Ngày Anh Trưởng Thành - Chương 188: Gió Thổi Khúc Tình Yêu - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:39

Ngày nối tiếp ngày qua đi, tôi và Hoàng Thiên đều dần quen với guồng quay của công việc.

Anh vừa điều hành ngân hàng SunshineBank lẫn chi nhánh đại diện của tập đoàn Hana tại Việt Nam, lại còn thêm công ty Thiên Mỹ.

Còn tôi chỉ có thể phụ bợ anh trong việc điều hành Thiên Mỹ mà thôi.

Từ mơ ước trở thành nhà thiết kế thời trang, giờ đây tôi trở thành chủ của một công ty thời trang khá lớn.

Văn phòng đại diện của Thiên Mỹ và phân xưởng đã được chuyển đến một nơi khác và mở rộng quy mô kinh doanh, sản xuất.

Hôm nay là ngày đơn hàng đặt theo thiết kế của Hoàng Thiên được xuất sang nước ngoài.

Nhìn chiếc container rời đi, lòng tôi lâng lâng đầy cảm xúc khó tả khi nghĩ về những tháng vừa qua. Mãn nguyện. Tôi cực kỳ mãn nguyện.

- Anh Tấn Phong. - Tôi ngạc nhiên lên tiếng rồi vội vàng bước nhanh đến chiếc ô tô vừa dừng lại trước cổng công ty.

- Chào bà chủ. – Tấn Phong cười hiền, trao cho tôi chiếc hộp to đùng.

- Này là gì vậy anh?

- Hàng của chồng em. Mang về giúp anh nhé. Anh tiện đường nên ghé đưa em luôn.

Dứt lời, anh nháy mắt rồi trở vào xe. Tôi khom lưng vẫy chào thì phát hiện ra ở băng ghế phía sau có người.

Không ai xa lạ cả, là cô bé giúp việc đáng yêu kia. Thấy tôi, cô ấy liền chồm lên, vẫy tay.

Xem ra, sắp có Hoàng Thiên hai. Tôi mừng cho Tấn Phong, cuối cùng anh cũng mở lòng.

Tuy khá tò mò nhưng tôi vẫn ôm chiếc hộp về nhà thật nguyên vẹn, không hề khui mở ra xem.

Hôm nay là thứ bảy nên suốt quãng đường về, tôi mải suy nghĩ xem ngày mai sẽ nấu món gì cho Hoàng Thiên ăn.

Cả tuần, hai vợ chồng đều ăn uống qua loa nên cuối tuần phải ăn bù lại.

- Ôi, hôm nay anh ấy về sớm hơn mình. – Tôi mỉm cười khi thấy Hoàng Thiên vội vã chạy nhanh về phía cổng.

- Vào tắm gội, ăn cơm thôi em. Hôm nay anh về sớm để nấu mấy món em thích nhất đấy. – Anh đỡ lấy chiếc hộp trên tay tôi rồi kéo tôi vào trong.

Bụng tôi cũng đang biểu tình nên tôi tắm rất nhanh, sau đó sà ngay vào bàn. Cảm giác đi làm về có sẵn bàn ăn thịnh soạn cũng được gọi tên là hạnh phúc.

Hoàng Thiên ân cần lột thịt cua cho tôi, cắt nhỏ thịt heo nướng cho tôi, chăm sóc tôi như lúc cả hai đang hẹn hò.

Ăn xong, anh giành phần rửa chén và bảo tôi lên phòng ngủ ủi giúp anh bộ quần áo. Tuy ngạc nhiên vì ngày mai là chủ nhật và công ty, ngân hàng đều nghỉ nhưng tôi vẫn nghe lời anh.

Và khoảnh khắc đẩy cửa bước vào, tôi phải thốt lên khi thấy chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi đang được treo trên giá, ngay chính giữa căn phòng.

Đẹp cực kỳ. Lộng lẫy vô cùng. Tôi có thể cảm nhận được nên nhận ra đây chính là sản phẩm do bàn tay của chồng tôi thiết kế.

Có lẽ anh và tôi là duyên trời định. Chiếc váy này từng xuất hiện trong giấc mơ cách đây rất lâu của tôi.

Tôi đã mơ nhưng khi thức dậy đã không nhớ rõ các chi tiết trên váy nhưng khi chứng kiến nó tận mắt thì tôi nhớ được rồi. Rất quen thuộc.

Nghe tiếng bước chân, tôi vội quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt chứa chan tình yêu từ Hoàng Thiên. Anh tiến đến, nắm lấy tay tôi, đưa lên môi, hôn vào mu bàn tay.

- Mỹ Trân à, chúng ta làm lễ cưới nhé. Anh đã tự tay thiết kế và mượn xưởng sản xuất của Tấn Phong trong mấy tháng liền để làm ra chiếc váy cưới này cho em. Vậy nên, đồng ý nhé.

Làm sao mà tôi lắc đầu được dù rằng trước đó tôi đã từng nói với anh rằng tôi chỉ cần tờ giấy đăng ký kết hôn mà thôi.

Tôi thật sự không muốn trong đám cưới của mình lại chỉ có họ hàng nhà chú rể trong khi tôi vốn dĩ đâu phải trẻ mồ côi.

- Chúng ta sẽ về tận nhà họ hàng em và đưa thiệp mời. Vợ yêu à, em bây giờ không còn là cô bé không nhà không cửa nữa, em có tất cả rồi, đừng tự ti. Hơn nữa, anh tin thời gian cũng đã khiến cho họ có những suy nghĩ khác đi. Có lẽ họ đã hối hận từ lâu nhưng không cách nào chủ động gặp em được. – Anh đưa tay vén những sợi tóc giắt lên vành tai tôi và nói.

- Vâng. Tất cả đều nghe theo anh.

- Ngoan lắm. Nào, anh giúp em thử váy nhé. Đừng ngạc nhiên khi không lấy số đo của em mà anh vẫn may vừa. Anh đo bằng tay mỗi đêm đấy.

Tôi cảm giác như m.á.u đang dồn lên mặt mình. Cái gã này thi thoảng lại nói mấy câu dê xồm như thế này. Tôi cũng đang háo hức mặc váy cưới đây.

Sau cái gật đầu thật khẽ, tôi thả lỏng cơ thể, để Hoàng Thiên giúp mình.

Vào khoảnh khắc anh đưa tôi đến trước chiếc gương soi, tôi nhận ra mình thật xinh đẹp dù rằng chưa trang điểm.

Hóa ra đây là bộ dạng của tôi lúc biến thành cô dâu sao? Chiếc váy thật sự vừa vặn với tôi, không hề lỗi một chút nào.

- Vợ anh đẹp quá. Hôm nay, em biến giấc mơ của anh thành sự thật rồi. Anh đã từng ao ước khoác lên người vợ mình chiếc váy cưới do chính mình tạo ra. – Hoàng Thiên luồn tay ôm lấy bờ eo tôi, gác đầu lên vai tôi, cùng ngắm hình ảnh phản chiếu của cả hai trong gương.

Tôi xúc động, quay người lại, chủ động đặt lên môi anh một nụ hôn.

Ai bảo hôn nhân g.i.ế.c c.h.ế.t tình yêu chứ, chồng tôi càng ngày càng ngọt ngào, sến súa.

Có nhiều đêm, giật mình tỉnh giấc, tôi thấy anh không ngủ mà trương mắt nhìn mình.

Hỏi ra mới biết anh nhìn cho đỡ nhớ vì công việc bộn bề cả ngày chẳng được gặp nhau.

- Ghi thiệp cưới cho họ hàng em nhé. Tất cả anh đã chuẩn bị hết rồi. Gởi thiệp cho khách và tuần sau chúng ta sẽ bước vào lễ đường. Ông nội anh và họ hàng bên Mỹ cũng sẽ bay sang vào giữa tuần sau.

- Vâng.

Tôi ngoan ngoãn để anh thay váy ra cho mình rồi cùng nhau ghi thiệp mời. Dòng họ hai bên nội ngoại của tôi cũng khá đông.

Chồng thiệp vơi dần theo bàn tay đẹp của Hoàng Thiên, anh không cho tôi ghi vì sợ tôi mỏi tay, đau tay, chỉ bảo tôi đọc tên khách mời cho anh mà thôi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.