[mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 244: Quyết Định Gia Nhập

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:32

“Cô gái kia, có gì bất thường không?”

Đột nhiên, vị nghị viên kia lên tiếng hỏi.

Xảy ra chuyện lớn như thế này, bất cứ một điểm bất thường nào cũng đủ để sinh nghi, huống chi lại là một người sống sờ sờ từ trên trời rơi xuống.

“Hiện tại thì chưa.”

Có người lắc đầu.

Ngược lại, chàng trai trẻ đại diện cho Tập Đoàn Định Tinh lại mở miệng: “Hình như cô ta có chút quen thuộc với huy chương của A Duy. Tôi đã bày gần như toàn bộ huy chương của các thành phố ra, cô ta liếc mắt một cái liền nhận ra A Duy, mà thần sắc trông cũng không giống như là hoàn toàn xa lạ.”

Rõ ràng đây là chuyện chỉ mình anh ta biết, nhưng lại chọn nói ra ngay tại đây.

“A Duy? Chỗ đó cách chúng ta xa đến vạn dặm, sao cô ta lại quen với huy chương của A Duy được?”

“Ai mà biết, có khi là giả vờ chăng?”

“Chẳng phải chúng ta đã xác nhận rồi sao, cô ta thật sự không nhớ bất cứ điều gì. Tôi thấy vẻ mặt cô ta cũng không giống đang giả bộ.” Một người đàn ông lười nhác nói.

“Có quan hệ gì với A Duy ư?”

“Ai mà biết, có lẽ… cũng nên tra thử A Duy một phen.”

“Không dễ tra đâu.”

“Nếu cô ta từng là người của A Duy, sao lại lưu lạc đến chỗ chúng ta? Còn bị thương nặng đến vậy?”

“Ai mà biết, nhưng đã tới địa bàn của chúng ta thì đó chính là người của chúng ta. Sớm muộn gì cũng sẽ điều tra rõ.”

Chuyện về Hứa Trật chỉ được bàn vài câu rồi thôi, dù sao bây giờ cô vẫn chưa đưa ra lựa chọn, những người có mặt cũng không muốn nói nhiều hơn.

“Hãy chuẩn bị, xóa sạch dấu vết của anh ta, trước buổi sáng ngày mai phải rời khỏi đây.”

Cuối cùng, nghị viên vỗ bàn đưa ra quyết định.

Khi mọi người đã tản đi, ông ta quay lại phòng riêng, trước tiên xác nhận bốn phía thật sự “yên tĩnh”, sau đó mới mở thiết bị liên lạc trên cổ tay, bấm gọi một số.

“… Đúng, đã xác nhận, quả thực là tung tích của 【Cốc】!”

“Như chủ tịch dự đoán, bọn họ quả nhiên đã đi trước hội nghị một bước để kiểm tra thi thể.”

“Còn cô gái kia, chẳng phải nên kiểm soát trước trong hội nghị sao?”

“Vâng, tôi hiểu rồi, tôi sẽ không ra tay can thiệp.”

“Thi thể đã được đưa lên tầng trên với tốc độ nhanh nhất, tôi sẽ ở lại tầng dưới để thu dọn tàn cuộc. Ngài yên tâm, tin tức tuyệt đối không lọt ra ngoài, người đến đều đã xác minh thân phận.”

“Đương nhiên tôi hiểu, tung tích của 【Cốc】 tuyệt đối không thể xuất hiện đầu tiên ở thành phố của chúng ta!”

Nói đến đây, trong mắt người đàn ông mặc quân phục trắng kim lóe lên một tia sắc lạnh.

“Thần tuân theo mệnh lệnh của ngài.”

Nói xong, phía bên kia liền ngắt máy.

Người đàn ông đứng nguyên một lúc, rồi ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Trật.

Chủ tịch muốn dùng thiếu nữ mang thuộc tính 【Đăng】 kia làm mồi nhử, để câu ra những “con cá lớn” đang ẩn nấp trong các thế lực khác. Còn t.h.i t.h.ể kia, thì phải để cho 【Cốc】 lộ diện ở những thành phố khác trước. Trước khi kế hoạch hoàn thành, tất cả tin tức đều phải được phong tỏa triệt để.

May thay, “Tiyet” là người thành phố này, có cô ta ở đây, mọi chuyện hẳn sẽ thuận lợi.

Thời gian trôi qua rất nhanh. Buổi chiều, Hứa Trật lại đến phòng khám. Khi gặp cô, vị bác sĩ trước tiên kiểm tra thân thể, rồi hơi kinh ngạc trước tốc độ hồi phục của cô: “Bây giờ cô đã có thể bắt đầu tập luyện phục hồi đơn giản. Với tốc độ thế này, chỉ thêm ít ngày nữa, thân thể cô sẽ gần như hồi phục hoàn toàn.”

Sau khi kiểm tra xong, câu chuyện rốt cuộc cũng đi vào trọng tâm.

“Bác sĩ, những người khác đã nêu điều kiện rõ ràng với tôi, không biết điều kiện của bác sĩ là gì?”

Hứa Trật không muốn nói vòng vo, liền hỏi thẳng.

Vị bác sĩ thoáng sửng sốt, sau đó mỉm cười:

“Thật là trực tiếp đấy.”

“Tôi không biết những người khác hứa hẹn với cô cái gì, nhưng tôi có thể đoán được đôi chút. Việc cô đến hỏi tôi, hẳn là vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng.”

“Chúng tôi khác với những thế lực khác. Yêu cầu của chúng tôi rất đơn giản, những thứ có thể cho cô cũng không nhiều, nhưng đổi lại, nếu cô đồng ý, cô sẽ được tự do nhất.”

“Tổ chức phía sau tôi, tên là Chư Thần Trọng Công. Những thế lực khác có thể có lý do thành lập riêng, nhưng mục tiêu của chúng tôi chỉ có một: Sáng Tạo.”

“Chúng tôi tinh thông mọi phương pháp sáng tạo, thử nghiệm kiến tạo vạn vật, truy cầu những bí mật cường đại hơn, chế tạo chiếc thang có thể vươn tới mặt trời.”

Khi nói những lời này, thần sắc và giọng điệu của bác sĩ tràn đầy một loại tín ngưỡng kiên định.

“Chúng tôi có thể cung cấp cho cô con đường và nguồn lực để lên tầng trên, tuy không nhiều bằng các thế lực khác, bởi so với họ, chúng tôi nghèo nhất. Nhưng chúng tôi cũng yêu cầu rất ít.”

“Chỉ cần cô cung cấp cho chúng tôi mạch siêu phàm, vẽ lại hoàn chỉnh và giao cho chúng tôi.”

“Đổi lại, chúng tôi sẽ cung cấp cho cô một khoản tiền cố định, toàn bộ tài nguyên y tế, đưa cô lên tầng trên, cho cô vào học viện mà cô muốn, mà không hề hạn chế tự do thân thể của cô.”

Mạch siêu phàm?! Bọn họ muốn cái đó làm gì?

Dường như nhìn ra được nghi hoặc của Hứa Trật, bác sĩ giải thích: “Quên mất cô không nhớ gì cả.”

“Trong thế giới này, mạch siêu phàm của mỗi người đều khác nhau, giống như trên đời này không bao giờ có hai chiếc lá hoàn toàn giống hệt. Dù phần lớn mạch siêu phàm có quy luật, thậm chí có điểm chung, nhưng ở chi tiết, luôn có nét độc đáo riêng.”

“Chúng tôi đang thu thập các mạch siêu phàm, cố gắng phân tích ý nghĩa mà những khác biệt này đại diện. Thân phận của cô đặc biệt, có lẽ, mạch của cô cũng có điều đặc biệt.”

Đây là lý do mà bác sĩ đưa ra.

Hứa Trật không hiểu nhiều về thường thức của thế giới này, nhưng cũng hiểu được mạch siêu phàm chắc chắn là thứ cực kỳ riêng tư. Huống hồ, bản thân cô còn biết rõ mạch của mình có vấn đề lớn, sao có thể vẽ ra cho người khác xem?

Cô gần như không cần nghĩ đã loại bỏ ngay “miếng bánh” trước mặt. Nghe thì có vẻ tự do nhất, nhưng cũng nguy hiểm c.h.ế.t người như cái bẫy của Thiên Tâm Hội.

Trong lòng tuy đã quyết, nhưng ngoài mặt Hứa Trật vẫn tỏ ra do dự, nói rằng cần suy nghĩ thêm.

Sau khi rời khỏi phòng khám trở về lều trại không lâu, cô đã đưa ra quyết định.

Cô sẽ gia nhập Quang Minh Viện.

Nhưng không thể nói thẳng ra được, cô phải ngụy trang.

Suy nghĩ kỹ trong đầu, Hứa Trật liền đến tìm người phụ trách của Quang Minh Viện ở đây, đưa ra yêu cầu:

“Tôi có thể gia nhập Quang Minh Viện, nhưng tôi muốn Quang Minh Viện cho tôi một suất vào Vùng Đất Thất Lạc!”

Đúng vậy, cô muốn chơi trò hét giá trên trời.

Vùng Đất Thất Lạc!

Không nghi ngờ gì, đây là nơi ngay cả người tầng trên cũng vô cùng khao khát. Chỉ cần cô đưa ra yêu cầu này, ánh mắt mọi người sẽ lập tức bị hút vào đó, cho rằng cô tham lam cũng được, tự phụ cũng được, đều chẳng sao. Điều cô cần chính là hiệu quả này.

Nếu không chọn Thiên Tâm Hội, tất nhiên sẽ có người nghĩ rằng cô không dám qua vòng kiểm tra của bọn họ, chuyện này không thể tránh.

Nếu từ chối Thiên Tâm Hội, lại không gia nhập Quang Minh Viện, cũng không chọn Chư Thần Trọng Công, mà quay sang chọn cái gọi là “tự do” của tập đoàn tài phiệt, thì chẳng khác nào đem chữ “có tật giật mình” viết to lên mặt. Hơn nữa, vào tập đoàn thì biết đâu còn bị moi t.i.m lột da, chi bằng chọn Quang Minh Viện – thế lực trông có vẻ ít tự do nhất. Rồi tung thêm một quả b.o.m khói “Vùng Đất Thất Lạc.”

Còn về “chế độ trọn đời” ẩn ngầm của Quang Minh Viện, cũng chưa chắc đã hoàn toàn là chuyện xấu. Chính vì trở thành “người nhà”, nhiều việc mới có chỗ để xoay chuyển.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.