[hp] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 215: Chuyện Cũ Chưa Yên

Cập nhật lúc: 12/11/2025 07:45

“Chết Douglas ơi, tầng 3 tìm em kìa.” Chị Evans hớt hải chạy vào quên cả gõ cửa, “Gã Muggle tỉnh lại lại chống đối tiếp.” Đầu tóc vốn được búi gọn gàng của chị cũng xốc xếch đi, hớt hải không giống vẻ mặt bình tĩnh chuyên nghiệp khi nói chuyện với cô mấy nay gì cả.

Giselle bắt đầu tò mò, một bệnh nhân Muggle cỡ nào để mấy phù thủy phải đổ mồ hôi hột thế này. Nên cô nhảy xuống giường: “Douglas tớ đi với.”

“Không được Gibson, em là bệnh nhân mà,” Evans vội ngăn nhưng cô cười đáp:

“Thì em đi xuống xem thôi, em đâu làm gì đâu.”

“Nhưng gã đó bạo lực lắm, đạn lạc khắp nơi, em ở lại đây đi.”

“Em đứng xa xa xem thôi, chờ tớ với Douglas.”

Evans chẳng cản được, đành phải theo xuống Tầng 3 - Chữa Trị Cho Muggle. Vừa xuống tới là nghe tiếng quát tháo: “Cản hắn ta lại! Coi chừng!”

Rồi những tiếng loảng xoảng của đồ đạc va nhau. Tình cảnh thật chẳng ra làm sao. Hai nam một nữ mặc áo chùng xanh thầy thuốc bao vây lấy một gã đàn ông bặm trợn xăm trổ đầy mình, cao cỡ anh Harris đứng sau cái xe đẩy băng ca. Gã ta một tay cầm con d.a.o mà thầy thuốc và y sĩ ở đây hay dùng, tay kia thì cầm một cái mâm tròn inox rất to, che hết nửa thân trên của gã.

Cô đoán cái mâm đó thật ra là cái mặt bàn ăn ở canteen.

“Các người là ai? Các người định làm gì?” Gã ta hét lớn, trong một sát na Giselle cho rằng mình đã nghe giọng nói này ở đâu rồi nhưng không tài nào nhớ được.

“Cẩn thận đấy Douglas,” Evans hô nhỏ khi thấy mặt tròn chạy nhanh tới, rút đũa phép ra.

“Đừng b.ắ.n phép, sẽ bị cái bàn dội ngược lại đấy,” một trong ba thầy thuốc hô lên.

Còn gã bặm trợn khi thấy phe địch có thêm viện binh thì cầm lấy mấy dụng cụ y tế rơi rớt trên hành lang phóng tới những người trước mặt này đây. Chẳng cần biết ai là ai, cứ d.a.o bạc kim tiêm hay gì đó chọi ra loạn xạ, trong khi dùng cái mâm tròn che chắn người mình để canh chừng mấy cây đũa-ăn biết phóng ra tia laser.

“Kéo cái băng ca ra!” Douglas la lên, một nam thầy thuốc cố né mưa b.o.m bão đạn khom người chạy tới, nhưng gã bặm trợn đã dùng chân giữa lấy cán xe. Giờ trông gã như người đa nhiệm, một tay chọi đồ đạc, một tay cầm mâm che nửa người, một chân giữ lấy xe cứu thương để che chắn nửa dưới.

Thế mà ba bốn người có đũa phép lại chẳng làm gì được.

“Carpe Retractum!” Nữ thầy thuốc rốt cuộc cũng nhớ ra mình là phù thủy, đánh bùa kéo băng ca ra, làm gã bặm trợn suýt té vì mất thăng bằng.

Gã ta trợn mắt chẳng hiểu chuyện gì, lại càng nắm chặt cái mâm tròn cố che chắn hết người mình, như thể sợ lực lượng gì vừa kéo xe đi sẽ kéo luôn tấm khiên cứu mạng của mình.

“Mấy người... Cái quái quỷ gì vậy?”

“Petrificus Totalus!” Douglas đánh ra bùa trói toàn thân vào dưới chân gã, loảng xà loảng xoảng, gã ngã oạch xuống kéo theo mâm dĩa d.a.o inox đủ thứ dụng cụ y tế rơi xuống nền. Cô day day trán, quá đau đầu với mấy âm thanh hỗn tạp này.

“Hay lắm nhóc Cunningham!”

“Đánh bùa chuẩn đó.”

Douglas chạy đến phụ hai nam thầy thuốc khiêng gã Muggle giang hồ lên băng ca, sau đó quấn mấy dây trói phù phép đề phòng gã tỉnh lại thoát thân lần nữa. 

Giselle đứng bên cạnh hỏi dò: “Người này bị gì phải đưa vào đây vậy?”

“Suýt bị ma cà rồng cắn, suýt thôi, còn vào đây là để điều chỉnh trí nhớ,” chị Evans đứng bên cạnh trông chừng cô đáp. Phòng VIP của bệnh viện Thánh Mungo có thầy thuốc phụ trách riêng từng bệnh nhân, trong thời gian bệnh nhân còn lưu trú thì thầy thuốc chỉ chăm lo mỗi người đó thôi, nên viện phí mới cao đến vậy.

Còn Giselle thì ngờ rằng có khi Evans theo dõi mình cho Von luôn cũng không chừng.

“Mấy năm nay ma cà rồng hoạt động tích cực trở lại, thật không hiểu đám người IAVMA ngồi chơi xơi nước ở đâu rồi,” mấy người thầy thuốc vật lộn với cái thân mình quá cỡ của gã bặm trợn cũng không vui vẻ gì. 

“Vậy có Muggle nào bị biến thành ma cà rồng chưa?”

“Về điều này thì chúng tôi không thể trả lời được.”

Hết còn gì để xem, Giselle quay về phòng mình, giả vờ tò mò hỏi chị Evans: “Một năm bệnh viện Thánh Mungo chữa trị cho nhiều Muggle không chị?”

“Con số cụ thể thì không rõ tại chị không phụ trách mảng đó, nhưng tuần nào cũng thấy có Muggle nhập viện cả,” Evans nhún vai. “Nhiều tay pháp sư khoe khoang thích lòe hàng xóm Muggle của mình với mấy cái bùa bay, bùa điều khiển đồ vật lắm.”

“Vậy mấy người Lực lượng Thi hành Quy chế Bí mật chắc chẳng có ngày nghỉ nào rồi.”

Phần còn lại của ngày hôm đó không xảy ra biến cố gì nữa. Giselle sinh hoạt như bình thường, 9 giờ tối đã đi ngủ dưới tác dụng của cây bonsai. Nhưng đến 1 giờ sáng, đám chim vàng anh bay ra hót líu lo thì bỗng có một con bay vụt đến gõ gõ vào nệm của cô gái. Nó kiên nhẫn gõ cho đến khi Giselle choàng tỉnh, vẫn còn lờ mờ vì cây bonsai hiệu ứng mạnh quá. Cô cầm đũa phép thì thầm “Cám ơn nhé,” con chim vàng anh bằng gỗ mới bay trở lại bầy mình, rồi thụt lùi vào trong chiếc đồng hồ y như cũ.

Không gian lặng ngắt như tờ, mấy hôm tham quan Giselle biết chỉ có mình cô ở khu VIP này, còn đa số bệnh nhân vào đây đều ở phòng bình thường. Cô thấy bệnh viện công như Thánh Mungo mở ra cái dịch vụ VIP là để bào tiền của mấy người thừa tiền lắm của như tóc bạch kim, vì VIP chẳng được cái gì ngoài mấy thứ linh tinh râu ria, còn chất lượng chữa bệnh đâu khác gì phòng thường. Mà thế thì cũng hợp lý, bệnh viện ở quê hương kiếp trước cũng thế thôi.

Dù biết khu này không có ai nhưng Giselle không lơ là, dùng bùa tan ảo ảnh cẩn thận đi xuống tầng 3 bằng thang bộ, vì cô biết thang máy có bùa phép giám sát.

Khu tầng 3 chữa trị Muggle nếu như Evans nói thì cũng sẽ không có quá nhiều người ra vào. Mà đúng vậy thật, 1 giờ sáng đèn tắt hết cả, hành lang choảng nhau ban ngày giờ đây im ắng không người. Lần mò đến trước phòng bệnh của gã bặm trợn, Giselle cúi xuống, chĩa đũa phép thì thầm qua khe cửa. Một tia phép gần như trong suốt chui qua khe hẹp bay vào trong phòng. Chưa đến một giây thì trước mắt hiện lên hai bóng người do năng lượng phép thuật tụ hình lại, một dáng rất to với tư thế đang nằm, một dáng nhỏ hơn ở phía đối diện, tư thế như đang ngồi trên một cái ghế và chống cằm ngủ gà ngủ gật. 

Hmm chỉ có một người canh chừng, có lẽ là y sĩ thôi. Một bùa ngủ sâu 30 phút là được, cô nghĩ, nhẹ nhàng mở cửa bước vào. 

Trong phòng đúng là chỉ có hai người, bệnh nhân Muggle vẫn đang bị trói chặt bằng dây thừng phép thuật, nửa ngủ nửa bất tỉnh trên giường. Còn người đang ngủ ngồi sát tường đối diện là nữ phù thủy trẻ như chị Evans nhưng mặc áo choàng màu xanh lá, thêu hình găng tay và khúc xương so nhau. Đây là biểu tượng của y sĩ ở bệnh viện Thánh Mungo.

Thầm chê trách mấy người này không có tí cảnh giác nào, sao không ếm một cái bùa báo hiệu nếu có người lạ tiến vào phòng bệnh chứ. Biết nắm đ.ấ.m của gã Muggle một phát có thể đ.ấ.m gãy mũi mình mà lại không chút đề phòng ngủ khò như vậy.

Thật khó hiểu.

Ý kiến vậy thôi chứ tình hình này mới có lợi cho cô, Giselle biết thế, nhẹ nhàng thì thầm “Sleeping Charm” lên người y sĩ. Dính bùa này sẽ ngủ như c.h.ế.t ít nhất 30 phút nhưng nếu bị ai cố ý đánh thức cũng sẽ tỉnh dậy. Không bằng mấy loại thuốc ngủ với kẹo ngủ ở tiệm Mythical Mirth, nhưng cô đâu nghĩ có ngày mình sẽ lén lút như phường trộm cắp thế này đâu mà thủ sẵn mấy loại đó. Nên chỉ có mỗi cái bùa ngủ gân gà thôi.  

Chắc vào năm học mình phải dạo tiệm giỡn Mythical Mirth một vòng mới được.

Còn lý do tại sao cô phù thủy xuất hiện ở căn phòng này giữa khuya, là vì ban ngày cô nghe thấy giọng nói của gã bặm trợn này quen quen. Giselle không bao giờ phủ nhận bản năng của mình, nếu cô cảm thấy quen thì chắc hẳn phải có lý do gì đó. 

Sau khi đã xác nhận an toàn tạm thời, Giselle giờ mới đứng thẳng người dậy, từ từ đi đến cạnh giường bệnh. Cô không chắc hành động này có kết quả gì không, nhưng thử một chút cũng không mất mát chi.

Thế là dồn ma lực bản nguyên vào mắt phải, khi tròng mắt chuyển sang màu tím cũng là lúc cô đưa tay phải chạm vào bàn tay bị trói chặt của người nằm trên giường bệnh.

...Và khung cảnh trước mắt cô thay đổi.

Không gian phòng bệnh nhỏ hẹp mở rộng ra thành tầng trệt rộng rãi của một ngôi trường...

Khoan, chỗ này quen lắm... 

Là trường tiểu học của cô! Chuyện gì vậy nè...

Nhưng ở môi trường dành cho trẻ con lại xuất hiện bóng ba gã gangster và một người da đen cao gầy, tất cả đều cầm s.ú.n.g mặt mày vừa dữ tợn vừa như phê pha.

“Bách ccmm... Im đi cho ông nhờ, mày làm hỏng hết kế hoạch rồi kìa.” Gã cầm s.ú.n.g đi đầu quay lại chất vấn đồng bọn.

Và một trong ba đứa đằng sau, râu ria bặm trợn, xăm trổ đầy mình chính là tay Muggle đang nằm trong bệnh viện phù thủy đáp lại: 

“Relax đi fren, mình có con tin mà, mấy tay cảnh sát không dám làm gì đâu.”

Thì ra quen thuộc là vì Giselle đã nghe thấy giọng nói này khi cô trốn trong phòng vệ sinh ngay bên cạnh, cách chúng có mấy bước chân thôi. 

...Tầm mắt trở về bình thường.

Tim đập thình thịch cô nhìn xuống gã Muggle vẫn nằm im bất động, tia mắt sang nữ y sĩ ngủ say sưa, chắc chỉ mới qua ba bốn phút thôi.

Dù ký ức hồi 9 10 tuổi đã rất mơ hồ nhưng vụ việc xả s.ú.n.g ở trường học vẫn còn in đậm. Cô vẫn nhớ bản tin thời sự khi đó:

Ngoài ‘Red’ Reid, ba tên còn lại gồm hai thằng gốc Nga, một thằng nhập cư trái phép đều bị phát hiện tự sát trong trại tạm giam 48 giờ sau đó. Trước khi chết, tụi nó cũng chỉ trả lời là mua s.ú.n.g từ dark web, kéo nhau xả s.ú.n.g vì muốn b.ắ.n thử và rồi lỡ tay b.ắ.n c.h.ế.t hai cảnh sát xấu số. 

Tên này rõ ràng đã chết, cảnh sát Muggle thông báo gã đã tự sát trong trại giam. Vậy tại sao người vốn dĩ c.h.ế.t rồi lại có mặt ở đây, còn suýt bị ma cà rồng cắn. Chuyện gì vậy nè?

Mắt phải vẫn chưa xốn xang, có lẽ còn xem thêm vài phút được nữa. Cô lại chạm tay vào tay gã.

...Không gian xoay chuyển, biến thành một căn phòng trông như phòng nghiên cứu thử nghiệm với hàng loạt máy móc thiết bị hiện đại. Nhiều người đi qua đi lại, một nhóm mặc áo blouse trắng và một nhóm mặc đồ quân đội, nhưng Giselle không biết đây là quân đội nước nào. 

Những tài liệu và chữ viết đều mờ ảo, cô không tài nào đọc được. Rõ nét nhất là hình ảnh gã Muggle đang bị trói trong một lồng giam, dây điện quấn quanh kết nối đến các máy tính. Bốn người mặc áo blouse trắng giống như đang giải phẫu người gã.

Không những chữ viết không rõ mà âm thanh cũng không có nốt, không nghe thấy những người này đang trao đổi gì. Giselle chỉ có thể nén ghê tởm nhích sát lại gần quan sát bàn phẫu thuật. Và... cô nhìn thấy nửa bộ não người bị khui ra.

Shit! Họ đang cấy hoặc đặt thứ gì đó vào não và cả tai của gã.

...Tầm mắt biến đổi trở về căn phòng ở bệnh viện Thánh Mungo.

Cô rụt tay về, lùi hai ba bước thở sâu và định hình lại câu chuyện. Có vẻ như cái c.h.ế.t của gã đã bị làm giả, gã bị một tổ chức quân đội nước nào đó đem về làm vật thí nghiệm. Người này bị cấy thứ gì đó trong não và tai. Nhưng mục đích là gì? Và tại sao Giselle lại nhìn thấy hình ảnh đó mà không phải là hình ảnh khác. Chúng có quan hệ gì với cô chăng.

Có bùa phép nào giống như quét laser thân thể không nhỉ. Có lẽ có, thầy thuốc phải dùng nó để khám bệnh chứ. Nhưng họ không dùng với Muggle à, hay có lẽ lơ là cảm thấy không cần thiết. Chắc là vế sau. 

Nhưng mình làm sao cảnh báo họ đây. Mà thứ gì đó có thật sự liên quan đến phép thuật không hay chỉ là mấy ghiên cứu công nghệ kỳ lạ của chính phủ Muggle?

Mình có nên báo cho thần sáng không. Thật sự thì có manh mối gì rõ ràng đâu, chẳng có liên hệ gì giữa tất cả những chuyện này.

Nhưng nếu không, lỡ thật sự có chuyện gì xảy ra thì sao. Mình đã sai lầm với Morgenstern một lần, sợ chuyện ém nhẹm mới tạo điều kiện cho gã sống lại. Còn lần này, nếu có chuyện lớn phát sinh đến độ mình không thể gánh chịu hậu quả nữa thì làm sao.

Sau một đêm suy nghĩ, Giselle quyết định kể lại mọi chuyện cho Matt nghe khi cậu đến thăm cô ngày hôm sau. Và bất ngờ là các chú thần sáng có vẻ như rất xem trọng việc này, khuya đó đã chuyển gã Muggle bạo lực ra khỏi bệnh viện Thánh Mungo. Còn chuyện sau đó nữa thì không rõ, chú Edwy không chịu kể gì với Matt.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.