Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 30: Như Một Tên Ăn Trộm - 2

Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:27

Tiêu Hà ôm đầu, mặt méo xệch.

- Chắc thầy ấy sẽ không nhớ mình đâu... đúng không? – Tiêu Hà ngờ nghệch hỏi như muốn tự trấn an chính mình.

- Nếu là mình, bị người khác mắng oan đến hai lần, còn bị gọi là biến thái thì chắc chắn khắc ghi gương mặt ấy vào tận xương tủy luôn. – Trúc Quỳnh thản nhiên đáp khiến Tiêu Hà càng thêm tuyệt vọng.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? – Hữu Thiên lúc này cũng tiến đến, nghệch mặt hỏi.

Tiêu Hà không buồn nhìn mặt cậu, nằm bẹp xuống bàn như một đống bùn nhão.

Giờ ra chơi đến, mặc cho Trúc Quỳnh và Phương Ny an ủi hết lời, Tiêu Hà vẫn trưng cái bộ mặt tuyệt vọng ra. 

- Chuyển lớp? Không được! Đeo khẩu trang đi học? Cũng không xong! Hay mình giả vờ bị mất trí nhớ nhỉ? – Cô vò đầu bức tóc. – Trời ơi, sao số tôi khổ thế này!

- Chi bằng cậu chuyển giới luôn đi, có vẻ khả quan hơn đấy. – Hữu Thiên đặt chai nước trước mặt Tiêu Hà, nói một cách tỉnh bơ.

Tiêu Hà ngẩng đầu lên, lườm Hữu Thiên một cái. Lúc này, đám con gái trong lớp lại nhao nhao lên như lúc gặp thầy giáo đẹp trai. 

Tiêu Hà rướn cổ ra nhìn, thấy Nhật Khánh đang đứng ở cửa lớp. Trái tim cô lỡ mất một nhịp, nhưng rồi cô cụp mắt xuống, nằm bẹp lại xuống bàn. 

Cô nhất thời quên mất Nhật Khánh với Thanh Ngọc là một đôi. Hôm nay cậu ấy sang đây tìm Thanh Ngọc xem ra là muốn công khai quan hệ với mọi người rồi.

- Tiêu Hà. – Nhật Khánh gọi lớn.

Tiêu Hà giật b.ắ.n người, tròn mắt nhìn cậu, trái tim lại không ngừng nhảy nhót.

- Cậu gọi mình sao? – Cô lấy ngón tay chỉ vào mặt mình, ngơ ngác hỏi.

- Phải, cậu xuống phòng đoàn với mình chút đi, thầy Đăng gọi. – Nhật Khánh gật đầu.

- Xuống phòng đoàn sao? – Tiêu Hà nuốt nước bọt. Tưởng tượng đến cảnh gặp mặt Quốc Hy, mặt mày cô tái mét.

- Ừ, đi nhanh đi. – Nhật Khánh giục. 

Tiêu Hà nhìn nhóm bạn của mình với ánh mắt cầu cứu, nhưng đáp lại cô chỉ có những cái nhún vai bất lực.

- Cố lên, có gì muốn trăn trối không? – Hữu Thiên đặt tay lên vai cô, tỏ vẻ đồng cảm.

- Khi mình quay lại, cậu sẽ là người phải trăn trối. – Tiêu Hà ném cho cậu ánh mắt hình viên đạn rồi bước đi.

Trên hành lang, Tiêu Hà vừa đi vừa lấm lét quan sát. Cô liên tục nấp sau lưng Nhật Khánh mỗi khi thấy một giáo viên nào đó đi ngang qua, thậm chí còn trốn ra sau một chậu cây to khi thoáng thấy bóng dáng ai đó hao hao Quốc Hy.

Nhật Khánh nhìn cô bạn đầy khó hiểu, nhất là khi thấy cô bất ngờ tấp vào một cây cột và ôm nó cứng ngắc.

- Cậu làm cái gì vậy?

- Hả? À… chuột rút, tự nhiên chân mình bị chuột rút nên đứng lại tí cho đỡ ấy mà. – Tiêu Hà cười trừ, lấp liếm.

- Vậy để mình xem giúp cho. – Nhật Khánh đưa tay ra định đỡ cô.

- Không cần! Mình đỡ rồi, đi thôi! – Cô vội vàng đứng thẳng dậy, kéo Nhật Khánh đi tiếp.

Cậu chớp mắt nhìn theo, cảm thấy Tiêu Hà hôm nay có gì đó rất lạ.

Khi cả hai bước vào phòng đoàn, Bảo Đăng liền đứng dậy chào đón.

- Các em đến rồi à. Thầy gọi xuống để bàn về lễ khai giảng sắp tới. Có một số việc cần bên đoàn phụ trách, cụ thể là…

Trong khi Bảo Đăng đang thao thao bất tuyệt, Tiêu Hà lại chẳng tập trung được. Cô liên tục liếc mắt ra sân trường, sợ Quốc Hy sẽ đột ngột xuất hiện.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.