[hp] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 228: Những Ngày Đầu Năm 6 (1)
Cập nhật lúc: 12/11/2025 07:47
Cái tin Montgomery chuyển trường rốt cuộc đã truyền khắp Đại Sảnh Đường trước cả khi buổi Lễ Phân Loại diễn ra. Giselle khá chắc là tờ The Midnight Murmur đã bắt đầu tác nghiệp, chắc cô lại có cái vinh hạnh ngồi lên mặt báo số ra đầu tiên của niên học này quá.
Ngoài chuyện đó ra thì cô bé Lila đã được phân loại vào Hufflepuff và giáo viên Phòng chống nghệ thuật hắc ám mới mà Bộ bố trí thay cho Steffensen cha lại là chú Leopold Johnston. Vâng chính là chú Leopold người vừa dẫn tụi nó đi Trấn Yêu Tinh ở tận Romania nhưng chẳng hé môi tý nào về sự thuyên chuyển công tác này.
“Năm này có vẻ đáng trông đợi.” Đó là bình luận của hầu hết tụi Gryffindor khi mà hai con rắn khó ưa nhất đã cuốn xéo khỏi Hogwarts.
“Chị Selly nghe nói trên tàu chị gặp thằng Pembris hả?” Mái tóc vàng của nhóc Theo sáp tới ngay khi cô hiệu trưởng Roxanne Nichols kết thúc bài diễn văn chào mừng, đồ ăn đầy ứ hự hiện lên trước mặt tụi nó.
“Hở?”
“Cái thằng có con rắn ấy,” Theo bắt đầu thi xem ai lấy nhiều đồ ăn hơn với Nol và anh Eli.
“Pembris hả? Nó làm phiền gì cậu à?” Matt ngồi kế bên nghe thế là hỏi ngay.
Sao cùng trường ai cũng biết mà mình không biết nhỉ. “Không có gì, con rắn nó đang hơi căng thẳng nên chạy lung tung ấy mà.”
“Tụi Slytherin mà nói gì cậu cậu nhất định phải nói cho tụi tớ biết,” hai má Nol căng phồng như hai má sóc, còn tay nó thì bận rộn với dĩa thịt cừu và ly rượu rum.
“Tụi nó thì nói gì tớ chứ.” Cô mặc kệ, lại tập trung vào món súp kem nấm ngon lành.
Sau khi hát xong bài trường ca, dạ dày kéo chùng mi mắt, học sinh lũ lượt kéo nhau về phòng sinh hoạt chung. Thủ lĩnh nam nữ sinh thì đi giúp bọn ma mới, còn trong đầu đám năm 6 chỉ có hình ảnh chiếc giường êm ái với bốn cọc mùng màu đỏ rượu.
Con mèo Simba của Amy đã to hơn một vòng, kêu grừ grừ quanh chân Giselle khi cô sắp xếp đồ đạc hành lý. Vẫn là cái ấm trà hoa sen bé tý, đồ gác đũa thường dùng đã trả lại cho Von, giờ cô chỉ còn mỗi đồ gác đũa ma cà rồng. Cây trâm Ryu-chan tặng rốt cuộc cũng ra khỏi đáy vali, cô nghĩ mình sẽ thử cài lên vào một hôm nào đó. Vài túi thức ăn của Tèo, các loại kẹo bánh Matt mua cho đám bạn mà chưa bao giờ cô ăn hết trong một lần.
Linda mở cửa bước vào, than thở: “Ôi tớ mệt c.h.ế.t mất, đám năm 1 năm nay đông như quân Nguyên, tụi nó hú hét đau hết cả đầu.” Có một con mèo cũng theo sau cô bé phóng vào phòng ngủ.
Con mèo nâu đốm đen nhảy tót lên giường Giselle, meo meo hai tiếng chào hỏi rồi cuộn tròn định làm giấc. Nhưng cô túm lấy cổ Nimbus rinh ra khỏi phòng, thả nó ngoài cửa. “Tao không muốn gặp mày nữa, mày về với Theo đi.” Rồi đóng cửa lại trước khi Nimbus kịp kêu tiếng thứ ba.
Cô gái thức dậy vào 5:30 sáng, nằm thừ người nhìn con sư tử đỏ trên trần rèm một lúc lâu mới ngồi dậy. Cái gương ở nhà vệ sinh đã thôi la hét khi cô soi nó, sau khi đã bị ếm biết bao nhiêu lần bùa im lặng. Suy nghĩ một chút Giselle quyết định không chờ hai thằng bạn mà trèo khỏi phòng sinh hoạt chung trước, đi lang thang trong trường. Bà Béo vẫn còn ngáy ngủ vì bữa tiệc linh đình khuya qua, để cho cô gái rời đi mà không ca cẩm phàn nàn như mọi khi.
Hogwarts sáng sớm lặng thinh, chỉ có tiếng bước chân vọng lại trên hành lang dài, mấy bức chân dung ngoẹo đầu ngủ khò, đến cả bọn áo giáp vốn hay làm trò hù dọa cũng im lìm. Bước đi vô định, cô phù thủy cũng không rõ mình đang nghĩ gì, đến khi nhìn lại đã thấy mình đứng ở hành lang vắng teo gần lớp học Phòng chống nghệ thuật hắc ám, mà lần đầu tiên Von cố tình tiếp cận để nói chuyện với cô hồi năm 1.
Giselle như nhìn thấy cậu bé tóc bạch kim vẻ mặt khinh khỉnh ta đây, nhưng đã cố gắng nói giọng trầm nhất có thể với cô bé con đứng đối diện mình:
“Tớ có thể gọi cậu là Selly được không? Cậu có thể gọi tớ là Von.”
Rồi một lần nữa, sau chuyến phiêu lưu ở thư viện, cậu nhóc gửi tặng cô cuốn Toàn tập về ngôn ngữ của các sinh vật pháp thuật vì quyển sách tiếng Trung của cô bị thằng nhóc Steffensen xé mất. Cô không nhận, bèn hẹn cậu ra đoạn hành lang này để trả lại. Hai lần phũ phàng là thế, nhưng tên nhóc vốn xem mình là cái rốn của vũ trụ ấy vẫn không chịu bỏ cuộc, lúc nào cũng tìm cơ hội tiếp cận cô bé gốc Muggle.
Chuyện cũ nghĩ lại, cứ như đã cách cả đời người.
Từng đoạn hành lang nơi ngôi trường phù thủy này đã in hằn kỷ niệm giữa chúng, giờ người con trai đi mất để lại cô gái với những ký ức mãi chẳng thể xóa nhòa. Cậu không chỉ chuyển trường, cách biệt giữa chúng không bao giờ chỉ là hai quốc gia, mà cậu đã không còn là cậu trai xưa kia, cô cũng không còn là cô gái ngây thơ cho rằng mình có thể sống yên ổn kiếp này được nữa.
Khi chúng gặp lại, mọi chuyện chỉ càng rối reng hơn mà thôi.
“Gibson đi một mình, Gibson không còn Montgomery đi chung, ố ố là là.” Con ma Peeves từ dưới nền trồi lên, ôm một đống phấn. “Gibson cô đơn, Montgomery bỏ Gibson rồi...”
“Ông mà hát bậy hát bạ nữa là cháu nguyền ông đấy,” cô rút đũa phép ra đe. “Mới ngày đầu năm ông không muốn bị cắt lưỡi đâu nhỉ, thế thì sao chọc ghẹo tụi ma mới được phải không.”
“Chơi với Gibson không vui, Peeves đi kiếm đám năm 1 nước mũi thò lò...” Não của Peeves vẫn còn hoạt động nên nó chuồn lẹ.
Lúc đi xuống Đại Sảnh Đường, ngang qua một nhóm ma mới bị mấy cái áo giáp gần lớp học Bùa chú bỗng nhiên rơi rớt tơi tả hù xanh mặt, cô buồn cười: “Áo giáp ở Hogwarts là vậy đó, mốt tụi em tránh xa chút là được.”
Thế mà cô bé Lila trong nhóm reo lên: “Ah chị Selly! Chỉ đường tụi em đi Đại Sảnh Đường với được không?”
Nhóm bạn cô bé thì tỏ vẻ ngưỡng mộ khi vừa mới vào trường một đêm mà đã quen được anh chị lớp lớn.
“Ừa đi với chị nè. Mà sao tụi em không đợi ở phòng sinh hoạt chung để thủ lĩnh nữ sinh dẫn đường cho?”
“Tụi em định đi tham quan...”
“Muốn tham quan thì để 1 2 tuần đã, tuần này tụi em đi theo thủ lĩnh nữ sinh đi kẻo lạc. Hogwarts rộng lắm.”
Lila nghịch ngợm lắc lắc tay chị: “Chị Selly phòng sinh hoạt chung Hufflepuff rộng lắm! Đẹp lắm! Phòng ngủ của em cũng thoải mái nữa. Không nhờ mấy bạn gọi dậy chắc em ngủ quên luôn mất.”
Hai b.í.m tóc hôm nay có vẻ không vào nếp lắm, chắc vì cô bé tự tết.
“Con sâu lười này! Hôm nay là ngày đầu tiên, em mà đi trễ sẽ bị giáo sư phạt đó.”
“Giáo sư khó không chị?”
“Môn nào khó nhất vậy ạ?”
“Em nghe nói Phòng chống nghệ thuật hắc ám khó lắm phải không chị?”
Đám nít thi nhau hỏi dồn, Giselle chẳng biết trả lời ai trước, bèn lấp liếm: “Môn nào cũng khó hết. Nhưng mấy em chăm chỉ nghe giảng làm bài thì sẽ ổn thôi.” Cả đám chu mỏ như thể không tin lời khuyên của đàn chị.
Đến cánh cửa gỗ sồi khổng lồ của Đại Sảnh Đường, tụi nhỏ chào cô rồi chạy về bàn Hufflepuff, nhưng Giselle giữ Lila lại chút, rút đũa phép ra niệm một cái bùa chỉnh trang tóc mà cô học lỏm từ Linda. Hai b.í.m rốt cuộc cũng vào nếp thẳng thớm. Lila hí hửng đòi học nhưng nghe chị bảo phải học hết kiến thức năm 1 là cô bé xìu xuống tiu nghỉu.
Đến khi giáo sư Hynkel đi phát thời khóa biểu thì cô phù thủy mới hiểu từ “nặng” của ông là như thế nào. So với thời khóa biểu chỉ 5 môn của hai thằng bạn, cô phải theo học đến 9 môn mỗi tuần, thế là chỉ có một buổi chiều trống tiết. Năm ngoái cô cũng học 9 môn nhưng đó là trình độ O.W.L.
“Merlin ơi! Cậu muốn mài m.ô.n.g ở thư viện suốt năm hay sao mà đăng ký nhiều môn thế?” Nol ngó qua thời khóa biểu của cô bạn là la oai oái lên.
“Chứ năm nay có gì làm đâu.”
“Cậu nghỉ ngơi là thấy có lỗi với Merlin à?”
“Ừa.”
“Em đúng là Gryffindor Ravenclaw nhất mà,” chị Eda tóc đỏ cười lắc đầu. “N.E.W.T mà dám học tới 9 môn.” Huy hiệu huynh tỷ lấp lánh trên n.g.ự.c áo chị, trong khi anh trai song sinh Eli thì đang thì thầm gì đó với nhóc Theo để bày trò quậy phá trong phòng sinh hoạt chung mừng đám ma mới.
Có tiếng cười phát ra từ dãy bàn Slytherin. Là hai thằng song sinh đang nói gì đó với đám con gái vây quanh, còn Dietrichson và Steffensen ngồi chống cằm ăn món thịt hầm với vẻ mặt ngán ngẩm như phê bình tay nghề nấu ăn của gia tinh trường. Vậy mà cách đó không xa cũng có một đám khác ngồi tụm lại tương tự, như thể đang chia ra hai nhóm kèn cựa với nhau vậy. Ngồi chính giữa nhóm thứ hai, cái vị trí Von hay ngồi, lại chính là thằng nhóc có con rắn Nox hôm qua.
Tay nó đang chơi đùa với con rắn đen, thấy Giselle tò mò ngó qua thì nhìn thẳng tới, nhếch môi rất khẽ. Nổi da gà cô quay đi ngay.
Cái what the f*ck gì vầy nè.
Tiết đầu tiên của năm 6 là Bùa chú. Có vẻ như môn này số lượng đăng ký rất đông nên tiếp tục chia ra hai lớp, Gryffindor học chung với Hufflepuff. Giáo sư Hynkel dành toàn bộ thời lượng để nói về tầm quan trọng của niệm chú không lời, về các lý thuyết và cách thực hành. Nếu không có bài luận về nhà thì sẽ hoàn mỹ hơn.
Tụi nó nhanh chóng nhận ra thời giờ dư dả của năm 6 hóa ra cũng chẳng dư dả gì lắm. Bài tập nhiều như năm ngoái chuẩn bị thi O.W.L và ngày nào cũng như vào tiết kiểm tra. Không chỉ bùa chú mà gần như môn nào dùng đũa phép cũng được yêu cầu luyện tập niệm phép không lời, nhiều tới nỗi tụi học trò cay đắng nghĩ nếu không thực hành được chắc khỏi mơ tưởng lấy N.E.W.T.
Biến hình sáng thứ 5 lại càng kinh khủng hơn. Giáo sư Kenworthy không chỉ nói về niệm không lời, mà giờ đây còn có thêm phép thuật Biến mất toàn bộ (chứ không phải một phần như ở trình độ O.W.L) và một kỹ năng cao cấp hơn đó là thuật biến hình người.
Cô Kenworthy chỉ mới hướng dẫn vài đường cơ bản về thuật biến hình người là cả lớp N.E.W.T đã như người trên mây, gần như chẳng ai theo kịp.
Đến tận bây giờ đám học sinh ta đây của Hogwarts mới chấp nhận cái sự thật rằng Uagadou dạy ra những phù thủy biến hình xuất sắc nhất thế giới, như Castelobruxo sẽ có những chuyên gia sinh vật học và thảo d.ư.ợ.c học mà cả thế giới phù thủy công nhận vậy.
Chỉ có vài đứa ở mỗi nhà đăng ký Biến hình nên chúng học chung với nhau hết cả. Khi hết giờ ra khỏi phòng là bắt gặp tụi năm 5 đang đứng chờ để vào tiết, lướt qua đám đó thế mà thằng Pembris lại nhếch miệng cười khẽ, làm cô nàng Wilson đứng cạnh nó quắc mắt nhìn cô hằn học.
Cái tụi Slytherin này bị gì vậy.
Tình cảnh đó bị Ive bắt gặp. Dường như người đeo Hạt giống Trí tuệ các giác quan sẽ được tăng cường hơn thì phải. “Tụi Slytherin đang cạnh tranh cho chức thủ lãnh mới.”
“Thì liên quan gì đến tớ?”
Ive không trả lời trực tiếp mà kể lại: “Cậu còn nhớ vụ Montgomery đ.á.n.h một đám năm dưới trong phòng sinh hoạt chung không, sau đợt đó đã có một đám Slytherin đi theo Montgomery đó.”
“Không nhớ lắm,” hình như hồi đầu năm 4 thì phải. “Nhưng liên quan gì đến tớ?”
“Pembris nằm trong đám bị đ.á.n.h đó, là nó gợi ý đến chúc mừng Montgomery đính hôn để làm thân, mà bị đ.á.n.h nhục mặt.”
Nên cay cú? Thế thì tìm Montgomery đi chứ.
“Bây giờ Montgomery chuyển trường rồi, nó muốn phục thù. Muốn lấy chức thủ lãnh Slytherin của Montgomery, muốn...” Ive ngập ngừng không nói nữa.
“Đám nít ranh,” Matt đi bên cạnh cũng nghe thấy, “Nó mà làm phiền cậu cậu cứ nói với tớ.”
“Mấy cậu làm như tớ dễ bắt nạt lắm vậy.”
“Chứ còn gì nữa!” Cả ba cái miệng đồng thanh.
“Nhưng mà Ive à,” Nol chợt hỏi tới, “Sao cậu vẫn nắm rõ chuyện bên Slytherin quá vậy?”
“Ravenclaw có nguồn tin của mình, mấy cậu không hiểu đâu,” cô bạn giả vờ bí ẩn.
