Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 63: Người Thương Kẻ Ghét - 1

Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:29

Trên lớp, Long đại ca đang lim dim hưởng thụ, để đàn em đ.ấ.m bóp hai bên vai. Vừa thấy Tiêu Hà bước vào, đám đàn em vội đứng phắt dậy, đồng thanh.

- Chị dâu!

Thấy người thương đến tìm, Long đại ca hớn hở chạy ra đón, giọng điệu tự luyến.

- Em nhớ anh đến nỗi phải lên tận đây tìm sao?

Nghe hắn nói, Tiêu Hà suýt nữa thì ném luôn bó hoa vào mặt hắn cho hả giận.

- Tôi đến trả lại mấy thứ này. – Cô lạnh lùng đáp, đặt mạnh bó hoa cùng túi bánh lên bàn.

Long đại ca liếc nhìn rồi gãi đầu.

- Không hợp với ý em sao? Vậy em thích gì, anh mua cho em cái đó.

Tiêu Hà nhìn thẳng hắn, khóe môi nhếch lên.

- Từ đầu năm đến giờ, anh có bài kiểm tra nào trên trung bình chưa? Hay là một bài cũng không có?

Long đại ca nghệch mặt, chớp mắt, hỏi.

- Sao tự nhiên em hỏi vậy?

- Thì anh cứ trả lời đi.

- Không có một bài ạ. – Một tên đàn em nhanh nhảu lên tiếng.

- Nhưng có một lần đại ca suýt qua môn nhờ chép bài của em ạ. – Một tên khác vội thêm vào.

Hữu Thiên đứng phía sau phì cười, còn Long đại ca quay lại lườm bọn họ cháy mặt.

Tiêu Hà bật cười, ánh mắt nhìn hắn có chút khinh bỉ.

- Anh nghe rõ đây, chuyện tôi thích anh cũng giống như chuyện anh đạt được điểm trung bình vậy, không bao giờ xảy ra. Cho nên, dẹp ba cái trò vớ vẩn này lại đi.

Nói rồi, cô quay người định rời đi thì nghe tiếng Long đại ca hùng hồn phía sau.

- Đại trượng phu như anh sẽ không vì chút khó khăn mà bỏ cuộc đâu! Anh vẫn sẽ kiên trì cho đến khi em xiêu lòng. Còn những thứ này, em không thích thì cứ việc vứt vào sọt rác, anh đã tặng thì tuyệt đối không lấy lại.

Tiêu Hà quay lại, mặt lạnh như khối băng ngàn năm.

- Thứ cần cho vào sọt rác là anh đó. Từng món đồ trên bàn này, có cái nào không mua bằng tiền của ba mẹ anh không? Anh ngoài việc ăn sung mặc sướng, tỏ vẻ ta đây ra thì được cái tích sự gì? Chí ít cũng nên có hiếu với ba mẹ chút đi.

Nói dứt câu, cô kéo Hữu Thiên đi thẳng. 

Đám đàn em sợ đến xanh mặt. Chị dâu này cũng gan quá rồi, trước giờ chưa có ai dám mắng đại ca của bọn họ như tát nước bè thế này. Cả đám lén lút nhìn hắn, sợ hắn nổi khùng.

- Đại ca... chị dâu còn nhỏ tuổi, nên anh đừng chấp. – Tên đàn em cố gắng xoa dịu.

Khóe môi Long đại ca giật giật, rồi thốt lên một câu.

- Cô gái này... thật là thú vị.

Đám đàn em trố mắt nhìn hắn. Xem ra đại ca của họ chập mạch rồi, bị mắng không kịp vuốt mặt thế kia mà còn bảo thú vị.

- Đại ca, chị ấy mắng anh ngu đó. – Một tên lí nhí.

- Còn mắng anh bất hiếu nữa! – Một tên khác chen vào.

Long đại ca vuốt cằm, ánh mắt mơ màng.

- Vậy cho nên em ấy mới là ánh sáng chân lý của đời tao.

Đám đàn em đồng loạt lắc đầu thở dài. Xem ra đại ca của bọn họ bệnh không nhẹ.

Lúc này, trước phòng hiệu trưởng, Quốc Hy cầm xấp hồ sơ trên tay, nhẹ nhàng gõ cửa. 

- Vào đi! – Giọng thầy hiệu trưởng vọng ra.

Thấy Quốc Hy bước vào, thầy hiệu trưởng niềm nở.

- Ồ, thầy Quốc Hy! Đúng lúc lắm, tôi cũng đang định gọi thầy lên trao đổi. Mời ngồi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.