Ngày Anh Trưởng Thành - Chương 140: Ánh Sáng Và Bóng Tối - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:36
- Đó là việc phụ thôi, anh đến đây lần này chủ yếu là vì Hoàng Thiên.
Tôi cứ nghĩ mình nói nhỏ như vậy thì Hoàng Thuận sẽ không nghe được, không ngờ tai anh thính hơn tôi tưởng.
Nhưng tôi chưa hiểu hết ý trong lời anh nói. Vì Hoàng Thiên?
- Không biết em có biết vụ việc Hoàng Thiên từng gặp tai nạn cách đây hai năm về trước không?
Đối diện với ánh mắt cương nghị của Hoàng Thuận, tôi không dám nói dối rằng mình không biết, chỉ nói tránh đi là từng đọc được thông tin trên báo nhưng sau đó thì các tin tức ấy biến mất nên cứ nghĩ là một sự nhầm lẫn.
- Nó đã vật lộn trên giường bệnh trong suốt một năm liền, liên tục sốt cao. Có lúc, anh ngỡ như thần c.h.ế.t đã gọi tên nó.
Hai tay tôi cấu mạnh vào đầu gối cho cảm giác đau đớn ấy lan truyền khắp cơ thể, đè nén lại phần nào cơn đau nhói trong tim.
Tôi có thể phần nào cảm nhận được nỗi đau mà người đàn ông đó phải chịu đựng.
Ngừng một lát, Hoàng Thuận lại tiếp tục lên tiếng. Anh cho biết sau khi Hoàng Thiên hồi phục, tính tình cũng không được như xưa, hay thơ thẩn, ít nói hơn trước nhiều, đôi lúc đãng trí, nhớ nhớ quên quên, thích nhốt mình trong phòng.
Tóm lại là không tập trung được.
Mãi tận giữa năm ngoái, ông nội Hoàng Thiên mới để anh đến tập đoàn Hana làm việc nhưng chỉ dám giao cho anh vị trí của một nhân viên ở phòng marketing.
Ông sợ đầu óc anh không tỉnh táo, sẽ làm rối tung mọi việc nên muốn quan sát từ từ trước khi đưa anh về lại vị trí vốn thuộc về anh.
- Sau mấy tháng thì anh thấy Hoàng Thiên cũng rất chú tâm vào công việc, cũng đóng góp nhiều ý kiến giá trị và hay cho phòng marketing. Có điều, ông nội anh tính hay lo xa nên đưa nó về đây, đặt ra mục tiêu cho nó chinh phục. Nếu nó có thể bán được một phần tư căn hộ để huy động vốn trong dự án sắp triển khai này thì ông sẽ để nó quay về SunshineBank.
Dự án mà Hoàng Thuận nhắc đến chính là dự án mà Hoàng Thiên từng giao cho tôi lên ý tưởng và đã được ban lãnh đạo thông qua.
Theo tôi biết thì người đàn ông tên Lâm kia đã đặt cọc mua rất nhiều căn hộ. Chia tỷ lệ ra cũng suýt soát một phần tư rồi, chưa kể những khách hàng khác nữa.
Nhẩm tính thì cũng có hơn một nửa số căn hộ trong dự án đã ký hợp đồng và nhận tiền đặt cọc từ khách hàng. Thế là vượt chỉ tiêu rồi.
Kết quả thu được vượt xa yêu cầu từ ông nội anh ngay cả khi chiến dịch quảng cáo còn chưa bắt đầu.
- Vậy là…
- Đúng, Hoàng Thiên sẽ quay lại chiếc ghế chủ tịch trong nay mai thôi. Nói đến đây thì em biết công việc của anh là gì rồi chứ. Là quan sát em ấy, từ tác phong trong công việc cho đến cách cư xử với nhân viên.
Hóa ra, đây là lý do Hoàng Thuận chọn Phú Long làm nơi trú ngụ trong suốt thời gian qua chứ không phải là chi nhánh đại diện của Hana tại Việt Nam.
Cái camera chạy bằng cơm mang tên Hoàng Thuận này đúng là xịn xò. Nhưng xem ra, ông nội anh tin nhầm người rồi.
- Anh Hoàng Thuận, anh… có biết anh Lâm từ trước đúng không? Và bữa tiệc hôm đó anh đến với tư cách người được gởi thiệp mời, không phải là đi theo chủ tịch thành phố, đúng chứ? – Tôi cười ẩn ý, nhìn thẳng vào mắt anh.
- Sao em hỏi vậy?
Tôi phì cười và tiết lộ cho Hoàng Thuận biết mình đã vô tình nhìn thấy phong thư tiền mừng mang tên anh lộ ra trong chiếc túi xách của vợ anh Lâm.
Lúc chị ấy đến chỗ tôi hỏi han thì khóa gài bị bung và đập vào mắt tôi là phong thư của người tới muộn nhất, tổng giám đốc Hana Group, Hoàng Thuận.
- Ôi, xấu hổ quá. Bị phát hiện nói dối rồi. Sao em tinh mắt thế? – Anh đưa tay day day hàng mi, cười gượng gạo.
Cuối cùng, Hoàng Thuận đành tiết lộ bởi vì muốn Hoàng Thiên sớm quay về vị trí kia nên anh đã bí mật giúp đỡ cậu em họ.
Anh biết Hoàng Thiên thừa năng lực, không sớm thì muộn, người em trai này của anh cũng sẽ đạt được chỉ tiêu.
Thế nhưng, anh muốn ông nội có cái nhìn khác và hoàn toàn tin tưởng về năng lực cũng như sự phục hồi của Hoàng Thiên và đây là cách vẹn toàn nhất.
Có lẽ tôi đã bị Hellen lừa. Hoàng Thuận rất tốt với Hoàng Thiên. Phải nói là cực kỳ tốt.
Hoặc giả là vì anh luôn che giấu những điều anh làm vì Hoàng Thiên nên Hellen không biết chăng.
Anh không hề có ý loại bỏ người không cùng dòng m.á.u phượng hoàng ra khỏi tập đoàn, ngược lại, còn dốc sức, hao tâm vì người đó.
- Mỹ Trân à, em đừng nói chuyện này với Hoàng Thiên nhé. Nó sẽ xem đó là một sự sỉ nhục. Ý anh là…
- Em hiểu. Đây là bí mật giữa anh và em. – Tôi nhanh miệng cắt ngang lời anh nói.
- Vậy là ổn thỏa rồi. Có thể sau lễ đính hôn của anh, ông nội sẽ ra quyết định bổ nhiệm. Sau khi về lại SunshineBank, chắc lễ đính hôn của Hoàng Thiên và Hellen cũng sẽ được tiến hành.