Kim Ngư Kỳ Truyện - Chương 84: Dịch Dung Thuật - 2
Cập nhật lúc: 14/09/2025 16:30
Thôi xong, thế là tôi bị lão già đó lừa rồi, đúng là thời buổi khó khăn, lừa đảo để kiếm tiền đây mà. Tôi cắn chặt môi vì xấu hổ, quay người chạy vào phòng, Lương Hữu Thuần cũng đi theo, nhìn ánh mắt châm chọc của chàng ta đúng là không chịu được.
"Ban nãy thiếp gặp một lão hành nghề dịch dung nên bảo lão dịch dung cho thiếp, hóa ra là tên lừa đảo."
Lương Hữu Thuần cũng vừa ngồi xuống, bật cười ha hả: "Dịch dung, cái này mà nàng cũng tin được sao? Nàng có biết thuật này đã thất truyền từ lâu rồi không?"
Tôi gục đầu trên bàn, đủng đỉnh đáp: "Hôm trước, tam hoàng tử đến Bảo Ngọc cung bắt người, thiếp thấy ngài ấy không giống bình thường, nên lúc nghe lão ta nói có thể thay đổi gương mặt, thiếp còn nghĩ tam hoàng tử khi đó là do kẻ khác dịch dung mà thành."
Chàng ta đột nhiên sáng mắt lên: "Nếu như thuật dịch dung này không còn tồn tại thì chỉ có thể là người giống người thôi."
Tôi đang nằm trên bàn, nghe chàng ta nói thì bật ngay dậy: "Ý thái tử là…"
Chưa nói hết câu thì bị Lương Hữu Thuần đặt ngón tay lên môi, ra dấu im lặng.
"Tối nay hoàng hậu mở tiệc ở ngoài sông, nàng chuẩn bị đi. Phụ hoàng hôm nay không được vui, nàng đó, đừng có gây chuyện nữa."
Chàng ta vừa rời đi thì Lương Minh đến, hắn rối rít: "Thái tử phi tẩu tẩu, hôm trước nhờ tẩu nói giúp mà phụ hoàng mới cho đệ ra ngoài sớm, đệ vẫn chưa có dịp cảm tạ tẩu."
"Không sao, chuyện lâu rồi mà, với lại, ta nhận tặng phẩm của hoàng hậu, đương nhiên phải làm việc hoàng hậu nhờ rồi."
Lương Minh cười hì hì, tôi lại tiếp: "Thật ra, hôm đó cũng do ta quá kích động, trên chiếc chăn là hình thêu quốc hoa của Hạ quốc nên khi binh lính giẫm lên ta đã không thể kiểm soát được cảm xúc của mình. Tam hoàng tử, tuy ta đã gả sang Lương quốc nhưng Hạ quốc mãi mãi là quốc mẫu của ta, cho nên…"
Hắn nghe đến đó thì đáp: "Đệ hiểu tâm tư của thái tử phi tẩu tẩu, cũng tại đệ nóng vội quá, khiến tẩu bị thương, đệ xin lỗi."
"Tam hoàng tử hiểu là tốt rồi."
"Vậy đệ đi trước đây, thái tử phi tẩu tẩu, tối nay gặp lại."
Tối đến, tôi trang điểm sơ sơ rồi đi dự tiệc. Yến tiệc được tổ chức trên một chiếc thuyền lớn neo dưới sông, rất nhiều đèn lồng được thắp sáng treo lên những cành liễu cao.
Tuy tâm trạng hoàng thượng không tốt nhưng dù sao cũng đến đây rồi nên hoàng hậu tổ chức buổi tiệc này mong là hoàng thượng thấy cảnh gia quyến sum họp vui vẻ sẽ phần nào nguôi giận.
Buổi tối, ngoài sông gió lộng nên chúng tôi ai cũng phải mặc áo choàng. Khi tôi và Thủy Vân đến nơi thì thấy đã đông đủ hết rồi, vừa ngồi xuống thì hoàng thượng và hoàng hậu cũng vừa tới.
Sau khi mọi người hành lễ xong, hoàng thượng ban ngồi cho tất cả, ánh mắt trìu mến nhìn quanh một lượt.
"Cũng lâu rồi trẫm mới có dịp cùng mọi người quay lại nơi đây, hôm nay mọi người cứ ăn uống vui vẻ, không cần giữ lễ."
Thế là, chúng tôi đồng loạt kính rượu hoàng thượng, tôi uống xong nghe lưỡi cay xè, chẳng ngọt như rượu ở Thủy cung. Vừa hạ ly xuống thì thấy cả thuyền trố mắt nhìn mình. Chẳng hiểu xảy ra chuyện gì, tôi liếc sang Thủy Vân, hỏi nhỏ: "Có chuyện gì vậy?"
Thủy Vân lấy tay khẽ che miệng, đáp: "Thái tử phi, nữ nhân Lương quốc ngoài rượu giao bôi ra thì không được phép uống rượu đâu."
Ồ, sao không có ai nói với tôi trước vậy, sao mà tôi biết được chứ, không cho uống thì bày lên bàn làm gì. Tôi lí nhí: "Nhưng ta là nữ nhân Hạ quốc mà, chắc là ta phải được uống chứ."
Lưu Hà hoàng quý phi lúc này chen vào: "Nữ tử Hạ quốc đúng là phóng khoáng thật, nhưng thái tử phi đã gả đến Lương quốc rồi thì cũng nên theo lễ nghi phép tắc mới phải chứ."
Cửu Nhật đứng dậy, lên tiếng: "Bẩm hoàng thượng, thái tử phi không biết quý quốc có luật lệ này, nữ nhi Hạ quốc vẫn thường uống rượu, ngâm thơ, muội ấy nhất thời vẫn theo thói quen cũ, xin hoàng thượng thứ tội."
"Không sao, trẫm đã nói hôm nay mọi người cứ ăn uống thoải mái, không cần giữ lễ."
Hoàng hậu quay sang nhìn tôi, nhẹ giọng: "Thái tử phi, rượu cũng uống rồi, vậy con làm một bài thơ góp vui cùng mọi người đi, nhìn cảnh vịnh thơ."
Nghe mà cứ như tiếng sấm đánh bên tai, thần tiên ơi, giờ mà Thiên Lôi cầm búa đứng sát bên cạnh thì tôi cũng không thể nặn ra được chữ nào ấy chứ, bảo tôi nhảy múa, hát hò thì còn được chứ thơ văn tôi có biết gì đâu.