Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 121: Buổi Tiệc Kinh Doanh
Cập nhật lúc: 07/09/2025 18:13
Buổi tối hôm sau, tại trung tâm hội nghị thuộc tập đoàn MJ. Không khí trong sảnh tiệc rộng lớn ngập tràn ánh đèn pha lê và tiếng nhạc du dương.
Quốc Hy trong bộ vest lịch lãm, lướt mắt nhìn qua dãy bàn tiệc buffet xa hoa, những cụm hoa lan trắng muốt và ly champagne sóng sánh trên tay thực khách. Anh không quá để tâm, sự hào nhoáng ấy chưa bao giờ khiến anh thấy gần gũi.
Ban đầu, Quốc Vinh còn kè kè bên cạnh vì sợ Quốc Hy cảm thấy lạc lõng giữa đám đông thượng lưu. Thế nhưng, chỉ được một lúc, Quốc Vinh đã bị các đối tác kéo đến nâng ly chào mời. Là người thừa kế sáng giá thứ nhất của MJ, anh không thể nào thoát khỏi những cuộc trò chuyện đầy phép lịch sự nhưng cũng đầy toan tính ấy.
Chỉ trong chớp mắt, hai anh em họ đã trôi về hai phương trời khác nhau.
Quốc Hy khẽ thở ra, định tìm một góc vắng để tránh mặt. Nhưng lúc này, một nhóm người với gương mặt nổi bật của ba anh dẫn đầu kéo đến. Những cái bắt tay chắc nịch và ánh mắt dò xét không ngừng quét qua anh.
- Đây là con trai thứ hai của tôi, Quốc Hy. – Văn Thành cất tiếng, giọng nói trầm ổn và đầy uy thế.
Một người đàn ông trung niên, có vẻ là giám đốc của một công ty nào đó, lập tức cười tươi rói bô lô ba la.
- Chủ tịch quả là có phúc lớn. Có hai cậu quý tử thế này thì chẳng mấy chốc chỉ việc ngồi rung đùi đếm tiền thôi! Ha ha ha!
Ông ta cười phá lên, một tay vỗ mạnh lên vai Quốc Hy, tay kia cầm ly rượu chực mời.
- Không biết cậu Quốc Hy bây giờ giữ chức vụ nào trong tập đoàn nhỉ? – Ông ta đột nhiên hỏi.
Quốc Hy khẽ nhếch môi, định trả lời thì bàn tay của Văn Thành đã kịp đặt lên vai anh, siết nhẹ như một lời cảnh cáo ngầm.
- Thằng bé còn trẻ, tôi muốn nó trải nghiệm thêm nhiều thứ trước khi nghĩ đến chuyện chính thức gánh vác công ty. – Văn Thành mỉm cười ôn hòa, nhưng lời nói ấy như một tấm chắn vững chãi, không cho Quốc Hy cơ hội mở miệng.
Anh im lặng. Trong tiếng cười nói rộn ràng xung quanh, Quốc Hy bỗng cảm thấy một khoảng trống lạnh lẽo âm thầm nứt ra trong lòng.
Đợi đoàn người kéo đi hết, Quốc Hy lặng lẽ bước đến một góc vắng, ánh mắt đảo quanh khán phòng rực rỡ ánh đèn, cảm thấy thật vô vị. Anh đưa ly rượu lên môi, nhấp một ngụm nhỏ rồi khẽ thở ra, như muốn xua đi sự ngột ngạt trong lòng.
Đang suy tư thì một bàn tay vỗ nhẹ vào vai anh. Quốc Hy giật mình quay lại. Thiên Vũ – bạn thân của anh đứng đó, nở nụ cười đầy ẩn ý, nháy mắt tinh nghịch.
- Chào thầy Quốc Hy.
- Nãy giờ cậu trôi dạt phương nào vậy? Tôi còn tưởng cậu không đến. – Quốc Hy mỉm cười, giọng nửa trách nửa mừng.
Thiên Vũ đút tay vào túi quần, hất cằm đầy tự mãn.
- Tôi giờ là người của công chúng rồi. Muốn gặp tôi, đâu có dễ.
Quốc Hy bật cười. Anh quen biết Thiên Vũ trong thời gian du học. Mặc dù Thiên Vũ hơn anh hai tuổi nhưng vì thân thiết nên xưng hô ngang hàng.
Thiên Vũ có tuổi thơ không mấy êm ấm. Ba mẹ ly hôn khi anh còn nhỏ do cuộc hôn nhân sắp đặt không có tình yêu. Mẹ anh đi theo người mới, còn anh theo ba sang nước ngoài sinh sống. Nhưng sau này bị mẹ kế ngược đãi, tìm mọi cách đẩy anh ra khỏi nhà vì sợ tranh giành quyền thừa kế.
Sau khi rời khỏi nhà ba, anh được ông ngoại – một nhân vật quyền lực trong giới chính trị đón về nước nuôi dưỡng.
Với phần thừa kế ít ỏi ba chia cho trước khi tống anh ra khỏi nhà và tầm nhìn sắc bén, Thiên Vũ từng bước xây dựng sự nghiệp riêng. Phần lớn chuỗi nhà hàng, resort của anh đều do MJ thi công và gần đây còn thử sức với vai trò đạo diễn, nhà sản xuất phim. Tác phẩm đầu tay đã gây tiếng vang lớn, đưa cái tên Thiên Vũ lên bản đồ nghệ thuật.
Trong mắt Quốc Hy, Thiên Vũ giống như có ba đầu sáu tay, việc gì cũng dám làm và đều làm rất tốt.