[hp] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Ngoại Truyện: Trận Chiến Hogwarts (4)

Cập nhật lúc: 17/11/2025 17:31

4. Sét đ.á.n.h kẻ tội đồ

Cậu học trò Gryffindor nghe lời mới lạ. Matt mặc kệ con ma, chạy ù lên phòng hiệu trưởng. Nhưng khi cậu vừa rẽ qua góc trái, ngay khúc cua điểm mù, mọi dây thần kinh trong người bỗng kêu gào, bản năng điều khiển Matt té nhào sang phải.

Mặt sàn chỗ cậu vừa đứng đã có một vết nứt toát như bức tượng chiến sĩ c.h.é.m xuống một kiếm vậy. Matt thở hổn hển hướng mắt về góc tường, từ sau chậu cây dương xỉ to lớn, một gã đeo mặt nạ chậm rãi bước ra...

Hắn ta cao hơn Matt một chút, mặc bộ đồ chiến đấu ôm gọn người, hai bắp tay cuộm lên khác hẳn các phù thủy không bao giờ tập luyện thể thao Muggle. Chỉ có thủ môn và tấn thủ Quidditch phải luyện cơ tay thường xuyên mới có cơ bắp như vậy thôi. Và cho dù Matt không nhận ra từ sự quen thuộc đến rợn người thì cũng nhận ra từ mái tóc signature đó.

“Ờ cái mặt nạ làm tao mất 5 giây mới nhận ra mày đó Montgomery,” Matt mỉa mai nhưng thần kinh căng như dây đàn, nhìn Von Montgomery bước từng bước dần tới phía mình. 

Hắn ta không đáp, Matt đ.â.m bực. “Trước khi đ.á.n.h tao chỉ muốn hỏi mày một câu thôi. Cmm Selly đâu rồi?”

Sự nghi ngờ của tóc đen không phải không có lý do. Mùa hè năm ngoái có quá nhiều chuyện xảy ra. Ngay sau đêm lễ trưởng thành của Von Montgomery, cả gia tộc đó đều thiệt mạng. Thần sáng tra hỏi mấy người dự lễ mới biết được đôi chút manh mối, rằng Morgenstern đã xuất hiện mà trông như chẳng phải đến để ăn tiệc mừng. Nhưng vụ án phải có người báo án mới được, khách khứa im lìm, người c.h.ế.t đều là người liên quan đến Montgomery mà thành viên duy nhất còn sống chỉ phát cáo phó và làm lễ tang qua loa rồi thôi. 

Nhưng cũng cùng lúc đó Selly biến mất.

Hắn ta vẫn chậm rãi đi tới, im lìm không đáp. Matt cũng chẳng muốn hỏi nữa. Người đối diện đã không còn là đứa bạn học Slytherin khó ưa hay đối đầu với cậu, mà đã là kẻ thù ở hai bờ chiến tuyến. Hắn ta đến đủ gần để cậu nhìn rõ ánh mắt c.h.ế.t chóc của đối phương. Đôi mắt đó còn sắc hơn hồi chủ nhân của nó ở dưới mái trường này. Selly biến mất, Montgomery cũng bỏ luôn năm 7 ở Ilvermorny, trở về Anh lèo lái con thuyền gia tộc trước sự xâu xé của đám thuần huyết tham lam. Người ngoài có thể không rõ tảng băng ngầm lợi ích này nhưng Matt thì rõ lắm, ai lầm tưởng Montgomery chỉ còn một người trẻ tuổi dễ chèn ép mà vội vã ra tay trước đều đã nếm phải trái đắng.

“Expulso!” Tóc bạch kim ra tay trước, Matt ngay lập tức gọi ra bùa khiên. Expulso đ.á.n.h nổ khiên thì qua khóe mắt cậu thấy Diffindo phóng tới ngay. Matt nhào né sang một bên, lại Expulso đ.á.n.h trả. Không trúng.

Von Montgomery tiến gần hơn, “Reducto!” làm Matt lùi về nấp sau một đầu tượng nhân sư bể nát. Nhưng ngay khi cậu định dùng Expulso Totalum trả đũa thì bỗng nhiên một cảm giác vô cùng kỳ lạ truyền đến...

Cảm giác như thể có một cái máy hút đang hút hết ma thuật ra khỏi cơ thể của mình, không còn một năng lượng pháp thuật nào trong người để cậu truyền sang đũa phép nữa. 

“Fuck mày làm gì thế Montgomery?” Matt thất kinh la lên cùng lúc với tóc bạch kim chạy vụt tới, đũa phép đã ngậm trên miệng để hai tay rảnh rang. 

Tóc đen hoảng hốt không kịp phản ứng, đến khi nhận ra thì đã bị gã Slytherin quật ngã xuống sàn.

“Fuck!” Matt nhìn cái mặt nạ sắt ghê tởm ở khoảnh khắc gần mình nhất từ trước đến nay, cong chân định đá vào bụng đối phương nhưng đã bị chân Montgomery đạp xuống. Cái đạp mạnh đến nỗi Matt thấy xương đùi của mình như đã gãy nát. 

Cố gắng niệm Depulse hay Flipendo đẩy ra nhưng chẳng có chút năng lượng phép thuật nào xuất hiện, trong lòng kinh hoàng, cậu chỉ có thể dùng cơ bắp vật lý để vật lại. Nhưng Matt đã mất tiên cơ, trận thế này hiển nhiên có lợi cho Von Montgomery hơn, chẳng mấy chốc n.g.ự.c tóc đen đã bị thụi mấy đấm.

Matt tạm thời bắt được tay phải của Montgomery, nhìn thẳng vào đôi mắt tối tăm không còn chút tình người nào sau chiếc mặt nạ sắt, trong một sát na cậu bỗng thấy tiếc nuối về thuở đôi mắt xám đó còn chút tươi sáng. Nhưng đồng cảm tan nhanh như tốc độ đập cánh của trái Snitch, Matt nghiến răng:

“Selly đâu rồi Montgomery?”

Lần này cuối cùng đối phương cũng lên tiếng, sau khi chuyền đũa phép cầm về tay trái, một cái giọng khàn khó nghe như đã bị pháp thuật biến đổi đáp: “Đi rồi...”

“Đi đâu chứ? Cmm tại sao Selly lại phải đi đâu?”

“Vì cứu tao... đi xa...”

Từ “xa” rơi vào tai cũng là lúc Matt ăn thêm một nắm đ.ấ.m vào mặt. Mùi m.á.u tươi truyền đến từ mũi miệng, xương gò má đau rát tưởng như đã bị đ.ấ.m nát. Matt choáng váng, không đ.á.n.h trả lại được nữa trong khi cơ thể vẫn không cảm nhận được tý phép thuật nào.

Von Montgomery đã ngậm lại đũa phép, dùng cả hai tay bóp cổ Mathew Burrows. Có lẽ đây là kết thúc. Có lẽ đây là chấm dứt cho 7 năm thù địch của hai đứa nó. Matt chưa sẵn sàng để c.h.ế.t nhưng Montgomery đã sẵn sàng g.i.ế.c người từ lâu. Matt nhìn đôi mắt không còn nhân tính dưới mái đầu bạch kim, dần không thở được nữa...

...Mọi thứ tối đen như thể cậu đã chìm dần xuống tận dưới đáy Hồ Đen trước khi mọi thứ lại bừng sáng. 

“Matt... Matt!... Tỉnh! Tỉnh!”

Tiếng Nol gọi dồn lôi linh hồn Matt trở về thân xác, cậu cong người ho sặc sụa, thấy cổ đau rát. Khi hơi thở đã thông thoáng cậu mới nhìn quanh, thấy mình vẫn đang nằm ở nơi cuối cùng trước khi bất tỉnh.

“Chuyện gì vậy Matt? Ai đ.á.n.h cậu vậy?” Ive lo lắng hỏi trong khi Nol đỡ cậu dậy.

“Bao lâu rồi?”

“Bao lâu cái gì, cậu mới chạy đi là tụi tớ chạy theo.”

“Vậy lúc hai cậu tới đây có thấy ai không?”

“Hình như tớ có thấy một bóng áo đen nhưng nó xuống cầu thang bên kia rồi.” Nol đáp, lại vội hỏi. “Cậu gặp ai vậy? Sao tới bất tỉnh thế này?”

“Montgomery,” Matt vẫn chưa hoàn hồn. Cần cổ đau rát là minh chứng cho việc cậu đã bị bóp cổ đến sắp tắt thở, xương đùi và má vừa được Ive chữa lại nhưng be sườn đau đớn báo hiệu rằng cậu thật sự đã vì mất phép thuật mà rơi vào cuộc đấu vật Muggle.

“Cái gì!”

“Shit! Vậy tại sao nó tha cho cậu?” Nol dáo dác nhìn quanh xem có một Montgomery nào đang ẩn nấp xung quanh không.

“Thì nó đ.á.n.h Matt tới bất tỉnh rồi đấy thôi?” Ive nhăn mày xem xét mấy vết xước trên má tóc đen.

“Merlin ơi nó là Sứ giả Thần c.h.ế.t! Nó đã g.i.ế.c người đấy Ive! Mạng người thật sự đấy!”

“Tớ cũng ghét Montgomery như cậu nhưng không thể buộc tội người khác như vậy được. Bộ có tìm được bằng chứng hay manh mối nào đâu,” Ive lại bắt đầu bài ca pháp luật công tâm của mình.

Đúng là không có bằng chứng nào, cũng chẳng có đầu mối chỉ dẫn nào tới Von Montgomery cả. Nó biết cách chùi m.ô.n.g sạch sẽ hệt như ông cha mình, nên dù chú Edwy Leopold có muốn bắt cũng không được. Trong khi thần sáng thiếu gì việc để làm, truy đuổi những tên tội phạm có bằng chứng đầy đủ đã quá tải rồi, sao mà theo sau Montgomery nổi nữa.

Matt nhắm mắt cảm nhận ma thuật đã quay trở lại thân thể, “Nó tha cho tớ vì Selly,” rồi tiếp tục chạy lên phòng hiệu trưởng. Trận chiến đêm nay còn chưa kết thúc kia mà.

Ive định hỏi xem Montgomery có biết tình hình của Selly không nhưng cảnh tượng trước lối lên phòng hiệu trưởng đã làm cô bé choáng váng. Mọi thứ bể nát tanh bành và giữa đống đổ nát đó, chú Edwy Greenwood đang đấu tay đôi với Bà Mèo, còn một gã mặt nạ tóc nâu là đối thủ của giáo sư Morton.

Ở cuối đường, chỗ bức tượng đá lối lên phòng hiệu trưởng mà Matt phải đọc đúng mật khẩu mới đi vào được thì giờ đã là một cái lỗ trống huơ trống hoác, tiếng cười của Morgenstern khùng khục truyền ra.

“Tụi con lui mau!” Chú Edwy và vị giáo sư độc d.ư.ợ.c cùng la lên.

Tiếng la thu hút sự chú ý của Bà Mèo, bà cười duyên dáng triệu hồi ra một luồng lửa xanh lá trông như một còn mèo ma quái khổng lồ, phóng vụt đến chú Edwy rồi quay ngang chĩa đũa phép vào ba đứa nó. 

Không, không phải chĩa vào tụi nó mà chĩa vào sàn nhà dưới chân tụi nó. Cái sàn nằm ngang bỗng biến thành cái cầu tuột dốc, cả ba mất thăng bằng trượt tuốt xuống dưới cuối tường. Matt nhìn thấy chú Edwy kịp gọi ra một con rắn nước để kéo lại sự chú ý của Bà Mèo, chứ nếu không có lẽ bà đã phóng thêm bùa trói vào tụi nó.

Cầu tuột dốc quá không ai đứng lên được, Ive niệm lầm rầm giải bùa Finite Incantatem nhưng mình cô bé không đủ sức, cả ba phải cùng nhau Finite mới kéo cái cầu tuột ngang bằng lại. 

Matt thúc tay vào Nol ra hiệu, tóc nâu hiểu ý, bước lên trước che chắn tầm nhìn.

Vậy mà từ phía phòng hiệu trưởng tiếng bùa phép rơi vỡ đùng đoàng bỗng biến thành tiếng thét lên của cô hiệu trưởng Roxanne Nichols và một thứ gì đó nghe như tiếng động vật khổng lồ đạp chân rầm rầm. Cái cửa lên phòng hiệu trưởng vỡ nát, hai cặp đang đấu nhau và ba đứa nhóc đều dừng mọi động tác mà nhìn lại...

Cánh cửa hé ra, bên trong là một bãi chiến trường, các bức tranh hiệu trưởng rớt xuống đất hết, nhiều bức rách nát te tua, các ông bà hiệu trưởng đều kinh hoàng nhìn hai cái bóng còn đứng vững. Bóng người là Morgenstern, cái bóng còn lại là của một con bọ cạp khổng lồ toàn thân màu xanh ngọc với cái đuôi móc câu cong lên ớn lạnh. Còn đấu thủ của Morgenstern chỉ là một bóng người đang gục ngã xuống nền, bên cạnh 3 4 bức tranh hiệu trưởng đau thương nhìn bà và những vật dụng bằng bạc đẹp đẽ khi Matt và Selly tới thăm bể nát rơi rớt trên sàn xung quanh.

“Cô Nichols!” Chú Edwy và giáo sư Morton cùng la lên nhưng không thể di chuyển thêm khi hai tên Sứ giả Thần c.h.ế.t còn chưa kết thúc trận đấu.

Morgenstern như ông hoàng đứng ở cái nơi từng là bàn hiệu trưởng, quét mắt tới, “À có cả người bạn nhỏ Burrows của chúng ta nữa.”

Cô hiệu trưởng Roxanne Nichols chống người ngồi dậy, ôm n.g.ự.c thở: “Morgenstern, Hogwarts đã không còn gì có thể cho ông. Tại sao ông phải tấn công trường cũ của mình chứ?”

“Biết sao được giờ, bà cứ trốn chui trốn nhủi ở nơi này, ta muốn tìm phải đích thân tới thôi.”

Matt bỗng nhiên có một cảm giác khá kỳ cục, một suy nghĩ làm cậu nổi hết cả da gà... vì cậu nghe ra một phần tình tứ trong một trăm phần châm biếm cay nghiệt của lão già Morgenstern...

“Vậy nếu giờ tôi đầu hàng, ông sẽ tha cho Hogwarts chứ?”

“Đừng giáo sư Nichols!” Chú Edwy lẫn giáo sư Morton lại đồng thanh kêu lên. Ngay cả trong tình cảnh này ba đứa nhỏ cũng cảm thấy mắc cười khi hai người lớn nãy giờ đồng thanh đến mấy lần.

“Đầu hàng? Chứ bà nghĩ bà còn khả năng chiến đấu tiếp sao? Kẻ chiến bại mà còn bàn điều kiện?”

Tiếng thở dốc của giáo sư Roxanne Nichols ai cũng nghe thấy, bà nặng nề đáp: “Thua à? Chưa chắc đâu! Ông nên rút quân trước khi quá muộn...”

Mấy câu nói này làm Morgenstern tức điên, đôi mắt đỏ au trừng lên giận dữ, giơ đũa phép ra...

Lúc đó xảy ra rất nhiều chuyện cùng lúc...

Matt b.ắ.n ra mũi tên Sylvarcane từ tầm xa 20m, nhắm thẳng Morgenstern.

Giáo sư Roxanne Nichols thì mặc kệ Avada Kedavra của lão mặt cây, đũa phép vuông 90 độ với mặt đất niệm lầm rầm gì đó.

Bà Mèo đ.á.n.h ngã chú Edwy chạy tới chủ nhân.

Giáo sư Morton bị đối thủ đ.á.n.h choáng.

Con bọ cạp di chuyển đỡ đúng ngay đường b.ắ.n của mũi tên Sylvarcane, phập một tiếng mũi tên đ.â.m trúng giữa trán nó.

Von Montgomery cùng ba gã mặt nạ khác từ tầng dưới chạy lên, nhìn thấy nhóm ba người gần tầm nhất, bùa phép b.ắ.n tới đẩy ngã cả ba lăn xuống sàn một lần nữa.

Trúng bùa đau điếng, Matt phun ra một ngụm m.á.u tanh, mắt nhòe mờ đi thì nghe thấy một tiếng gầm giận dữ cùng tiếng sét đ.á.n.h như từ trên trời đ.á.n.h xuống mà cũng như từ bốn phương tám hướng của tòa lâu đài Hogwarts đ.á.n.h ra...

Một tia sét khủng bố gầm rú đ.á.n.h xuống Gideon Morgenstern, những tia sét nhỏ hơn phân bổ đ.á.n.h vào đám Sứ giả Thần c.h.ế.t, cả tòa lâu đài bị điện giật tung xèo hết cả lên. Bộ ba dù không bị sét đ.á.n.h nhưng điện giật vẫn lan tới tê rần. Matt cố gắng căng mắt ra nhìn kết cục của Morgenstern, chỉ thấy áo choàng của lão rách nát, đầu tóc cháy thui, m.á.u đỏ từ miệng và mũi chảy ra nhưng... nhưng lão vẫn sống, vẫn đứng vững. 

Lão ngó xuống cái thân mềm oạch của cô hiệu trưởng Roxanne Nichols với niềm hận thù căm ghét cay nghiệt đến cùng cực, giơ đũa phép ngang cổ để truyền tin: “RÚT QUÂN!” 

Và rồi kéo Bà Mèo cũng cháy đen nhẻm độn thổ biến mất sau làn khói.

Điều cuối cùng mà Matt nhìn thấy trước khi bất tỉnh là Nol nằm đè lên che chắn cho Ive, bốn tên Sứ giả Thần c.h.ế.t vừa chạy lên bị sét đ.á.n.h tê người, mặt nạ của một gã rớt xuống để lộ gương mặt mà cậu nhận rõ là Dietrichson anh. Và rồi chúng cũng độn thổ chạy biến...

------

HẾT NGOẠI TRUYỆN

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.