Kim Ngư Kỳ Truyện - Chương 95: Bạch Long - 1
Cập nhật lúc: 14/09/2025 16:31
Qua hết mấy hôm thì Cửu Nhật và Cao Đào cũng đã về tới, tôi nghe tin liền chạy đến gặp, huynh ấy nhìn thấy thì hơi có chút ngạc nhiên.
"Muội đến có chuyện gì sao?"
"Muội đến để nói với huynh, muội và Tiểu Bạch Nhi sẻ rời khỏi đây, muội..."
"Ta sẽ đưa muội đi, nếu muội đã quyết như vậy, ta sẽ đưa muội đi."
Chưa nói hết thì Cửu Nhật đã cắt ngang, bản thân tôi còn tưởng là mình nghe nhầm. Huynh ấy lại tiếp: "Chúng ta sẽ đi trong đêm nay, muội về chuẩn bị đi."
Tôi cùng Tiểu Bạch Nhi vâng lời, vội vã chạy về Bảo Ngọc cung chuẩn bị, hồi hộp chờ đến trời tối. Mặt trời tắng nắng, bóng tối buông dần, tôi và Tiểu Bạch Nhi chờ mãi, chờ mãi mà chẳng thấy bóng dáng Cửu Nhật đâu, cả hai đều sốt ruột, huynh ấy không phải là xảy ra chuyện rồi đấy chứ.
Lúc này, một tên thái giám chạy xộc vô, báo rằng Lương Hữu Thuần uống rượu xong đang say xỉn, đập phá lung tung trong điện, chàng ta còn cho truyền tôi sang bên đó. Tôi đang đợi Cửu Nhật để bỏ trốn mà, giờ mà đi rồi, Cửu Nhật đến không gặp thì sao mà trốn được.
Thế là, tôi quay sang bảo hắn về nói với Lương Hữu Thuần rằng mình ngủ rồi, tên thái giám khổ sở đến là muốn khóc, năn nỉ một hồi không được đành lủi thủi ra về.
Tôi và Tiểu Bạch Nhi chờ mòn mỏi đến ngủ quên luôn, khi thức dậy thì mặt trời cũng đã lên cao. Chúng tôi lại tiếp tục đến tìm Cửu Nhật hỏi cho ra lẽ, cung nữ nói huynh ấy mới sáng sớm đã cùng Cao quốc sư vào yết kiến hoàng thượng rồi, thế là tôi ngồi lại, quyết chờ huynh ấy về.
Đợi đến mờ cả hai mắt, uống trà đến căng bụng thì Cửu Nhật mới chịu về, tôi đứng phắt dậy, chất vấn: "Cửu ca, huynh có biết muội chờ huynh cả đêm không? Huynh có chuyện gì sao?"
Cửu Nhật ngồi xuống, nhàn tản: "Tiểu Ngư, chúng ta tạm thời chưa đi được."
"Tại sao?"
Huynh ấy nhấp một ngụm trà, hỏi: "Muội có biết Lương Hữu Thuần vì sao lại được sắc phong thái tử không?"
"Muội nghe hoàng thượng nói thái tử là chân long giáng thế."
"Dẫu thái tử có là chân long giáng thế đi chăng nữa, thì chân thân của hắn cũng ngủ sâu rồi, không thể xuất hiện ở đây được."
Tôi ngạc nhiên: "Vậy là… thái tử không phải sao? Nhưng hoàng thượng nói đã có rất nhiều người nhìn thấy chân long xuất hiện ở lãnh cung mà, cho nên thái hậu mới đón chàng ta hồi cung."
Thế là Cửu Nhật nói cho tôi biết đó chỉ là một màn kịch kèm với chút tạp kỹ do hoàng thượng và Cố công công tạo ra. Sau khi Nhược La hoàng hậu qua đời, Cố công công theo lệnh hoàng thượng, đêm đến sẽ tới lãnh cung thắp đèn cho hai đứa trẻ, chân long mà mọi người thấy đó cũng chỉ là cái bóng mà thôi, không hề rõ ràng.
Cũng chẳng hiểu sao mà các lão thần trong triều bây giờ bỗng lật lại chuyện năm xưa, họ cho rằng có người đứng sau thao túng, lừa trời, dối đất. Vậy nên mấy lão già ấy không biết mời từ đâu về một tên đạo sĩ, nghe nói Kính Âm Dương của hắn có thể nhận biết được chân thân của thái tử.
Tôi liền khẩn trương: "Thế thì tiêu thật rồi, chàng ta có phải chân long đâu, lúc đó phải làm sao đây?"
"Thế nên hoàng thượng mới tìm chúng ta nghĩ cách, ngài ấy lo đến mức phát bệnh luôn rồi. Cao Đào muốn chúng ta nán lại ít hôm, để ta thế thân cho thái tử. Lúc đó, sẽ không có ai dám lên tiếng về ngôi vị của hắn nữa, cũng là giúp cho Cao Đào hoàn thành một phần sứ mệnh."
"Lương Hữu Thuần nói vua không nói chơi, nhưng xem ra hoàng thượng phen này chơi lớn quá rồi, dối gạt cả thiên hạ. Nhưng mà Cửu ca à, Âm Dương Kính ấy khi chiếu vào huynh sẽ thấy hiện ra Bạch Long, hoàng thượng thắc mắc thì biết làm sao?"
"Muội yên tâm, hoàng thượng biết ta và Cao Đào đều là người tu đạo, ta đã nói với ngài ấy, đó chỉ là một ảo ảnh do chúng ta tạo nên."
Tôi nhìn Cửu Nhật, ngập ngừng: "Cửu ca, Khuynh Thành ấy… vì sao lại có thể tự đánh thức chân thân vậy, không phải là hồng phượng nên ngủ sâu hết kiếp này sao?"
Cửu Nhật thoáng chút trầm ngâm rồi tiết lộ tất cả. Theo lời huynh ấy kể thì Thiên đế đã truyền hồng phượng sẽ không bao giờ thức tỉnh ở kiếp này, trừ khi là Khuynh Thành kiếp này một lần nữa động lòng vì huynh ấy. Vốn dĩ Thiên đế không lường trước được việc Cửu Nhật đến nhân gian, lại vào hoàng cung, lại gặp Khuynh Thành rồi lại khiến cô ấy động lòng.
"Huynh vì lo cô ấy phiền đến muội nên mới đưa cô ấy lên Thiên Sơn sao?"
Cửu Nhật đứng lên, đi đến cạnh cây đàn, ngón tay khẽ lướt vội qua, đáp: "Hồng phượng tính tình cố chấp, kiếp trước chỉ vì nhìn thấy một tiên nga có ý với ta mà đã ra tay hại tiên nga đó, đến nay cũng vậy, hại c.h.ế.t Như Lan công chúa, ta đưa cô ấy lên Thiên Sơn cũng là vì muốn tốt cho cô ấy, ở đó cô ấy sẽ không thể phạm sai lầm nữa, chờ đến ngày lịch kiếp rồi về lại Thiên giới và quên đi tất cả."