Một Đời Làm Quân Cờ, Một Đời Làm Chính Mình - Chương 54

Cập nhật lúc: 07/09/2025 09:26

Trên mặt cậu ta bỗng hiện lên vẻ quái dị.

Thì ra… thì ra… cô tiên nữ này là người phụ nữ nhà quê đã qua một đời chồng trong truyền thuyết à?

Mà cô gái nhỏ xinh xắn như búp bê này chính là… đứa con gái riêng?

Mãi đến khi nhìn chiếc xe Jeep chạy vào quân khu, không nhìn thấy bóng dáng chiếc xe nữa thì chiến sĩ trẻ vẫn còn có chút chưa hoàn hồn.

… Bây giờ yêu cầu của con riêng đều cao như thế sao?

Xe chạy rất chậm.

Cả đường đi Phó Lập Thành đều giới thiệu cho mẹ con Cát Tuyết về kiến trúc và thiết kế trong khu tập thể.

Cũng là lúc này Cát Tường mới biết được, trong khu tập thể của quân khu thế mà còn có cả trường học, bệnh viện, chợ bán thức ăn, cửa hàng, v.v… hoàn toàn không giống như trong tưởng tượng của cô. Nơi này giống như một xã hội thu nhỏ, cơ bản là có thể tự cấp tự túc.

“Sau này Ý Ý sẽ đi học ở trong trường này sao?” Lúc đi qua trường học, Cát Tuyết dò hỏi.

Nghe thấy lời này, Cát Tường ngồi trên ghế lái phụ xích ra sát cửa sổ hơn, muốn nhìn ngôi trường bên ngoài rõ ràng hơn một chút.

Phó Lập Thành và Cát Tuyết ngồi hàng ghế phía sau, từ lúc nãy khi anh cầm lấy tay vợ thì không buông ra nữa, lúc này đang vuốt ve bàn tay mềm mại trong lòng bàn tay.

Tay của Cát Tuyết vừa nhỏ lại vừa mềm, từ trước đến nay anh không hề biết tay của phụ nữ lại là như vậy, mới nắm mấy lần mà đã làm cho anh thấy nghiện rồi.

Nghe thấy câu hỏi của Cát Tuyết, Phó Lập Thành nhìn về cô gái nhỏ ngồi phía trước, dịu dàng nói:

“Trong quân khu tạm thời mới chỉ có trường mẫu giáo và trường tiểu học, Ý Ý phải đến trường trung học trực thuộc trường đại học F đi học, ở đó cấp hai và cấp ba học cùng nhau, cách quân khu rất gần, đạp xe đạp tầm khoảng hai mươi phút.”

Nói xong lời này, anh lại nhìn về phía khuôn mặt nhỏ xinh xắn của cô gái nhỏ, do dự nói: “Hay là chú bảo Tiểu Trương mỗi ngày đến đưa đón cháu?”

Cô gái nhỏ không thể so sánh với thằng nhóc thối được, nhất là con gái nhà mình lại xinh xắn như vậy, nghĩ đến mấy ngày trước Ý Ý bị bắt cóc, phó tư lệnh Phó lần đầu làm bố tỏ ra có chút cảm giác nóng ruột.

Cát Tuyết lắc đầu từ chối, thỉnh thoảng một hai lần thì được, cứ phiền Tiểu Trương đưa đón mãi thì không tốt, có lẽ chị có thể tự mình học lái xe, sau đó tự mình đưa đón con gái.

Về phần khi mình chưa học được lái xe thì con gái hoàn toàn có thể dựa vào bản thân mà, Tiểu Cát Tường nhà chị cũng không phải là cô gái yếu đuối không có năng lực tự bảo vệ bản thân.

Khu tập thể của quân khu rất rộng.

Xe chạy chầm chậm, đến khi xe dừng lại ở trước một ngôi nhà hai tầng biệt lập, thời gian đã trôi qua thêm mười mấy phút nữa.

Cấp lữ trở lên thì đều được phân nhà hai tầng, khác nhau ở chỗ là tầng lầu và sân vườn có diện tích lớn nhỏ như thế nào.

Phó Lập Thành là cấp phó tư lệnh, nhà được phân vẫn tương đối lớn ở trong toàn bộ khu tập thể, vị trí cũng ở bên trong cùng nhất.

Mấy người Phó Khuê vẫn luôn chờ trong nhà nghe thấy tiếng ô tô tắt máy thì cũng không chậm trễ, toàn bộ mọi người đứng dậy ra ngoài tiếp đón, bất kể nói thế nào đi nữa thì bọn họ là bậc con cháu, lễ nghi nên có vẫn phải có.

Không chỉ bốn người Phó Khuê, mà có quá nhiều người chú ý đến động tĩnh bên này, cho nên đến khi chiếc xe riêng của Phó Lập Thành tiến vào khu tập thể cho người thân quân nhân thì rất nhiều vợ quân nhân không quan tâm đến việc người ta đi tàu xe mệt mỏi mà cứ ào ào chạy đến.

“Chú út!” Phó Khuê vừa mới bước ra đến sân nhà thì đã nhìn thấy chú út mình bước từ trên xe xuống.

Phó Lập Thành trông thấy cháu trai cũng rất vui, anh gọi với về phía cháu trai: “Lại đây chú út nhìn một cái xem nào, có phải là lại đen đi không?”

Khóe miệng Phó Khuê giật giật một cái, mới ba bốn ngày không gặp mà sao cậu có thể đen đi được, còn nữa, từ nhỏ cậu đã không ăn nắng rồi.

Thực ra khi cậu còn bé, chú út thì bận rộn nhiều việc, trong cuộc sống của cậu chỉ có nhóm đồng bọn nhỏ, nhưng mà chỉ cần chú út có một ngày nghỉ thì cơ bản đều dành thời gian cho cậu, chú út giống như là bố cậu, dạy cậu luyện võ, cùng cậu trưởng thành, dạy cậu làm người.

Mấy năm nay Phó Khuê dần dần cao lên, chiều cao cũng không kém chú út bao nhiêu.

Đàn ông có lẽ đều như thế, sau khi bọn trẻ lớn lên rồi cũng không biết biểu đạt sự quan tâm như thế nào, nâng lên cao, cõng lên cổ như khi còn bé là điều không thể nào, cho nên chú út cố gắng quan tâm cậu bằng lời nói, mặc dù sự quan tâm của trai thẳng thường làm cho người ta cạn lời.

Nhưng mà Phó Khuê vẫn nghe lời đi đến, hoàn toàn không thể hiện mình là chàng trai lạnh lùng không dễ gần trước mặt người lạ, nhìn có vẻ là một chàng trai vừa tuấn tú vừa lễ phép.

Hai chú cháu trò chuyện vài câu, còn chưa đợi Phó Lập Thành giới thiệu thì nhóm vợ quân nhân đã vây kín xung quanh, đồng thời nhìn chằm chằm vào trong xe với ánh mắt mãnh liệt…

Cát Tuyết ở trong xe vừa định xuống xe thì bỗng nhiên bị nhiều người vây quanh như vậy, dù là cách cửa sổ xe nhưng mà cũng cảm thấy có chút sững sờ, không rõ tình hình này là như thế nào?

Chị và con gái còn có Tiểu Trương giống nhau, co cái chân định xuống xe lại.

Mấy người Nghiêm Lệnh An cũng không ngờ đến mấy thím này lại không biết ý như vậy, cậu ấy vội vàng kéo nhóm bạn đi qua hỗ trợ.

Không giống như người ngoài, bọn họ biết nội tình chú Phó bị ép cưới vợ, chỉ sợ thím út bị nhiều người vây quanh như vậy, nhất thời cảm xúc nóng này, làm ra chuyện gì đó mất mặt.

Hơn nữa, đổi một góc độ khác mà nói thì cho dù thím út có tệ đi nữa thì cũng là chuyện trong nhà bọn họ.

Biểu cảm cười trên nỗi đau của người khác, chờ để chế giễu trên mặt mấy thím này, thật sự cho rằng bọn họ mù rồi sao mà không thấy.

Phó Lập Thành không biết những lời đồn đại khó nghe đó, dù có không biết ý đi nói lung tung thì cũng không đến tai anh được.

Cho nên lúc này thấy nhiều chị dâu xúm lại như thế, cho dù sắc mặt anh không dễ nhìn lắm, nhưng mà vẫn nể nang người nhà của các đồng đội, một người đàn ông như anh không tiện nói gì.

Anh chỉ quay đầu nói với cháu trai: “Em gái cháu ngồi ở vị trí phó lái, cháu che chở con bé một chút, đừng để người ta bị thương.”

Nói xong lời này, Phó Lập Thành kéo cửa sau xe ra, cúi người nắm tay vợ mình, dắt chị ra ngoài.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.