[hp] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Ngoại Truyện: Trận Chiến Hogwarts (1)
Cập nhật lúc: 17/11/2025 17:30
Hogwarts, 10.06.2017
Hầu hết phù thủy thế hệ 10x đều chỉ có một đáp án nếu được hỏi Matthew Burrows là ai: Cậu bé sống sót, cậu bé thiên niên kỷ mới, cậu bé hi vọng.
Không cần phải tỉnh táo trong mấy tiết của giáo sư Eyler tụi nó cũng có thể kể vanh vách sơ yếu lý lịch của Matthew Burrows: Đội trưởng đội Quidditch Gryffindor, tầm thủ hay nhất trong mấy chục năm trở lại đây, tầm thủ bắt được nhiều trái Snitch nhất trong mỗi mùa giải, Nam thần Mùa xuân 3 kỳ Gương mặt Hogwarts, dẫn dắt câu lạc bộ đấu tay đôi “kín” (nhưng giờ cả trường đều biết), học trò cưng của giáo sư Hynkel.
Dù còn chưa ra trường nhưng tên cậu mỗi tháng đều được tờ Phù Thủy Thường Nhật nhắc tới ít nhất một lần, khi các bài báo tranh luận giữa hai phe bảo thủ và thân-Muggle vài ba hôm lại xuất hiện. Matthew Burrows giờ đây không chỉ là cậu bé sống sót, cậu còn là nhà hoạt động trẻ tích cực bảo vệ quyền lợi của người Muggle và phù thủy gốc Muggle. Trong trường nhờ có cậu và bạn bè Gryffindor “chống lưng” mà học sinh gốc Muggle mới không bị đám Slytherin chèn ép quá trớn trong một năm trở lại đây. Matt cùng cha đỡ đầu với vai trò là hai phù thủy thuần chủng đại diện nhà Burrows và Greenwood đứng về phe thân-Muggle, cùng với các thành viên nhà Rogers, Pirie, Cunningham như ngọn cờ đầu chống lại tư tưởng thuần huyết bảo thủ. Và nếu có ai đặt vấn đề rằng cậu cũng là phù thủy thuần huyết, sinh ra lớn lên với đặc quyền sẵn có đấy thôi, Matt sẽ kể về những người bạn lai và gốc Muggle mà cậu yêu quý, những phù thủy trẻ thông minh đáng mến không khác biệt gì so với phù thủy thuần chủng.
Những lần như thế, cậu lại bất giác nhớ đến Selly. Một trong hai người bạn gái thân nhất của cậu, học sinh đứng đầu khóa, cô phù thủy có cái đầu thông minh xuất sắc được giáo sư chủ nhiệm nhà Ravenclaw khen ngợi và có khả năng đấu tay đôi vượt trội được giáo sư Hynkel công nhận. Giselle Gibson tiến vào thế giới phù thủy với vai trò là học sinh gốc Muggle, có một gia đình bốn người hạnh phúc, cha mẹ yêu thương, anh trai hài hước quan tâm, một gia đình mà trong những năm đầu đời đến Matt còn phải ghen tị. Vài năm sau thì cô biết mình là phù thủy lai, nhưng bản chất thân-Muggle của cô đâu giảm. Chính Selly mới là người dạy cậu, Nol và đám nhóc Gryffindor nhiều khái niệm kiến thức Muggle, thường hay bĩu môi chê bai mấy đứa nhóc phù thủy kém xa đồng lứa Muggle. Cô và Ive cũng là lực lượng chống-đối-Quidditch nhiều nhất, rằng bóng đá và thể thao Muggle ăn đứt Quidditch.
Những lần như thế đều kết thúc bằng một nỗi nhớ khắc khoải đau đớn trong Matt. Selly bạn cậu đã biến đi đâu mất rồi, biệt tăm biệt tích, chỉ để lại lời nhắn “Đừng tìm tớ” và không còn ai thấy cô ở đâu nữa. Nếu Matt còn là học sinh năm 5, cậu sẽ không bao giờ tin được Selly sẽ bỏ dở N.E.W.T giữa chừng, nói Nol bỏ thì hợp lý, nói chính cậu bỏ cũng được nhưng không bao giờ là Selly. Cậu đã chứng kiến cô chuẩn bị cho O.W.L từ năm 3, đầu năm 5 đã gần như học hết kiến thức của cả năm, số giấy da ghi chú xếp lại chắc đủ bằng diện tích phòng sinh hoạt chung. Cô học ngày học đêm đến độ Ravenclaw cuồng học như Ive cũng chạy theo không kịp và đến năm 6 Matt chắc chắn Selly đã hoàn thành mục tiêu đọc hết số sách trong thư viện rồi.
Vậy mà cũng chính cô không trở lại trường năm cuối cấp, bỏ dở N.E.W.T như cái cách cô bỏ đi để lại một khoảng trống không thể lấp đầy trong tim ba đứa tụi nó. Lời đồn về sự biến mất của Giselle Gibson lan nhanh như cỏ cháy, 7749 phiên bản mà càng nghe Matt càng thấy muốn cười mà cười không nổi. Đám Slytherin và tụi The Midnight Murmur thì duy trì phiên bản Selly sợ hãi bỏ trốn, cô sợ sệt tình hình chính trị bạo lực ở Anh mà bỏ rơi bạn bè, chắc đã trốn qua nước nào đó ở châu Á rồi. Có vẻ lý do này được nhiều đứa tin tưởng nhất. Kể từ mùa hè 2016 chấn động, biết bao phù thủy trưởng thành sợ hãi đã tìm đường di dân, di cư, chuyển sang lánh nạn ở các quốc gia khác. Hogwarts trong một năm này cũng có đến cả chục trường hợp học sinh chuyển trường theo gia đình, thì một cô phù thủy nhỏ không còn nơi nương tựa như Giselle Gibson sợ hãi lẩn trốn cũng là lẽ thường tình.
Đồn riết thành thật, thậm chí vài đứa Slytherin còn thì thầm gọi cô là Gryffindor c.h.ế.t nhát, tụi nó tiêm nhiễm vào đầu mấy đứa mới vào trường rằng Mathew Burrows từng có một người bạn gái Gryffindor nhưng cô ta sợ mình vì quá thân thiết với cậu bé sống sót sẽ trở thành mục tiêu săn lùng của Morgenstern và Sứ giả Thần c.h.ế.t nên đã bỏ học trốn đi.
Gryffindor c.h.ế.t nhát.
Mỗi khi nghe đến cụm từ đó Matt lại muốn bật cười. Miệng lưỡi thế gian tưởng rằng có thể nhục nhã một Gryffindor bằng tính từ hèn nhát, với Gryffindor nào khác như cậu hay Nol hay anh Eli thì còn được, chứ Selly sẽ chẳng thèm bận tâm đâu. Cô bạn luôn tự nhận mình là một người hèn nhát, rằng cái Nón Phân Loại dành 5 phút cuộc đời để suy nghĩ xem nên xếp cô nữ sinh Giselle Gibson vào Gryffindor hay cho cuốn xéo khỏi trường.
Gryffindor c.h.ế.t nhát. Ravenclaw ngu dốt. Slytherin vặt vãnh. Hufflepuff xấu xa.
Mấy từ phân biệt đó có thể nh.ụ.c m.ạ đám nhóc nhỏ non nớt, còn nhìn đời qua lăng kính màu hồng. Nhưng đã không thể áp dụng với thế giới người lớn mà cậu và bạn bè năm 7 của mình chuẩn bị dấn thân vào nữa. Kết thúc Dạ Tiệc Cuối Năm đêm nay, không còn ai sẽ xem chúng là “trẻ con không biết gì” nữa, chúng buộc phải chịu trách nhiệm cho các quyết định trong chính cuộc đời mình.
Matt cầm ly nước bí ngô nhìn quanh một lượt, muốn ghi nhớ hết tất cả gương mặt của những con người ở Đại Sảnh Đường này lần cuối, trước khi chúng rời xa mái trường một lần và mãi mãi. Có người sẽ chia xa nhiều tháng hoặc nhiều năm, có người có lẽ sẽ chẳng bao giờ gặp lại. Giữa thời cuộc biến động nhiễu nhương như hiện nay, tính mạng con người còn cam go thì nói gì đến hẹn ước gặp lại.
Lần dự Dạ Tiệc năm 5, Matt chỉ thấy hồi hộp, khi nắm tay Vera khiêu vũ cậu cảm nhận được một niềm hạnh phúc lâng lâng xen lẫn kỳ vọng vào tương lai. Khi làm bạn nhảy của Vera ở Dạ Tiệc năm ngoái, tất cả cảm giác của Matt là sự choáng ngợp trước vẻ đẹp lộng lẫy đến không thở nổi của bạn gái mình. Còn lần này, hiện tại đây, khi chính cậu trải nghiệm cảm giác sắp tốt nghiệp, một nỗi buồn nhàn nhạt thương cảm len lỏi qua tim.
Montgomery chuyển trường. Selly biến mất. Một thằng Fernandes mang sẹo vĩnh viễn. Zorander nộp đơn vào đội dự bị Blackthorn Baronets nhưng bị từ chối với lý do “lý lịch” mà ai cũng rõ vì là phù thủy gốc Muggle. Cậu bạn cùng phòng Kent Flute lai phi cũng chuyển trường về Uagadou.
Người đi đã đi, còn người ở lại thì sao? Matt lấy thêm một ly nước bí từ cái khay của con gia tinh phục vụ, lại quan sát sảnh đường thêm một vòng nữa. Chỉ có tụi năm 5 mới nhảy nhót khí thế thôi, còn đa số tụi năm 7 đều tranh thủ lần cuối này để giữ liên lạc với bạn bè. Mấy đứa Hufflepuff Ravenclaw gốc Muggle đang nói chuyện với Amy, Derrigo và Sampson hai thằng Ravenclaw Matt thấy khó ưa nhất đang đứng chung tụ với bọn Slytherin vây quanh Steffensen và một thằng song sinh.
Matt ngó tới đám đó là bực, đèn sảnh đường lại như trêu ngươi cậu khi chiếu sáng vào tụi nó như thể tụi nó mới là trung tâm của bữa tiệc hôm nay. Làm như cái Dạ Tiệc Cuối Năm này được tổ chức để tụi Slytherin lôi kéo thêm người cho nhóm bảo thủ của cha anh tụi nó vậy.
Đảng phù thủy truyền thống bảo thủ hay “tôn trọng giá trị truyền thống” hay cái gì mà “vì lợi ích phù thủy”, những mỹ từ dùng để che dấu ý đồ thực sự là muốn đẩy phù thủy gốc Muggle xuống thành công dân hạng hai và muốn tranh thủ lợi ích từ người Muggle vô tội không biết gì. Chúng nào có muốn bảo vệ giống loài. Trong khi giống loài phù thủy vốn đã ít ỏi và đã chứng minh là vô cùng yếu ớt trước công nghệ của Muggle, thì đám thuần huyết này lại cố gắng tìm cách chia rẽ 30% dân số phù thủy.
Matt chẳng muốn nhìn tụi Slytherin kiêu căng ngạo mạn đó nữa, lia mắt vào trung tâm sàn nhảy xem Nol và Ive đã xoay tròn tới bài nhạc thứ mười mấy rồi. Thì lại bắt gặp ngay cảnh thằng Fernandes có-sẹo và bạn nhảy của nó là con bé Slytherin năm 6 mà cậu không nhớ nổi tên vừa tông trúng ngay lưng Ive làm cô bé loạng choạng suýt ngã vì mang giày cao gót. Ngay lập tức Matt đặt ly nước bí xuống bàn, sảy chân bước 4 5 bước tới sàn nhảy vừa kịp lúc Nol kéo Ive ra sau trước khi cô ả Slytherin mặc một cái váy xanh lá xấu ói đạp lên váy của cô bé.
“Tụi mày không có mắt à?” Tienne Fernandes liếc mắt nhìn Ive rồi cười khinh bỉ với Nol. “Nếu mày không biết khiêu vũ thì nể tình bạn học tao có thể dạy mày ba bước cơ bản.”
Nol chưa kịp hé miệng đáp thì cô ả Slytherin đã khoác tay thằng song sinh, dùng cái giọng nhão nhẹt nói: “Anh Tienne, con Máu Bùn chạm vào làm dơ váy em rồi.”
“Tao thấy mày về dạy lại bạn nhảy của mày thì hơn. Nay bữa cuối rồi đừng chọc tao.” Nol bực bội trừng mắt nhìn cô ả rồi kéo Ive sang nửa bên kia của sàn nhảy. Matt hơi thở phào, nghĩ ít nhất Nol cũng kiểm soát được cái tính nóng giận hấp tấp của mình rồi.
Thế mà thằng song sinh đâu chịu buông tha: “Ồ Parsons cô quen thằng bạn trai nhát cáy thế à.”
Ive nạt lại: “Ngậm cái miệng thối của mày lại đi Fernandes!”
“Ây dà, lúc đó cô đâu có kêu tôi ngậm miệng lại,” thằng có-sẹo nói theo cách thô bỉ hết sức, còn cô ả Slytherin thì giả vờ che miệng cười khúc khích. “Miệng anh hư lắm Tienne!”
“Cmm!” Nhịn gì nổi nữa Nol chộp ngay ly nước trong tầm với chọi thẳng vào mặt Fernandes, hai đứa Slytherin không kịp phòng bị bị rượu vang còn lại trong ly với mảnh vỡ thủy tinh văng tung toé lên lễ phục.
Mấy đôi năm 5 đang nhảy vội dạt ra hết, ai ếm bùa cho mấy cái đèn nến tốt đến nỗi làm chúng tự động tụ lại soi sáng ngay chỗ này. Bùa khiên của Matt dựng lên giữa hai cặp cũng vừa kịp lúc thằng Fernandes không-sẹo phóng Reducto tới. Hai bùa va nhau tạo ra một tiếng nổ khủng khiếp làm tất cả mọi người ở sảnh đường đều quay ngoắt lại.
“Cmn đám Gryffindor tụi mày thích kiếm chuyện quá ha,” Tienne Fernandes phủi phủi vụn ly thủy tinh trên bộ vest lễ phục của mình, vết rượu thấm giữa n.g.ự.c làm nó trông “te tua” hơn bên Nol.
“Đến bữa cuối rồi mày vẫn nấp sau lưng Burrows vậy đó à Rogers?” Steffensen con chạy chưa tới chứ cái mỏ hỗn đã tới.
“Tụi mày kiếm chuyện trước mà giờ đổ thừa hả, ai hèn hơn ai đây?” Ive dành c.h.ử.i trước.
“Đánh nhau thì nấp sau Burrows, c.h.ử.i nhau thì nấp sau con gái, mày sống sướng rơn hen Rogers.” Thủ phạm đ.á.n.h Reducto chẳng để tâm gì đến hiện trường mà mình gây ra, cười mỉa mai.
Chửi kiểu này mà Nol nhịn được nữa mới tài, giật ra khỏi cánh tay đang cố kìm chặt nó của Ive, tiến sát tới Tienne gắt gỏng đáp trả: “Nay bữa cuối rồi giải quyết một thể luôn đi.”
“Nol!”
“Nol!”
Matt với Ive cùng kêu lên nhưng ánh mắt Nol vẫn nhìn chằm chằm vào Tienne. “Sao, mày dám không? Hay cũng chỉ biết võ mồm thôi?”
Thật tình Matt chẳng hiểu từ khi nào cái chức Slytherin bị Nol căm ghét nhất đã chuyển từ thằng Steffensen con sang Fernandes có-sẹo. Ban đầu cậu nghĩ chỉ vì nó ghen tức khi Ive hẹn hò với Tienne, dù gì tụi nó cũng ghim thù từ trận chung kết Quidditch hồi năm 4. Nhưng rồi cậu nhận ra niềm căm ghét của Nol với Tienne đã lên một tầm cao mới, nhất là sau vụ 2 đ.á.n.h 1 hồi giáng sinh năm 5.
“Tốt thôi, đ.á.n.h chứ không mày lại không phục.” Fernandes có-sẹo cười nhạt, “Ở đây và ngay lúc này?”
Bữa Dạ Tiệc Cuối Năm đã tới giai đoạn học sinh tự quản, thầy cô và cánh báo chí rời sảnh cả tiếng trước rồi, giờ nếu không ai chạy đi báo tin thì chủ nhiệm nhà không tới kịp. Matt biết Ive đã nghĩ tới chuyện đó, đang ra hiệu cho một thủ lĩnh nữ sinh Ravenclaw đi báo tin nhưng Matt thì ngó tới phía cổng ra vào, quả nhiên đã bị chặn rồi.
“Nếu mày dám,” Nol không nghĩ nhiều tới vậy, nó đã rút đũa phép ra bước tới giữa sàn nhảy trống chỗ. “Trọng tài?”
“Burrows, chứ không mày thua lại bảo tụi tao ăn gian.”
“Bớt làm màu đi,” Nol cộc lốc đáp.
