Lên Nhầm Kiệu Hoa Được Chồng Như Ý - Chương 6

Cập nhật lúc: 07/09/2025 08:10

Cái gì mà “Hài tử toàn từ lòng bàn chân mà vào”? Bà mối Lâm thật nên xuống địa ngục!

Nếu không phải trước đó nương nàng không kịp nói cho nàng biết chuyện trưởng thành đã c.h.ế.t đi, nàng còn cần vài ngày trước vụng trộm hỏi bà mối Lâm chuyện này! Không ngờ lão nữ nhân kia tùy tiện nói dối nàng, hại nàng hôm qua cho dù uống say cũng c.h.ế.t không chịu cởi giày, lại phòng thủ sai chỗ rồi!

Tiệc rượu làm bậy, cảnh cáo quá chính xác! Ai! Hiện tại nàng cuối cùng cũng biết hài tử là làm sao chui ra! Chỉ sợ trải qua đêm qua, đã có tiểu oa oa ở trong bụng nàng! Đây còn không phải là vấn đề lớn, nàng lo lắng chính là: chính mình đêm qua có nói lời gì không nên nói hay không?

Nha hoàn đang thay nàng chải búi tóc, nàng len lén ngắm “trượng phu” bên cạnh. Còn có hai v.ú già trung niên đang tháo ra khăn trải giường có máu, biểu tình giống như là rất hài lòng, không biết có định đem đi bày ra khối bằng chứng cuồng hoan đêm qua cho mấy người biết hay không? Nếu hôm nay không tìm thấy vết máu, phải chăng có nghĩa là nàng phải bị treo cổ không? Nhiều gia quy thật đáng sợ! Tật xấu của người có tiền nhiều như lông trâu. Trời ơi! Lúc này nàng còn phải đi ra ngoài thỉnh an trưởng bối! Không biết có bao nhiêu khó chơi, nàng ứng phó được sao?

Cho đến khi thay y phục xong, người hầu lui ra, trượng phu của nàng mới cầm tay nàng, hòa nhã nói: “Chỉ là gặp trưởng bối, nhận ra một ít người mà thôi, không có gì. Về sau chỉ có bữa tối cần ăn cùng, thời gian khác không cần ở chung.”

Nàng nhìn về phía ga trải giường.

“Bọn họ sẽ không định treo tấm ga giường kia lên thành triệu cáo thế nhân chứ?” Nàng lo lắng rất nhiều chuyện, mất mặt nhất chính là tấm ga giường kia.

Tề Thiên Lỗi cười to ra tiếng, mãnh liệt ôm nàng vào lòng!

Lý Ngọc Hồ cuống quít xô đẩy hắn, nàng cũng không quen giả vờ cùng người khác có loại thân mật thân thể này, huống chi hắn cũng không phải trượng phu chân chính của nàng, chỉ là trượng phu “thực chất”......A ── tình huống thật đáng buồn! Tề Thiên Lỗi cũng không có bị nàng vùng ra, hắn có lực hơn nhiều so với nàng dự tính! Có chuyện gì vậy? Nam nhân ốm yếu cũng có thể rất có sức lực sao?

Mới nghĩ tới, đôi môi đã bị hắn trộm một nụ hôn!

Càng đáng buồn chính là, nàng ngây ngẩn cả người! Để cho hắn may mắn hôn môi bừa bãi, quên mất phải phản kháng. Ít nhất cho hắn một cái tát, nhưng nếu không cẩn thận đánh c.h.ế.t hắn thì không tốt! Cho nên nàng không dám dùng sức đẩy hắn ra, hơn nữa trong khoảng thời gian ngắn cũng không rõ vì sao nàng lại yếu đuối đến không dùng được khí lực.

“Nàng thật đẹp! Băng Nhạn.” Hai chữ cuối cùng hắn đặc biệt cẩn thận nói, không có ngoài ý muốn phát hiện thân thể nàng run rẩy, đẩy hắn ra.

“Không thích tên này sao? Hay là gọi nhũ danh Ngọc Hồ của nàng sẽ tốt hơn?”

Chán ghét ánh mắt sáng ngời dị thường của hắn! Nàng né tránh quan sát, lắp bắp nói: “Lúc ── riêng tư ta khá quen huynh gọi là Ngọc Hồ hơn.” 

“Được! Vậy lúc riêng tư ta sẽ gọi nàng là Ngọc Hồ.” Hắn ôm lấy eo mảnh mai của nàng đi ra ngoài.

Trong khoảng thời gian ngắn, Ngọc Hồ bị những cảnh đẹp hoa lệ kia làm cho hoa mắt, không kịp nhìn xem từng chỗ điêu khắc tinh xảo. Tuy nói là tạo cảnh nhân tạo, rốt cuộc cũng vô cùng khéo léo đến mức làm cho người ta không thể nào xoi mói!

“Ký ── tân ──” Nàng thấp giọng đọc khối chữ vàng nền đen trên cửa lớn Tân Uyển, nhận ra không có mấy chữ.

“Ký Sướng Tân Uyển.” Hắn đọc cho nàng nghe. “Đợi lát nữa trở về, ta sẽ dẫn nàng đi xem xung quanh, trong vườn chiếm diện tích rộng lớn, mỗi một chỗ đều có phong vị khác nhau, đáng giá nhìn một chút.”

Nàng chỉ có thể gật đầu. Có thể làm sao? Chỉ có thể ở trong lòng hoài nghi mình có thể có bao nhiêu lĩnh hội đối với tình thơ ý hoạ.

Ai! Quả thật không phải mệnh của thiên kim tiểu thư!

Mặc cho “trượng phu” của nàng ôm đi qua một đạo lại một đạo cổng vòm, lại vòng vo qua một cây cầu Cửu Khúc màu trắng, rốt cục tới chính sảnh tiền viện. Trên thực tế thời gian nàng quan sát hắn tương đối nhiều......

Có lẽ hắn thoạt nhìn không quá cường tráng, nhưng cũng không suy yếu. Ít nhất hắn đi một đoạn đường dài nhưng mặt không đỏ thở không gấp, chỉ bưng một khuôn mặt trắng nõn làm cho người ta cảm thấy hắn “có lẽ” rất suy yếu. Mà nho sam màu trắng rộng thùng thình không thắt đai lưng càng cho hắn một loại bộ dạng giả vờ gầy yếu nào đó. Ha! Hắn “gầy yếu”? “Gầy yếu” đến đêm qua đủ để “xâm phạm” nàng!

Thật là đáng chết! Thân thể trong sạch của nàng lại có thể chẳng biết làm sao cứ như vậy bị hủy! Còn bất tri bất giác trở thành phụ nhân “đã kết hôn”! Hắn thậm chí còn làm cho nàng cảm thấy đau đớn! Tại sao lần đầu làm phụ nhân lại đau? Huống hồ nàng đã luyện công, thân thể tốt hơn nhiều so với người bình thường, vì sao lại đau? Đến bây giờ vẫn còn khó chịu, nàng hoài nghi hỏi hắn: “Đêm qua huynh có trộm đánh ta không vậy?”

Hắn đột nhiên ngừng lại bước chân.

“Cái gì?”

Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, nàng càng lúc càng cảm thấy không được tự nhiên. Nàng hất cằm, không để cho e lệ chiếm lĩnh lẽ thẳng khí hùng trong lòng: “Huynh đừng tưởng rằng đêm qua ta say sẽ quên tất cả! Ít nhất hiện tại thân thể ta vẫn có chút đau! Huynh nói như thế nào?”

Hắn lại lộ ra cái loại ánh mắt tà khí này! Chính là một loại sáng sớm nàng tỉnh lại nhìn thấy kia, làm cho người ta cả người sinh ra nóng bỏng cùng bất an!

“Sau này sẽ không đau nữa!” Hắn giống như đang nhịn cười cam đoan gì đó.

Hai tay Lý Ngọc Hồ chống nạnh.

“Huynh cho rằng ta còn có thể ngốc đến mức cho huynh có cơ hội động thủ đánh ta?” Hắn mơ tưởng! Nếu không là nể tình hắn rất ốm yếu, nàng sớm một quyền đánh bay hắn!

Tề Thiên Lỗi mím môi cười, ôm eo nàng lần nữa bước đi, trong mắt có mới lạ cùng yêu thương!

“Nàng thật là một vật nhỏ đáng yêu! Thật cao hứng vì ta đã cưới nàng.”

Loại thổ lộ rõ ràng này của hắn dọa ngây người Lý Ngọc Hồ. Nam nhân này cũng không khỏi quá lớn mật! Dám nói thẳng không kiêng kị như vậy...... Hắn cao hứng cưới nàng? Nói nàng đáng yêu? Không ai có thể cho rằng Lý Ngọc Hồ thô lỗ sẽ có lúc đáng yêu!

Xinh đẹp? Có thể; Nhưng đáng yêu? Còn chờ thương lượng xác thực! Nàng thậm chí mỗi ngày nguyền rủa hắn sớm ngày cưỡi hạc về tây đó!

Đi vào chính sảnh, bên trong đã sớm có một đám người đứng. Chẳng qua hấp dẫn Ngọc Hồ ghé mắt nhất, là trượng phu bên cạnh đột nhiên trở nên rất suy yếu! Rất đơn giản, cái gọi là suy yếu là hắn thu hồi ánh mắt tinh anh sắc bén trong hai mắt, thay vào đó là vẻ mơ màng, lại thêm một phần vô thần, ánh mắt lờ đờ, giống như là bộ dáng bất cứ lúc nào sẽ tắt thở vậy! Không ai cảm thấy kinh ngạc với Tề tam thiếu gia như vậy, chỉ có cằm Ngọc Hồ thiếu chút nữa rơi xuống đất.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.