Ngày Anh Trưởng Thành - Chương 175: Đồng Hành Cùng Anh - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:38

Lấy được số điện thoại của tôi xong, chị Liên mừng ra mặt, nhìn tôi một lượt từ đầu đến chân rồi khen tôi xinh đẹp, tài giỏi, hẹn tôi hôm nào may xong thì tiện thể mang đến nhà chị giao hàng cho biết nhà biết cửa.

Tôi cũng ừ hẹ rồi chào chị, tiếp tục đi mua hoa hồng.

Những ngày sau đó, tôi chỉ có thể dành ra chút thời gian vào buổi tối để may đồ cho chị Liên, còn ban ngày, tôi theo Hoàng Thiên đi dọn dẹp, bài trí, sắp xếp văn phòng làm việc.

Cực thì rất cực nhưng vui và hạnh phúc lắm. Và đây cũng là khoảng thời gian tôi cảm thấy anh đã hoàn toàn thoát mác người đàn ông ngậm thìa vàng.

Anh mang đồ lao động giá rẻ, đi ủng, tay chân cũng lem luốc những sơn và xi măng. Dù vậy, đẹp trai vẫn cứ đẹp trai, không xấu đi tẹo nào.

- Nhân viên văn phòng trước mắt chỉ có anh và em thôi. Từ từ có đơn hàng nhiều thì anh sẽ tuyển thêm. Nhưng em yên tâm, anh sẽ không đày đọa em nhiều đâu, cô kế toán. – Hoàng Thiên vừa dán tường vừa nói.

- Từ lúc lấy bằng tốt nghiệp thì em chưa làm công việc nào liên quan đến nghiệp vụ này cả. Vậy nên, anh mướn thêm kế toán trưởng nhé. Kiểu mướn họ làm hồ sơ khai thuế, báo cáo tài chính ý. – Tôi nhìn anh, hạ giọng thỉnh cầu.

- Yên tâm, cái đó anh làm được. Em quên anh từng làm những việc gì sao? Chuyện nhỏ thôi. – Hoàng Thiên tiện tay véo vào má tôi.

Ừ nhỉ. Anh từng điều hành SunshineBank đấy. Sao đột nhiên tôi quên béng mất vậy. Kể ra thì yêu một người đa zi năng cũng hãnh diện phết.

Dù vậy, tôi cũng hơi lo. Tôi lo anh ôm đồm nhiều quá sẽ mệt. Chỉ cầu anh có nhiều sức khỏe.

Thật lòng mà nói, việc chi trả lương tháng cho một người trong lúc công ty mới bước đầu chập chững trên thương trường, chưa ký được nhiều hợp đồng cũng là một khó khăn.

Qua thêm một tuần nữa, công ty chính thức đi vào hoạt động với số lượng công nhân tầm hai trăm người.

Các bức ảnh chụp cơ sở vật chất của công ty cùng nhân viên khi được đưa lên trang web nhìn cũng hoành tráng lắm, hơn hẳn ngoài thật.

Cũng may là các đối tác cũ của Hoàng Thiên tin tưởng anh nên chúng tôi nhanh chóng có được những đơn hàng gia công đầu tiên.

Anh trực tiếp giám sát quá trình làm việc của công nhân. Tôi phải công nhận là anh cực kỳ tỉ mỉ và khắt khe, buộc tất cả sản phẩm khi hoàn thành phải chuẩn đến từng milimet.

Cứ thế, ba tháng trôi qua, mọi thứ dần đi vào quỹ đạo và tham vọng của Hoàng Thiên vốn dĩ không dừng lại ở đây.

Anh tự tay thiết kế một bộ sưu tập thời trang xuân hè với ý định sẽ mang đi chào hàng với khách trong chuyến sang Mỹ sắp tới.

Vốn tôi cứ ngỡ anh sẽ mướn nhà thiết kế nào đó nhưng không, là anh thiết kế. Tôi cũng không biết anh hoàn thành chúng từ bao giờ.

Đến tận tối nay, tôi mới được chiêm ngưỡng. Nhìn bản vẽ của anh, tôi nhận ra mình là một tay mơ chính hiệu.

Đúng là, tôi chỉ có thể đầu quân về MK mới có đất dụng võ thôi, còn nói để thiết kế ra những mẫu trang phục dành cho giới thượng lưu thì đúng là khó như lên trời.

Chung quy lại, cần được đào tạo bài bản nữa chứ không phải cứ có năng khiếu là được. Mỗi một thiết kế của anh có tên gọi riêng, còn có ý nghĩa ẩn chứa trong đó.

- Anh học ngành thiết kế thời trang luôn à? Em tưởng anh chỉ học quản trị kinh doanh. – Tôi di ngón tay qua lại trên mặt giấy, nhìn anh chằm chằm.

- Anh học song song hai ngành. Thế nào? Đẹp không?

- Đẳng cấp lắm. Nhìn thiết kế của anh, em thấy thật tự ti về mình.

Hoàng Thiên phì cười, kéo tôi ngồi trên chân rồi vùi đầu vào lòng tôi.

Như một thói quen, tôi đưa tay xoa nhẹ mái đầu anh, sau đó vỗ về lưng anh. Anh từng nói những lúc anh mệt, chỉ cần tôi làm vậy thì anh sẽ mau chóng khỏe lại.

Ai bảo chỉ có phụ nữ mới cần một bờ vai để tựa đầu chứ, đàn ông cũng thế mà thôi.

- Á. – Tôi thét lên khi bàn tay hư hỏng của anh cù lét vào hông mình.

- So sánh thật khập khiễng. Tùy theo đối tượng khách hàng chứ em. Nếu em thiết kế một bộ trang phục thật kỳ công và dùng vải đắt tiền để may chúng mà lại muốn bán cho những người có thu nhập bình dân thì em chấp nhận lỗ à?

- Á. Em biết rồi. – Tôi lại la lên vì quá nhột.

Qua hết nửa tháng nữa, các mẫu thiết kế của Hoàng Thiên cũng đã hoàn thành. Anh giao lại công ty cho tôi quản lý rồi bay sang Mỹ gặp đối tác.

Nếu các cửa hàng bên ấy đồng ý hợp tác thì đây sẽ là bước khởi đầu đầy kỳ vọng cho ước mơ của anh và cũng là của tôi.

Đêm nào cũng có anh bên cạnh, vô thức hình thành thói quen nên khi anh đi, tôi ngủ cứ chập chờn, không ngon giấc. Đến sáng, tôi phải dặm thêm phấn mắt để che đi quầng thâm.

Đầu tàu phải tươi tắn thì đuôi tàu mới phấn chấn được, tôi muốn truyền năng lượng tích cực, nhiệt huyết đến nhân viên của mình.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.