áp đó đã vụt tan hết rồi.

“Selly Selly đây nè cháu!” Bỗng có ai đó gọi tên Giselle, cô do dự nhìn lại. Không phải ba má mà là cô Nhị Tâm và chú Philip Ruiz, họ đang vui vẻ vẫy tay với cô.

“Ơ cô chú... cháu...” Giselle bước nhanh tới, không nói nên lời.

“Cháu tưởng không ai tới đón cháu hả? Không không, cô đã nhận giám hộ cháu rồi mà.” Cô Nhị Tâm mỉm cười trao cho Giselle cái ôm nhẹ, rồi lại xoay cô một vòng. “Cháu ốm quá, lúc nhìn trên hình không thấy cháu ốm cỡ này. Hè này phải nhờ chị Lệ Tỷ bồi dưỡng cho cháu mới được.”

Giselle vẫn chưa quen với sự nhiệt tình của cô Nhị Tâm dành cho mình, nên ậm ờ có lệ rồi nhìn sang chú luật sư đang đứng bên cạnh. “Chú không cần phải đến đón cháu, cháu có thể tự đi về mà.”

“Là cô kéo chú Philip theo đó,” cô Nhị Tâm vẫn giành nói, chú Philip gật đầu cười rồi đẩy xe đẩy đi xuống toa hành lý lấy đồ giúp Giselle. Cô hơi ngượng, định bảo chú để đó mình tự làm được, nhưng cô Nhị Tâm cứ kéo lại xoay vòng Giselle miết. “Cháu đừng ngại, cứ để chú Philip giúp cho. Chú ấy không phải người ngoài.”

Khoan, “Ơ cô với chú...” mắt Giselle sáng lên.

“Phải rồi,” nét ửng hồng lướt qua trên mặt cô Nhị Tâm. Có lẽ vì di truyền châu Á nên Giselle thấy cô vẫn khá trẻ so với độ tuổi của mình. Cô Nhị Tâm và giáo sư Kenworthy giáo sư Morton không xê xích nhiều, nhưng trông cô còn chưa tới 40. “Chú ấy đã thuyết phục cô, giữa thời buổi loạn lạc thế này có thêm một người săn sóc lo lắng cho nhau vẫn tốt hơn.”

“Hehe vậy chúng ta cần phải ăn mừng một phen rồi.”

Lấy xong hành lý, ba người cùng nhau bước qua cánh cổng chắn giữa hai sân ga 9 và 10, bước vào thế giới Muggle London. Ngoài việc hai cô chú ăn mặc như thời trang thập niên 50 thì tổ hợp ba người này trông cũng không quá lạc quẻ so với cảnh nhà ga Ngã Tư Vua đông đúc hiện đại. 

“Ơ chú lái xe ạ?” Cô bất ngờ khi họ ra tới chỗ đỗ xe oto, lộ trình y hệt như những lần ba má đến đón cô vậy.

“Thế cô mới kéo chú đi cho bằng được đó! Nay cô cháu mình thử ngồi magicar xem nào.” 

Giselle để ý thấy hôm nay cô Nhị Tâm vui vẻ sống động hơn những lần trước, có lẽ mối quan hệ với chú Philip tác động tích cực lên cô thật.

“Cháu tưởng xe cá nhân chưa được phê duyệt chứ?”

“Chưa chính thức thôi, nhưng có một số chiếc thử nghiệm rồi.”

Chiếc magicar của chú Philip Ruiz là một chiếc Ford có vẻ đời mới hơn chiếc Ford của nhà Gibson, màu đen cơ bản. Hàng ghế phía sau được phép thuật cơi nới rộng ra cho năm người ngồi. Cốp xe có lẽ cũng có hiệu ứng tương tự vì rương hòm của Giselle bỏ vào cái một, trong khi với chiếc Ford cũ thì phải buộc cái rương to nhất lên nóc xe. Nhờ băng ghế rộng rãi mà cái lồng của Tèo có một vị trí êm ái hơn. Cô vẫn bọc vải đen quanh lồng để con cú ngủ thoải mái, mà cũng nhờ thế Muggle mới không chú ý đến.

Chú Philip ngồi vào tay lái, thành thạo khởi động rồi lùi xe ra khỏi bãi đỗ, từ từ lái ra đường lớn. Cô ngồi sau mà tròn mắt ngạc nhiên: “Chú Philip lái oto thạo thế!”

Bắt đầu nghi ngờ phải chăng phù thủy có bùa gì để nhớ luật giao thông Muggle à.

“Haha em trai của mẹ chú là Muggle, cậu ấy dạy luật giao thông dễ hiểu hơn đám phù thủy ở Sở Giao thông Vận tải nhiều.”

Xe chạy nhẹ nhàng trên đường phố London, từng tòa nhà vụt qua, tiếng còi xe inh ỏi âm vang. Không tìm được điểm nào để chê ở khả năng lái lụa của vị luật sư phù thủy, chú dừng xe chờ đèn đỏ hay bẻ cua quẹo đều thật nhịp nhàng.

“Chúng ta đang đi đâu vậy?” Cô không quen thuộc phố xá London nhưng khi xung quanh bắt đầu xuất hiện những cửa hàng có biển hiệu chữ Hán thì không khỏi thắc mắc, “Đến Phố Tàu ạ?”

Cô Nhị Tâm ngó nghiêng những hàng quán Muggle đa sắc: “Cháu không biết Phố Bát Giác ở ngay Phố Tàu à?”

Hình như chú Leopold trước đây đã nói rồi, nhưng vì chỉ toàn di chuyển bằng bột Floo thẳng tới quán Bắc Kê Tây nên Giselle quên mất.

“Nếu ai đi magicar đến Phố Bát Giác thì cần đi đường từ Phố Tàu vào,” chú Philip Ruiz giải đáp. Chiếc Ford chạy chậm vào trạm dừng dành cho khách đến tham quan khu phố châu Á, đỗ sát bên những chiếc oto Muggle. Nếu không thấy năng lượng phép thuật vờn quanh xe, Giselle đã nghĩ chiếc xe thuộc một gia đình trung lưu cơ bản như nhà Gibson rồi.

Chú Philip ngó nghiêng xung quanh rồi nhanh chóng rút đũa phép ếm bùa thu nhỏ lên mấy cái rương, vừa nhấc chúng ra khỏi cốp vừa cười bảo: “Cháu Selly nhớ học mấy cái bùa phóng to thu nhỏ nhé, bí quyết cho những chuyến đi nhẹ người khỏi lỉnh kỉnh rương hòm đấy.”

Hai cô cháu chia nhau mỗi người cầm một cái vali giờ trông như cái cặp táp của dân công sở, nhẹ hều. “Và nhớ là đừng bao giờ Accio hành lý,” cô Nhị Tâm buồn cười, “Một năm ít thì 2 3 vụ Muggle chứng kiến vali tự nhiên bay giữa không trung đó.”

Ấy là còn chưa kể đang đi trên đường bình thường bỗng nhiên bị một cái vali nặng 2 3 cân va vào đầu. Vali rớt oạch xuống, bật mở ra thì nào là sách biết cắn người, hạc giấy biết bay, giày biết tự di chuyển hay thậm chí là cái ấm trà tự sôi sẽ tung tăng trước mặt bạn.

Họ đi bộ dạo bước vào Phố Tàu, hòa cùng dòng người nườm nượp tham quan. Đi được nửa đường thì cô Nhị Tâm dừng bước trước một cửa hiệu bé tí bán...

“Chổi lông gà á?” Không thể tin vào mắt mình, giờ vẫn còn nơi bán mấy cây chổi quét bụi cổ lỗ sĩ từ mấy đời này. Và nhất là phương Tây không bao giờ dùng loại chổi này!

Cô Nhị Tâm đẩy cánh cửa cũ rích bước vào căn hiệu chỉ rộng cỡ 4x4m, treo đầy chổi lông gà mốc meo. “Chọn đặt lối vào ở đây là đẹp nhất.” Giselle để ý hàng lượt người qua lại chẳng ai chú ý gì đến ba người vừa bước vào cái cửa hàng kỳ quặc này.

“Lỡ có Muggle vào thì sao ạ?”

“Thì họ chỉ thấy mấy cây chổi cũ, rồi ngay lập tức bị dị ứng với lông vũ nên phải đi ra thôi.”

Cô kéo một cây chổi ở sâu trong góc, cũng là cây nhỏ nhất ở đây, thì bức tường đang treo đầy chổi lông gà bỗng dãn nở ra, tạo thành một lối đi nhỏ mà người ta chỉ có thể nghiêng người mới lách vào được.

“Đi nào, về tới nhà rồi.”

Họ lách vào khe hẹp đó, nhích cỡ bốn bước chân là không gian mở ra nơi kiến trúc tám cạnh quen thuộc.

Tới thì tới rồi. Nhưng đây không phải nhà cô, nhà cô đã mất rồi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.