[hp] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Ngoại Truyện: Trận Chiến Hogwarts (2)

Cập nhật lúc: 17/11/2025 17:30

Cả sảnh dạt ra chừa sàn đấu cho hai tụi nó, Matt đứng giữa nhìn Nol rồi lại nhìn Tienne, giơ đũa phép ra hiệu.

“Và sau đây là trận đấu tay đôi giữa Noland Rogers và Étienne Fernandes, ai tước khí giới đối phương trước là người thắng. Nghiêm cấm sử dụng các phép thuật hắc ám.” Tụi Slytherin chỉ cười khẩy khi Matt gằn mạnh câu cuối.

“3 2 1 bắt đầu!”

“Everte Statum!”

“Expulso!”

Cả hai niệm phép cùng lúc, bùa chú phóng ra bay thẳng vào nhau lại gây ra một tiếng nổ đùng đ.á.n.h bật những đứa đứng gần lùi ra sau 2 3 bước. Phép thuật vừa triệt tiêu Tienne lại b.ắ.n ra “Diffindo!” Nol cũng cùng lúc niệm “Salvio Hexia!” đón đỡ. Bùa khiên làm chệch hướng tia phép, b.ắ.n ngược tới cái bàn đặt đầy ly nước uống dở, thế là một đống mảnh ly thủy tinh tung tóe làm mấy đứa con gái la oai oái lên.

“Stupefy!” Bằng một phản ứng nhanh chưa từng thấy, Nol đ.á.n.h ra bùa choáng bay giữa những mảnh vỡ thủy tinh đó, Matt đã ngỡ đâu thằng song sinh không đỡ kịp, nhưng không, nó gọi ra bùa khiên nhanh không kém. 

Nhưng phản ứng của Nol lại càng nhanh hơn, Matt biết tóc nâu đã luyện tập đấu tay đôi chăm chỉ như thế nào mấy năm nay, nhắm thẳng bàn chân không được khiên phủ tới của Tienne, b.ắ.n ra một sợi dây phép thuật, quấn lấy cẳng chân trái kéo giật ngược. Tienne chỉ có thể chịu cảnh bị kéo ngã dập m.ô.n.g xuống đất.

“Tienne!”

“Tienne!”

Thằng anh Eddy tính vọt tới thì Matt b.ắ.n ra tia phép chặn đường nó, nhờ thằng Steffensen nhanh tay kéo lại chứ nếu không bị đ.á.n.h trúng rồi. Còn trên sàn đấu, Nol niệm ra bùa trói toàn thân kết thúc màn đấu tay đôi vượt tiêu chuẩn.

Cả sảnh đường vỗ tay tán thưởng rần rần. Nol tiến tới cái thân Tienne đang nằm bất động trên sàn, nó không mang vẻ mặt tự mãn mà nghiến răng nói: “Sau này bớt kiếm chuyện với tụi tao!”

Rồi Nol quay lại kéo tay Ive đang nhìn mình bằng đôi mắt tình tứ ngưỡng mộ đi ra khỏi sảnh đường. Nhưng Matt vẫn còn lăm lăm đũa phép quan sát Eddy giải bùa cho Tienne rồi mới hầm hầm cùng đám Slytherin giải tán, vẫn thấy có gì đó sai sai. Cậu không nghĩ tụi Slytherin đã kiếm chuyện tới nước này rồi lại dễ dàng bỏ qua như vậy, hai thằng song sinh lại càng không thể để lại nỗi nhục vào ngày cuối cùng ở Hogwarts được.

Thế là Matt lùa tụi Gryffindor về phòng sinh hoạt chung, cậu là huynh trưởng vốn có uy lớn, Dạ Tiệc cũng kết thúc rồi nên đám năm 5 nghe lời kéo nhau về. Lúc đi ra Fitz sáp lại gần nói nhỏ:

“Matt, lúc nãy đ.á.n.h nhau Dietrichson lẻn ra khỏi sảnh rồi...”

Giật mình cậu hỏi nhanh: “Nó đi đâu rồi?”

“Không rõ, Douglas thấy hơi nghi nên đã đi theo. Tới giờ chưa về.”

Vừa ra khỏi sảnh, đi tới ngã ba đường rẽ thì Nol tiễn Ive về phòng sinh hoạt chung Ravenclaw vừa quay trở lại. Liếc thấy mặt thằng bạn hơi hồng hồng nhưng Matt dằn lại cơn đùa giỡn, cùng cả đám quay về Tháp Gryffindor. Tóc đen vẫn bồn chồn, nên nhác thấy bóng con ma Hiệp sĩ Christian bay tới thì gọi với lại ngay:

“Ông Christian! Ông Christian!”

“Ồ chuyện gì đó cậu Burrows?” Con ma hiệp sĩ vui vẻ vẫy tay với đám nhóc sư tử, “Chào tạm biệt lần cuối ha!”

“Cháu nhờ ông một chuyện được không?”

“Ồ được chứ. Christian sẵn sàng phục vụ huynh trưởng Gryffindor!” Con ma làm động tác chào theo kiểu hiệp sĩ. 

Matt vội nói: “Ông giúp cháu tìm Douglas được không, cậu ấy ra khỏi sảnh sớm, giờ không biết đi đâu rồi.”

“Cậu Cunningham hả, ồ được thôi.”

“Nhờ ông nhắn Douglas về phòng sinh hoạt chung nhé, cháu đang cần tìm cậu ấy.”

Con ma vẫy tay ra hiệu rồi biến mất sau những bức tường, Fitz thấy cậu lo lắng thì khuyên can: “Chắc không có gì đâu Matt. Thằng Dietrichson có thể mệt nên ra về sớm. Có khi Douglas giờ về phòng sinh hoạt chung rồi ấy chứ.”

Matt chỉ hơi gật đầu, trong lòng cậu thật tâm khá bực bội với Fitz, chuyện lớn như vậy mà không báo với cậu ngay. Matt đã dặn đi dặn lại bạn bè Gryffindor cả năm này phải để mắt tới đám rắn. Bề ngoài gia đình tụi nó thuộc đảng bảo thủ, chứ thật ra bên dưới Matt rõ hơn ai hết tụi này đều có liên hệ với Sứ giả Thần c.h.ế.t. Chỉ còn năm cuối cùng thôi, nếu tụi nó muốn làm gì chắc chắn sẽ phải làm trong năm nay.

Thế mà cả năm lại yên chuyện, yên ắng đến lạ thường.

Bà Béo đã ngà ngà say, bắt tụi nó nghe một khúc opera dở ói mới chịu cho cả bọn chui vào bên trong. Phòng sinh hoạt chung Gryffindor vẫn ấm cúng như mọi khi, không vì sự vắng mặt của một cô trò nhỏ mà bớt đi náo nhiệt. Matt Nol ngồi phịch xuống cái ghế bành cạnh lò sưởi quen thuộc, nhìn cái ghế đối diện mà Selly thường ngồi giờ chỉ có con mèo Nimbus đang cuộn tròn ngủ ngon lành và Milo nằm ngủ dưới chân ghế. Tụi nó lặng im lắng nghe thời gian thở dài. Matt biết rõ thằng bạn cũng đang nhớ tới Selly như cậu vậy.

Sự biến mất của cô bạn nhỏ không chỉ để lại một khoảng trống trong lòng Matt mà với cả Nol và Ive nữa. Matt biết Selly có để lại thư cho mỗi người, cậu không muốn tìm hiểu nội dung nhưng chắc hẳn cô đã dặn dò gì đó với từng đứa.

Giữa lúc cả không gian chỉ còn tiếng lửa cháy lép bép trong lò sưởi, con ma nhà Gryffindor hớt hải bay vào: “Cậu Burrows! Cậu Burrows! Có chuyện không hay rồi...”

Milo giật mình nhảy dựng lên sủa gâu gâu hai tiếng làm con mèo Nimbus cũng nhổm dậy. 

“Ông tìm thấy Douglas rồi hả?”

“Hành Lang Gương tầng 4! Mau! Cậu Cunningham đang bất tỉnh!”

Matt Nol vội quăng người vào cái lỗ chân dung Bà Béo, co giò chạy theo con ma. “Tại sao Douglas bất tỉnh? Ông có thấy ai nữa không? Đám quỷ lùn giám thị đâu rồi?”

“Tôi chỉ thấy Cunningham nằm đó thôi, không thấy bị thương gì, tôi đã kêu tới mấy con quỷ lùn để chúng khiêng cậu ấy xuống bệnh xá rồi.”

“Bệnh xá à?”

Matt đứng lại, thấy mình lại ngáo quá. “Xin lỗi ông Christian, ông quay về phòng ký túc báo cho Fitz Johns giúp cháu, bảo cậu ấy xuống bệnh xá xem Douglas nhé.”

Con ma lại bay trở về, hai đứa chui qua tấm rèm thêu bên cạnh, đi đường tắt xuống tầng 4. Nol theo sát sau lưng hỏi, “Hành Lang Gương có gì mà thằng Dietrichson phải chạy tới đó vậy?”

“Tớ không rõ, nhưng chắc chắn chỗ đó có thứ gì để đám rắn phải bày ra chiêu đ.á.n.h lạc hướng thế này.”

Song còn chưa ra hết đường tắt thì cả tòa lâu đài bỗng chấn động khủng khiếp, như thể vừa xảy ra một trận động đất 9 độ Richter. Hai đứa mất thăng bằng té lăn cù mèo, Nol lầm bầm c.h.ử.i thề nhưng tim Matt thì bắt đầu đ.á.n.h trống trận. Lại thêm hai cú động đất như vậy nữa, và rồi chúng nghe thấy một tiếng động vật gầm rống. Tiếng rống này phát ra từ bên trong tòa lâu đài, nghe như tiếng của...

“Fuck RỒNG!”

Con rồng gầm gừ thêm lần nữa. Matt quyết định nhanh, quay ngược lại đường tắt. “Đi! Về phòng sinh hoạt chung.”

“Không tìm Dietrichson nữa à?”

“Không kịp rồi! Chắc chắn việc này là âm mưu của tụi nó!”

“Vậy đi báo cho giáo sư Hynkel chứ...”

Giữa lúc nước sôi lửa bỏng thế này Matt cũng không nhịn được cười trêu thằng bạn, “Ive sẽ cốc đầu cậu đấy Nol!”

“Ờ ha!” Nol nói rồi cũng thấy mình ngáo ngơ, “Cả trường đều nghe thấy mà.”

Chui ra khỏi tấm t.h.ả.m thì tiếng động vật gầm rú đã hòa cùng tiếng học sinh la hét chạy loạn. Mấy con ma bay vòng vòng trên đầu í ới gọi nhau. Bà Béo tỉnh hết cả ngủ, không cần hỏi mật khẩu mà rướn người lên cho tụi nó chui vào ngay lập tức. Lại thêm một tiếng rồng gầm và Hogwarts chấn động lần nữa, các bức chân dung trên tường rung lắc dữ dội nghiêng ngả.

Giáo sư Hynkel đã có mặt trong phòng sinh hoạt chung, vừa thấy ai vào thì nói ngay: “Trò Burrows, trò Rogers cùng các thủ lĩnh nam nữ sinh dẫn học sinh nhà Gryffindor di tản qua đường bức tượng Broomhead gù ở cạnh bệnh xá. Tới làng Hogsmeade có thần sáng chờ sẵn, đưa các trò đi bằng khóa cảng.”

Matt biết kế hoạch di tản này đã được chuẩn bị kỹ càng kể từ khi Beauxbatons bị tấn công. 

“Nhưng có chuyện gì vậy thưa giáo sư?” Tiếng học sinh chạy rầm rầm trong phòng ngủ, tụi nó chỉ thay đồ đi đường, có đứa còn trực tiếp khoác áo bên ngoài đồ ngủ, cầm theo đũa phép rồi thôi. 

“Chúng ta không quay trở lại Đại Sảnh Đường ạ?”

“Không! Con rồng đang bò lên từ đường đó.” Bóng dáng nhỏ bé của giáo sư Hynkel lại trông vững chãi vô cùng. Ông vừa vẫy đũa dọn hết bàn ghế vật dụng trong phòng sinh hoạt chung để chỗ trống cho học sinh xếp hàng.

“Tại sao trong Hogwarts lại có rồng được?”

“Rốt cuộc là có chuyện gì vậy thưa giáo sư?”

“Xếp hàng! Mỗi năm một hàng, thủ lĩnh nam nữ sinh hỗ trợ điểm danh!” Giáo sư Hynkel chĩa đũa vào cổ họng để la lớn bằng phép thuật, rồi quay sang Matt: “Tôi không biết con rồng từ đâu chui ra, nhưng cô hiệu trưởng đã bảo chúng ta thực hiện kế hoạch di tản! Cái cần quan tâm bây giờ là đưa học sinh đến nơi an toàn hơn là tìm hiểu nguồn gốc của con rồng đấy.”

Nol định cãi lại là do âm mưu của đám rắn nhưng Matt lắc đầu, cúi xuống để nói ngang tầm với giáo sư chủ nhiệm. “Tụi em muốn ở lại giúp...”

“Không được! Các trò buộc phải di tản hết!”

“Thưa giáo sư...”

“Chỉ là một con rồng thôi! Các giáo sư và thần sáng có thể giải quyết được.”

Nếu giải quyết được thì cần gì di tản, Matt Nol liếc nhau và đều hiểu ý tứ trong mắt bạn mình. Học sinh Gryffindor đã xếp hàng điểm danh xong, Fitz chạy tới báo cáo Matt mới chợt nhớ ra...

“Thưa giáo sư bên nam sinh còn thiếu Cunningham năm 7,” Fitz báo.

“Douglas ở bệnh xá, chúng ta đi tới tượng Broomhead gù rồi mang cậu ấy theo luôn,” Matt vội cướp lời.

“Nữ sinh có mặt đủ thưa giáo sư,” Linda báo cáo.

Bây giờ ngoài những lần chấn động như tòa lâu đài kêu rên còn kèm theo tiếng bùa phép va nhau inh ỏi, mức độ đùng đoàng cao hơn gấp mấy lần màn đấu tay đôi ban nãy. Giáo sư Hynkel nhìn quanh một lượt rồi quay lại đối mặt với Matt, vô cùng nghiêm túc nói:

“Trò Burrows, trò sẽ dẫn đầu học sinh nhà Gryffindor và đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người tới làng Hogsmeade.”

“Vâng, thưa giáo sư.” Matt nghiêm túc gật đầu, ra hiệu với đám bạn năm 7 của mình, lần lượt dẫn các hàng học sinh chui ra khỏi lỗ chân dung Bà Béo. Tụi nhóc năm 1 đi trước rồi tới năm 2 năm 3, tụi nó sụt sịt thấy thương, nhiều đứa đã chực trào nước mắt mà cố nín nhịn để không gây náo loạn. Matt dẫn đầu Nol bọc hậu, Amy Linda và Fitz đi kèm hai bên, tụi nó bước nhanh qua những tiếng hò hét lộn xộn trong các bức tranh vẽ. 

Con ma Hiệp sĩ Christian xuất hiện, bay lướt trên đầu bọn nhỏ tới cạnh Matt. “Một con rồng đuôi gai Hungary bị mù, ốm yếu còi cọc, trông nó như thể bị giam lâu ngày vậy...”

Matt cắt ngang: “Nó từ Hành Lang Gương tầng 4 xuất hiện à?”

“Không không phải, tôi đã bay lại chỗ đó kiểm tra rồi, 8 tấm gương ở đó vẫn y nguyên. Con rồng như chui lên từ bên dưới nhà bếp ấy, giờ nó đang phá sàn để lên Đại Sảnh Đường.”

Tóc đen nhíu mày: “Vậy bên nhà Hufflepuff di tản thế nào?”

“Ôi cậu đừng lo, bên nhà Hufflepuff có nhiều đường phòng thủ lắm. Vừa mới gặp cậu ma Patrick báo là bên đó cũng bắt đầu di chuyển rồi.”

Bỗng Matt giật mình, “Các giáo sư tụ tập lại ở Đại Sảnh Đường giải quyết con rồng hết rồi hả?”

Hiệp sĩ Christian bay là là đáp, “Tôi biết cậu nghĩ gì. Không đâu, không cần tất cả giáo sư của Hogwarts chỉ để xử lý một con rồng mù đâu.”

Nếu con rồng chỉ quậy phá ở phạm vi nhà bếp và Đại Sảnh Đường thì dù Hogwarts chấn động rung lắc nhưng các tầng bên trên cũng không bị ảnh hưởng nhiều. Thực tế đúng là vậy, vài bộ giáp lỏng lẻo ngáng đường, các thanh xà ngang gỗ mục rớt xuống thôi. Nếu biết cách né tránh thì cũng không đến nỗi nào. 

Đoàn Gryffindor êm thấm đi tới bệnh xá, vừa kịp lúc thấy Douglas vẫn còn mặc lễ phục cầm đũa phép chạy ra, sau lưng là bà Maya la lên kêu lại. 

“Matt chuyện gì vậy?”

“Cậu có sao không?”

“Không, trúng bùa choáng của Dietrichson thôi.” Douglas liếc nhìn hàng học sinh, vội nói, “Di tản à?”

“Ừa vừa đi vừa nói.” Matt nói mật khẩu với bức tượng Broomhead gù, “Ông gù tôi gù cả thế giới đều gù.” 

Bức tượng mở ra, cậu ngó xuống cuối hàng kêu Nol lên. “Nol cậu lên trước.”

Nol lầm bầm kháng nghị nhưng nó cũng bước lên, dẫn đầu đám năm 1 đi vào lối bức tượng Broomhead gù.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.