Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy - Chương 123

Cập nhật lúc: 06/09/2025 07:22

Bên kia trả lời trong giây lát: "Còn."

Tuỳ Thất hỏi: "Hai người có bị thương không? Tôi ngửi thấy mùi m.á.u tanh."

"Không."

"Tôi ra ngoài xem tình hình, anh có thể qua đây giúp tôi trông chừng Muội Bảo không, em ấy vẫn đang ngủ."

Liên Quyết không trả lời, vài giây sau, Tuỳ Thất nghe thấy tiếng gõ cửa nhè nhẹ.

Cô xuống giường mở cửa. Sau khi vào phòng, Liên Quyết đứng bên mép giường: "Cô chú ý an toàn."

"Yên tâm đi." Cô trở tay rút ra một con d.a.o gọt vỏ từ dưới gối: "Tôi có vũ khí."

Lúc nấu ăn, cô đã lấy trộm từ nhà bếp.

Liên Quyết cúi đầu nhìn, rút lấy con d.a.o gọt vỏ ngắn cũn trong tay cô, từ sau lưng lấy ra một con d.a.o lóc xương dài mảnh đưa cho cô: "Dùng cái này đi."

Tuỳ Thất: "… Anh lấy trộm d.a.o từ nhà bếp khi nào thế?"

Liên Quyết: "Trước bữa trưa."

Vậy chẳng phải là người trước người sau, lấy cùng lúc với cô sao.

"Làm tốt lắm." Tuỳ Thất giơ ngón cái với anh, cầm d.a.o lóc xương, sải bước đi về phía có mùi m.á.u tanh truyền đến.

Cô đẩy cửa phòng, đi qua hành lang, rẽ phải, đi thẳng đến cuối đường.

Trước bồn rửa trong nhà bếp, có một bóng người mảnh khảnh đang đứng.

Mái tóc đen dài xõa xuống đến mắt cá chân, những chiếc vảy trắng trên làn da trắng nõn tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ mờ ảo trong đêm đen.

Lâm Hành Tuyết cầm một con d.a.o gọt hoa quả nhọn đầu, cạo bỏ từng mảng vảy trên cánh tay.

Máu từ miệng vết thương ứa ra, chảy dọc theo cánh tay xuống bồn rửa, tụ lại thành một vũng m.á.u đỏ rực chói mắt.

Tuỳ Thất sững người một lát, nhanh chân bước đến bên cạnh cô ấy.

Lâm Hành Tuyết không dừng động tác, chỉ nhẹ giọng hỏi một câu: "Làm cô thức giấc sao?"

Tuỳ Thất quả thật bị mùi m.á.u tanh làm cho tỉnh giấc, đáp: "Ừm."

Cô đè lại bàn tay cầm d.a.o của Lâm Hành Tuyết, ngăn cô ấy tiếp tục tự làm hại mình.

"Không đau sao?"

"Không sao đâu." Lâm Hành Tuyết luôn cụp mắt: "Ngày mai lại mọc ra cái mới thôi."

Tuỳ Thất đặt con d.a.o lóc xương lên bếp, nhặt một chiếc vảy trắng từ bên cạnh bồn rửa lên: "Những chiếc vảy này rất đẹp, cô không thích à?"

"Tôi ghét màu trắng." Giọng cô ấy có chút yếu ớt.

Tuỳ Thất hiểu ra gật đầu, cất chiếc vảy trắng vào túi áo khoác.

Không cho phép từ chối, Tùy Thất gỡ ngón tay của Lâm Hành Tuyết ra, lấy đi con d.a.o gọt hoa quả trong lòng bàn tay cô ấy.

Tiếp đó lại bật đèn nhà bếp lên, thấm ướt một miếng khăn sạch, lau sạch m.á.u trên cánh tay cô ấy.

Cô lấy kem làm lành vết thương ngoài da từ Kho Hàng Tuỳ Thân ra, cẩn thận bôi lên vết thương của Lâm Hành Tuyết.

Sau khi xử lý xong xuôi, Tuỳ Thất dịu dàng vỗ nhẹ đầu cô ấy: "Dọn dẹp sạch sẽ bồn rửa bị bẩn rồi hẵng đi, nếu không ngày mai không có bữa sáng ăn đâu."

Cô cầm d.a.o lóc xương, nhấc chân rời đi.

Lâm Hành Tuyết đứng trước bồn rửa: "…"

...

Khi Tùy Thất trở về phòng ngủ, Muội Bảo vẫn đang ngủ say.

Liên Quyết khoanh tay, dựa vào cây cột bên giường.

Cô thấp giọng giải thích tình hình với Liên Quyết, trả lại d.a.o lóc xương cho anh.

Anh cất vũ khí, trở về phòng ngủ của mình.

Tùy Thất lại nhét d.a.o gọt vỏ xuống dưới gối, ôm Muội Bảo ấm áp thoải mái đi ngủ.

Đến hơn nửa đêm, khắp nơi trong nhà đều im lặng, chỉ có nhà bếp phát ra từng đợt nước chảy ào ào.

Lâm Hành Tuyết cúi người đứng trước bồn rửa, hì hục lau vết m.á.u của mình.

Giấc ngủ này của Tùy Thất không hề yên ổn, nồng độ oxy cao khiến mạch m.á.u não giãn nở, lưu lượng m.á.u tăng lên, từ đó gây ra đau đầu và chóng mặt, khiến cô không thể tiến vào giấc ngủ sâu.

Ngủ gà ngủ gật được ba bốn tiếng, hơn 6 giờ Tùy Thất đã tỉnh.

Cô ngồi trên giường vươn vai, theo thói quen hít một hơi thật sâu, nhưng lại quên mất nồng độ oxy ở đây cao hơn nhiều so với mức bình thường.

Một hơi hít vào đã khiến cô chóng mặt buồn nôn, ôm đầu ngã lại xuống gối.

Cô nhắm mắt yếu ớt nói: "Rốt cuộc nồng độ oxy này cao đến mức nào vậy, chóng mặt c.h.ế.t tôi rồi."

Muội Bảo ngủ bên cạnh cô trở mình, mơ màng mở mắt, dồn dập thở gấp mấy hơi: "Chị Tùy, em đau đầu quá, muốn nôn."

Cơ chế điều chỉnh cơ thể của trẻ con chưa đủ trưởng thành, phản ứng khó chịu của trẻ con với môi trường có nồng độ oxy cao cũng sẽ nhạy cảm hơn người trưởng thành.

Tùy Thất vội vàng ôm lấy Muội Bảo, kiểm tra tình hình của cô nhóc.

Lông mày cô nhóc nhíu chặt, trán và gáy phủ kín mồ hôi li ti, sắc mặt hồng hào trước khi ngủ đã trở nên tái nhợt, môi cũng hơi tái xanh.

Cô nhóc cần hít thở không khí có nồng độ oxy bình thường càng sớm càng tốt.

Trong lúc hoảng loạn, Tùy Thất nhớ đến chiếc Mặt Nạ Dưỡng Khí đã mở ra hôm qua.

Nhìn tên đoán công năng, hẳn là nó có thể giúp người ta hít thở bình thường.

Cô lấy chiếc mặt nạ kim loại màu trắng bạc ra khỏi Kho Hàng Tuỳ Thân, nhanh chóng đeo vào cho Muội Bảo.

Khi mặt nạ hoàn hảo ôm khít mặt Muội Bảo, bề mặt kim loại màu trắng bạc lập tức hiện ra vô số đường kẻ huỳnh quang ánh lên màu xanh lam, đan xen tạo thành một màn hình cong ảo lơ lửng, bao quanh bên ngoài mặt nạ.

Trên màn hình lơ lửng hiển thị thông tin: Nồng độ oxy trong không khí hiện tại là 42.3%, sau khi được xử lý bằng Mặt Nạ Dưỡng Khí cân bằng oxy, nồng độ oxy hít vào được điều chỉnh thành 21.6%.

Nồng độ oxy trong không khí bình thường d.a.o động từ 19.5% đến 23.5%.

Tùy Thất lập tức yên tâm, ôm chặt Muội Bảo, đợi cô nhóc hồi phục.

Hơn một tiếng sau, sắc mặt Muội Bảo trở lại bình thường, môi không còn tái xanh, cơ thể căng cứng cũng thả lỏng, dựa vào n.g.ự.c cô ngủ ngon lành.

Tùy Thất dùng ngón tay khẽ cọ vào má cô nhóc, đặt cô nhóc trở lại giường.

Còn bản thân thì mở to mắt nằm đến 8 giờ, thẻ tạo vật tư đúng giờ tạo vật tư.

Bánh Táo Đỏ x 1, Nước Khoáng 500 ml x 1, Thuốc Điều Chỉnh Hô Hấp x 1, Gậy Hợp Kim x 1.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.