Ngày Anh Trưởng Thành - Chương 78: Trong Hoạn Nạn Mới Thấy Chân Tình - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:31

Đang m.ô.n.g lung trong mớ suy nghĩ phải làm sao để tắm gội và thay đồ thì cánh cửa đột ngột hé mở và cái đầu của Ánh Tuyết lú vào khiến tôi giật thót, suýt chút hét lên.

Cô nàng này từ đâu rơi ra vậy? Đi thăm bệnh nhầm phòng ư?

- Mỹ Trân, ôi trời ơi, sao mà bị nặng thế này?

Ánh Tuyết đặt chiếc túi trên tay xuống, nhìn ngó khắp người tôi, mặt thì nhăn như bà ngoại.

Tôi còn chưa kịp hỏi, cô ấy đã nhanh tay lục trong túi ra nào là khăn lau, bàn chải đánh răng, kem đánh răng, sữa tắm, dầu gội, mấy chiếc váy màu xanh đậm có, màu đen có, còn cả màu đỏ sẫm, và điều khiến tôi tròn mắt hơn cả là nội y tiệp theo màu váy.

Vừa thao tác, Ánh Tuyết vừa bô lô ba la cho hay chính Tấn Phong đã mua cho tôi và gọi điện nhờ cô ấy đến giúp tôi vệ sinh thân thể.

Tôi biết Tấn Phong cũng có chung niềm đam mê đối với thời trang giống mình nên việc anh chọn mua váy đầm cho tôi cũng không có gì là bỡ ngỡ. Chỉ là, anh chú ý đến từng chi tiết nhỏ khiến tôi xúc động mạnh.

- Kỹ tính lắm, mua xong quăng ngay vào tiệm giặt ủi, ban nãy mới chạy đi lấy rồi đưa cho mình đó. Cái này nha. – Ánh Tuyết giơ chiếc váy màu xanh đậm lên, chớp mắt nhìn tôi.

- Ừ.

- Nào, mình đưa cậu vào tắm gội. Máu me be bét nhìn ghê quá. Nhưng chỉ lau sơ người bằng nước thôi nha, không tắm sữa tắm lúc này được đâu.

Khác với cách nói chuyện vồn vã, khi giúp tôi tắm rửa, cô ấy vô cùng ân cần, cẩn thận và nhẹ nhàng. Tôi cũng không ngờ có ngày Ánh Tuyết lại là người ở cạnh và chăm sóc tôi vào lúc tôi cần một ai đó nhất.

Thế mới có câu “trong hoạn nạn mới thấy được chân tình”. Còn tôi đây thì lại rời bỏ Hoàng Thiên lúc anh cần tôi.

Hẳn là khi tỉnh lại, anh sẽ hận tôi thấu xương. Vậy cũng tốt đúng không? Hận rồi quên và quay về với Hellen, viết tiếp đoạn tình thanh xuân vườn trường dang dở. Như vậy đẹp lòng ông nội anh và anh sẽ không mất mát gì cả.

Nếu như tôi cố chấp bám dính lấy anh, sợ rằng chủ tịch Hana sẽ giận mà bỏ mặc anh, không đưa anh về Mỹ điều trị. Mạng sống của anh là điều tôi muốn giữ lại nhất, còn hơn cả mối tình giữa tôi và anh.

- Trông cậu xinh đẹp hơn rồi đấy. – Ánh Tuyết lùi lại hai bước và ngắm tôi sau khi cho tôi ngồi ngay ngắn trên giường.

- Mình không biết là anh Tấn Phong có số của cậu. Từ lần gặp đó mình chờ cậu nhá máy mãi mà không được.

- Cũng tại thằng cha giám đốc của công ty kia va vào mình, làm con dế yêu rớt luôn xuống cống. Có lấy lên được đâu, số liên lạc mất sạch, phải đi xin lại tất cả đấy. Tuần trước mình tình cờ gặp lại anh Tấn Phong khi đang cùng sếp tiếp khách nên mới xin lại số cậu và xin luôn số của anh ấy. Tính cuối tuần này rủ rê cậu đi dạo phố thì xảy ra chuyện. Nghe anh Tấn Phong gọi mà mình hết hồn luôn.

Tôi gật gù theo từng lời Ánh Tuyết nói rồi nhờ cô ấy lấy điện thoại, tìm kiếm chút tin tức về vụ tai nạn và Hoàng Thiên. Thế nhưng, thật là kỳ lạ, chẳng có lấy một mẩu tin nhỏ nào nói về việc anh gặp nạn cả.

Chỉ là những bài báo cũ thực hiện phỏng vấn anh hoặc nói về tình hình của SunshineBank trong thời gian giải quyết những vấn đề rắc rối liên quan đến Hana và gần đây nhất là bài báo đăng tải bữa tiệc tất niên của ngân hàng vào đêm hai mươi bảy Tết vừa rồi.

- Mình nghĩ là bên ấy ém hết thông tin và yêu cầu gỡ bài rồi. Anh Tấn Phong nói cũng chỉ mới biết về vụ tai nạn của chủ tịch SunshineBank cách đây hai tiếng sau khi nghe trợ lý vô tình nhắc tới. Lên mạng tìm thì không thấy nữa. Cũng may là cậu gọi khi anh ấy vừa xuống máy báy sau chuyến công tác dài ngày bên Singapore đấy.

Phải rồi. Có lẽ bên phía Hana đã phong tỏa tin tức rồi. Tôi cắn chặt môi, thở dài một tiếng.

Cơ mà Ánh Tuyết vừa nói là khi tôi gọi cũng là lúc Tấn Phong vừa xuống sân bay sao? Anh đang mệt mỏi khi phải ngồi trên máy bay một đoạn đường dài nhưng vẫn bất chấp chạy đến bên tôi rồi quay cuồng lo lắng cho tôi tất cả đến tận bây giờ mà chẳng có phút giây nào nghỉ ngơi.

- Anh Tấn Phong có nói chuyện giữa mình và Hoàng Thiên cho cậu biết chưa?

- Anh ấy bảo cậu đi du lịch cùng mẹ con họ rồi bị nạn, sau đó cậu gọi cho anh ấy và anh ấy mang cậu từ bệnh viện tỉnh về đây. Mình cũng không ngờ cậu làm giúp việc cho nhà ấy đấy. Thật khiến mình sốc nặng.

Hóa ra Tấn Phong giống tôi, nói điều nên nói và cần nói, vừa đủ giải thích thắc mắc cho đối phương và giữ lại những bí mật riêng tư quan trọng cho người khác.

Ánh Tuyết bày biện hộp cá viên chiên lên bàn rồi vừa ăn vừa đút cho tôi ăn. Sao tôi không nhận ra cô bạn này rất đáng yêu sau ngần ấy năm học cùng nhau vậy?

Theo lời Ánh Tuyết thì Tấn Phong tranh thủ chạy về nhà tắm gội, thay đồ và sẽ vào viện rồi ở lại với tôi đêm nay. Còn cô ấy thì chút nữa sẽ về vì ngày mai còn hộ tống ông sếp già đi đàm phán hợp đồng tận Tây Ninh.

- Yên tâm nhé, ngày mai anh ấy sẽ thuê một điều dưỡng chăm sóc việc vệ sinh cá nhân cho cậu. – Cô nàng nuốt vội viên cá viên, vừa cười vừa nói.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.