Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 90: Giao Kèo

Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:30

Tiêu Hà: [Thầy ơi cho em xin lỗi. Chuyện cái hình đó, thực sự không phải như thầy nghĩ đâu. Em chỉ là vẽ linh tinh để giải tỏa căng thẳng học hành thôi. Hoàn toàn không có ý ám chỉ gì thầy hết.]

Quốc Hy nhìn màn hình, khẽ nhếch môi, một nụ cười mơ hồ hiện lên.

Anh nhắn lại: [Hóa ra cái hình đó là ám chỉ tôi sao? Tôi đã không định nghĩ vậy, nhưng giờ em nói thế thì chắc là vậy nhỉ?]

Bên kia màn hình, Tiêu Hà như muốn cắn lưỡi tại chỗ. Thế quái nào mà anh biến lời xin lỗi của cô thành lời thú tội luôn vậy kìa? Đúng là há miệng mắc quai mà!

Cô cắn môi, gõ lia lịa: [Không phải đâu thầy! Trong mắt tụi em, thầy là thiên sứ giúp tụi em vực dậy môn Toán đấy ạ. Không những đẹp trai, tài giỏi, còn đặc biệt nhân hậu khoan dung với học trò nữa ạ.]

Quốc Hy bật cười thành tiếng. Cái kiểu lươn lẹo một cách trắng trợn thế này khiến anh buồn cười thật sự. Cô nhóc này rõ ràng đang nịnh nọt anh để thoát tội đây mà.

Anh gõ lại: [Thiên sứ Toán học? Nghe cũng xuôi tai đấy. Nhưng tôi muốn em chứng minh “niềm tin” đó là thật.]

Tiêu Hà ngồi bật dậy: [Chứng minh thế nào ạ?]

Quốc Hy tựa lưng vào ghế, ngón tay gõ nhẹ trên bàn gỗ. Một ý nghĩ thoáng qua – trêu cô một chút chắc cũng không sao.

Quốc Hy: [Bằng bài thi sắp tới. Nếu em được chín điểm trở lên, tôi sẽ tạm tin lời em nói. Còn không thì xem như em đã vẽ chân dung thật lòng của mình về tôi.]

Tiêu Hà đọc tin nhắn mà muốn bật khóc. Rõ ràng anh biết cô bị khống chế phần hình học, còn đưa ra mốc điểm như thế thì thà anh chôn cô luôn cho rồi.

- Chết tiệt... – Tiêu Hà nghiến răng.

Vài phút trôi qua. Quốc Hy thấy khung chát vẫn im lặng, bèn nhắn thêm: [Sợ rồi sao? Xem ra tôi không phải là thiên sứ như em nói rồi.]

Bên kia màn hình, Tiêu Hà vật vã trong im lặng, rồi đau khổ gõ từng chữ: [Em sẽ cố gắng đạt được số điểm như thầy muốn.]

Quốc Hy nở một nụ cười nhẹ nhàng, đáp gọn: [Tốt!]

Tiêu Hà quẳng chiếc điện thoại qua một bên, nằm vật xuống giường. Đúng là bút sa thì gà chết. Cô sao có thể sống qua con trăng này đây?

Giờ ra chơi ngày hôm sau, Tiêu Hà vừa từ phòng đoàn trở về, còn chưa kịp bước vào lớp thì bất chợt khựng lại khi thấy Gia Hưng đang đứng trước cửa. Trên tay là một ly trà sữa đang đưa về phía Trúc Quỳnh.

- Cảm ơn món bánh của em nhé. Không ngờ tay nghề của em lại giỏi đến vậy. – Gia Hưng mỉm cười nhã nhặn.

Trúc Quỳnh đỏ bừng mặt, tay run run đón lấy ly nước, lí nhí đáp.

- Không có gì đâu ạ.

Lúc này, ánh mắt Gia Hưng chợt liếc sang Tiêu Hà.

- Chào em, lâu rồi không gặp. – Hắn nở nụ cười dịu dàng.

Tiêu Hà khẽ gật đầu, đôi mắt vẫn giữ nguyên vẻ dè chừng.

- Chào anh.

Sau đó, hắn ta quay sang chào Trúc Quỳnh rồi xoay người rời đi. Lúc ngang qua Tiêu Hà vẫn không quên tặng cô một ánh nhìn thâm tình.

Đợi bóng lưng kia khuất hẳn, Tiêu Hà mới quay sang cô bạn, hỏi.

- Cậu với anh ta thân với nhau từ khi nào vậy?

Trúc Quỳnh cười ngại ngùng, bối rối nhìn đi chỗ khác.

- Làm... làm gì có. Tụi mình chỉ như bạn bè bình thường thôi.

Tiêu Hà nhìn cô, ánh mắt nghiêm túc hơn.

- Trúc Quỳnh, cậu có phải thích anh ta rồi không?

Trúc Quỳnh mím môi, vành tai đỏ ửng. Cô im lặng một thoáng, rồi khẽ thú nhận.

- Phải... nhưng hình như chỉ có mình đơn phương anh ấy thôi.

Tiêu Hà nhíu mày, hạ giọng.

- Trúc Quỳnh, mình nghĩ cậu không nên dính líu đến người như anh ta đâu. 

- Người như anh ta là sao chứ? – Trúc Quỳnh ngước lên, hơi cao giọng.

- Mình chỉ cảm thấy anh ta không đơn giản, không đáng tin. Ngay cả Long đại ca cũng từng nói với mình...

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.