Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 93: Cuộc Trò Chuyện Giữa Hai Anh Em

Cập nhật lúc: 06/09/2025 08:31

Quốc Hy bật cười, lắc đầu.

- Không phải. Em thuê được một căn nhà khác cách đây không xa, có sân rộng hơn, tiện cho việc mở lớp ôn thi.

- Ừ, hợp lý đấy. Mà nếu thích thì anh mua hẳn căn đó cho em. Hay muốn xây một lớp học riêng cũng được, bảo anh một tiếng là xong. 

Quốc Hy mỉm cười, ánh mắt dịu lại.

- Cảm ơn anh, nhưng không cần khoa trương thế đâu. 

Quốc Vinh nhìn em trai chốc lát, khẽ gật đầu rồi hạ giọng.

- Sắp tới, ba sẽ tổ chức một bữa tiệc kỷ niệm ngày thành lập công ty. Ba bảo anh dặn em sắp xếp về.

Quốc Hy hơi khựng lại. Anh biết ngày đó sẽ có các quan chức cũng như nhiều doanh nhân đến dự. Liệu ba anh có thật sự muốn anh xuất hiện với cái danh thầy giáo bình thường này không? Hay là vì mục đích khác, vì khi ông đồng ý cho anh đi dạy, cũng chỉ là sự miễn cưỡng chứ chưa từng tỏ ra tự hào hay vui vẻ gì.

Anh im lặng chốc lát, ánh mắt nhìn xa xăm qua khung cửa sổ. 

- Em tưởng... ba không thèm quan tâm em nữa chứ? – Anh cười nhạt, mắt không rời khỏi khoảng trời ngoài kia.

Quốc Vinh đến ngồi cạnh em trai, giọng trầm hơn.

- Em nói gì vậy? Ba sao có thể hoàn toàn ngó lơ em được. Chỉ là... cách ba quan tâm, đôi khi khiến người ta thấy ngộp thở.

- Em không muốn bị lôi vào những thứ đó nữa. – Quốc Hy ngả lưng ra ghế, thở dài. – Em chỉ muốn sống yên ổn với công việc hiện tại thôi.

- Thì em cứ về dự, nhưng là với tư cách em muốn. Không cần phải thể hiện gì cả. Chỉ cần em là em của bây giờ, cũng đủ khiến người khác ngưỡng mộ rồi.

Quốc Hy khẽ cười, nghiêng đầu nhìn anh trai.

- Anh đang an ủi em đấy à?

- Anh chỉ đang nhắc em nhớ, em vẫn luôn có giá trị, ngay cả khi không sống theo kỳ vọng của ba.

Quốc Vinh vừa dứt lời thì giọng cô Thúy lanh lảnh vang lên từ bên ngoài.

- Hai người nói chuyện xong chưa? Cơm nước xong hết rồi, ra ăn kẻo nguội!

Quốc Vinh lập tức bật cười, liếc nhìn em trai.

- Kìa, em dâu gọi ra ăn cơm rồi. Đi thôi!

- Anh hai! – Quốc Hy nhíu mày. – Anh mà còn nói bậy nữa là em cho anh nhịn cơm luôn đấy.

- Rồi rồi, anh ngậm miệng là được chứ gì? – Quốc Vinh vừa nói vừa đứng dậy, dáng vẻ đầy hả hê.

Ngày cuối tuần nhanh chóng trôi qua. Khi mặt trời vừa ló dạng, Tiêu Hà cũng uể oải rời khỏi giường, chuẩn bị thay đồ đi học. 

Cô đã thức gần như xuyên đêm để tự hệ thống lại mớ lý thuyết hình học, nhưng kết quả vẫn là một mớ hỗn độn.

Tiết Văn sáng nay, trời vừa dịu nắng, gió vừa đủ mát. Lý thuyết hình học đêm qua vẫn còn lẩn quẩn trong đầu như màn sương mù chưa tan. 

Tiêu Hà ngồi lặng giữa lớp, mắt mở nhưng não bộ không hoạt động, cứ mơ màng theo nhịp giọng đều đều của cô Thúy đang thao thao bất tuyệt về một bài thơ nào đó mà cô không còn đủ tỉnh táo để biết.

Chữ nghĩa không vào đầu, nhưng buồn ngủ thì len vào tim. Mí mắt Tiêu Hà nặng như đá tảng, đầu gật gù như con lật đật.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.