Kim Ngư Kỳ Truyện - Chương 94: Huynh Muội Bất Hòa - 2
Cập nhật lúc: 14/09/2025 16:31
Lương Hữu Thuần không đáp lại, chỉ nghe loáng thoáng tiếng chàng ta dặn dò Tiểu Bạch Nhi. Chợt tôi có ý định cùng Tiểu Bạch Nhi âm thầm rời khỏi nơi đây, ẩn cư đâu đó, đợi ngày Dịch linh dược hết tác dụng sẽ trở về Thủy cung. Nếu Cửu Nhật không thấy tôi nữa chắc cũng sẽ rời đi thôi.
Hôm sau, đang ngồi chải đầu thì Tiểu Đào chạy vào bẩm báo, rằng Khuynh Thành đêm qua đột nhiên lại phát bệnh rất nặng, thái y không thể nào bắt được mạch cho nàng ấy.
Tình hình nguy kịch nên hoàng thượng phải truyền Cao Đào đến xem, Cao Đào sau khi xem xong thì nói Khuynh Thành công chúa lành ít dữ nhiều, nếu muốn cứu công chúa thì phải đưa nàng ta đến Thiên Sơn để sư phụ của ngài ấy chữa trị.
Thế là trời vừa hửng sáng, hoàng thượng đã lệnh cho Cao Đào cùng Cửu Nhật hộ tống Khuynh Thành lên Thiên Sơn rồi, công chúa đi mà không có lấy một cung nữ theo hầu vì sư phụ của Cao Đào không muốn có nhiều người lên núi.
Tôi đặt chiếc lược xuống bàn, mỉm cười: "Ta tin là sư phụ của Cao tiên sinh sẽ chữa khỏi bệnh cho công chúa, muội ra gọi Tiểu Bạch Nhi vào đây, nói muội ấy cùng ta đến yết kiến hoàng thượng."
Tiểu Đào vâng dạ rồi quay ra, tôi thở dài nhìn mình trong gương, Cửu Nhật thế mà đưa Khuynh Thành lên Thiên Sơn rồi, cái giá nàng ấy phải trả cho tình yêu đối với huynh ấy chính là một kiếp cô quạnh trên đỉnh Thiên Sơn, còn tôi, nếu không rời khỏi đây thì cái giá phải trả cho tình yêu với Lương Hữu Thuần có khi chính là mạng sống của mình.
Tôi không muốn chàng biết tôi là Thủy tộc, không muốn trong mắt chàng tôi hóa ra lại là một yêu quái, càng không muốn c.h.ế.t dưới kiếm của chàng.
Lần thứ ba đến Thiên Nhân Điện, cảm xúc thật khác, có lẽ vì tôi nghĩ này là lần cuối cùng mình đặt chân đến đây chăng. Cố công công dẫn tôi vào, nhác thấy hoàng hậu cũng đang ở đây, tôi cúi đầu hành lễ: "Nhi thần thỉnh an phụ hoàng, mẫu hậu."
Hoàng thượng nhìn tôi, bảo: "Bình thân."
Đoạn, ông ấy quay sang hoàng hậu: "Nàng về cung trước đi, chuyện của Lương Minh, trẫm sẽ điều tra thật rõ ràng, tạm thời không thể để nó ra ngoài được."
Hoàng hậu cúi đầu: "Thần thiếp cáo lui."
Hoàng thượng chờ hoàng hậu đi khuất mới hỏi: "Con đến tìm trẫm có việc gì sao?"
Tôi ngập ngừng: "Bẩm phụ hoàng, nhi thần đến là để xin người ban cho nhi thần một tấm lệnh bài xuất cung."
"Sao con lại xin lệnh bài xuất cung?"
"Bẩm phụ hoàng, nhi thần muốn thi thoảng ra ngoài cung chơi, lúc trước thái tử có cho nhi thần một cái nhưng nhi thần không cẩn thận làm mất rồi ạ, nhi thần không dám xin thái tử nữa, sợ lại bị ngài ấy mắng."
Ông ấy nghe xong, bật cười: "Được, trẫm sẽ ban cho con."
Dứt lời, liền truyền bảo Cố công công mang đến hai tấm lệnh bài, tôi nhìn thấy thì ngệch mặt ra: "Phụ hoàng, nhi thần chỉ xin một cái thôi ạ.
Hoàng thượng lần lượt cầm lấy rồi đưa cho tôi: "Trẫm ban cho con một tấm lệnh bài xuất cung, còn đây là kim bài miễn tử."
"Sao phụ hoàng lại ban kim bài miễn tử cho nhi thần?"
Cố công công lúc này lên tiếng: "Thái tử phi, hoàng thượng ngự ban kim bài miễn tử cho người là thể hiện lòng yêu quý của hoàng thượng đối với người, người còn không mau tạ ơn."
Tôi nghe ông ta nói thế thì vội cúi đầu: "Nhi thần tạ chủ long ân."
Trên đường về Bảo Ngọc cung thì bất ngờ gặp Ngụy Vĩnh An, bộ dạng hắn rất gấp gáp, tôi liền cất tiếng gọi: "Ngụy Vĩnh An."
Hắn nghe tiếng tôi thì quay đầu chạy đến: "Tiểu tướng tham kiến thái tử phi."
"Ngươi đi đâu mà gấp vậy?"
"Bẩm thái tử phi, tiểu tướng đang đến chỗ thái tử điện hạ."
"À. Ngụy Vĩnh An, ban nãy ta có đến chỗ hoàng thượng, chuyện của tam hoàng tử là sao vậy?"
Hắn thật thà đáp: "Bẩm thái tử phi, Ngô tự khanh phụng chỉ điều tra về hành trình vận chuyển nhân sâm, phát hiện người thu mua nhân sâm từ chỗ Trần tri huyện chính là tam hoàng tử."
"Làm sao có thể, tam hoàng tử không phải luôn ở trong cung sao? Hoàng thượng đâu có cho ngài ấy ra ngoài chứ?"
Ngụy Vĩnh An gật đầu: "Hoàng hậu cũng nói như vậy, hoàng thượng và thái tử điện hạ đều nghi ngờ là có kẻ mạo danh tam hoàng tử để tiện vận chuyển nhân sâm nên tạm thời cấm túc ngài ấy, chờ người kia xuất hiện sẽ lập tức bắt hắn."
"Ra là vậy, thôi, ta không phiền ngươi nữa, ta đi đây."
Nói xong, tôi và Tiểu Bạch Nhi rời đi, về đến Bảo Ngọc Cung, tôi quay sang bảo nó: "Ta dự tính sẽ rời khỏi hoàng cung trong nay mai, muội đi với ta nhé."
"Vậy Cửu hoàng tử có đi cùng chúng ta không?"
"Không, huynh ấy còn phải thu phục mãng xà, nên sẽ chỉ có ta và muội thôi."
Tiểu Bạch Nhi gật đầu: "Tỷ tỷ ở đâu thì muội sẽ ở đó."
Dự định là thế, nhưng vẫn lo nếu mình âm thầm rời khỏi, Cửu Nhật về mà không thấy tôi đâu sẽ rất lo lắng, vậy nên tôi quyết định đợi huynh ấy trở lại sẽ nói với huynh ấy trước rồi mới đi.