Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 143: Tình Không Dao Động - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:25
Khi đồng hồ điểm năm giờ chiều, Hà Chấn Đông cùng Sara nhanh chóng tắt máy tính, rời khỏi văn phòng. Lúc cả hai xuống bãi đỗ xe thì thấy Trần Triệu Thu và Liên Hoa cũng đang ở đó.
Khoảnh khắc nhìn thấy vị chủ tịch trẻ tuổi sánh vai cùng cô trợ lý có vẻ đẹp lai Tây, cười cười, nói nói, Liên Hoa cảm thấy hơi hụt hẫng. Bản thân Liên Hoa luôn ước được ngồi ở vị trí bên cạnh Hà Chấn Đông và đồng hành cùng anh trong mọi việc, thế nhưng cô cũng biết mình chưa đủ trình độ và kinh nghiệm để được anh chọn.
- Chào chủ tịch, chào chị Sara. – Liên Hoa nhoẻn cười, cúi đầu chào rất lễ phép.
- Chào em. Chúc mừng em được thăng chức, trợ lý phó tổng giám đốc, nghe thật uy phong. – Sara cười đáp lời, tay cô vẫn bám chặt vào cánh tay Hà Chấn Đông.
Nụ cười của Liên Hoa trở nên gượng gạo, đôi mắt trong veo cứ nhìn vào cử chỉ thân mật của hai người đối diện. Cái mà cô muốn không chỉ là chức danh trợ lý chủ tịch và còn là vị trí của người đầu ấp tay gối với Hà Chấn Đông.
Suốt hơn hai tháng nay, anh vẫn không ghé đến căn nhà đó nên cô cũng không có cơ hội giáp mặt và nói chuyện nhiều, còn gặp ở công ty chỉ là thoáng qua, anh thậm chí chắng liếc nhìn đến quầy lễ tân khi bước vào sảnh chính.
Cũng may Trần Triệu Thu đột nhiên yêu cầu cô làm trợ lý cho hắn, xem như tiến gần hơn một bước đến giấc mơ.
- Đi thôi, nhà hàng Sunset nhé, Sara đã đặt bàn rồi.
Dứt lời, Hà Chấn Đông cùng Sara bước thật nhanh đến chiếc xe gần đó. Hôm nay, xe cô được đưa đi bảo hành nên cô đi xe buýt và giờ thì phải quá giang xe của sếp. Trần Triệu Thu cũng nháy mắt, ra hiệu cho cô trợ lý mới của mình mau vào xe.
- Chị Sara và chủ tịch đang hẹn hò ạ? – Liên Hoa bày ra vẻ mặt ngây thơ và hỏi.
- Không đâu. – Trần Triệu Thu trả lời ngắn gọn.
- À, tại em thấy họ rất thân thiết, mỗi khi đi cùng chị Sara, anh ấy luôn tươi cười.
- Ừ, Sara có nguồn năng lượng rất tích cực mà. Nhưng cô ấy chỉ là trợ lý toàn năng của chủ tịch thôi, anh ấy có ánh trăng sáng của riêng mình từ lâu rồi.
Khoảng không gian trong xe rơi vào im lặng. Trần Triệu Thu tập trung nhìn đường, không để ý đến gương mặt cô gái bên cạnh đột nhiên buồn hẳn, như đang suy tư, nghĩ ngợi điều gì.
Liên Hoa đã biết tình yêu trong quá khứ của Hà Chấn Đông thông qua mẹ mình và mẹ cô cũng nhận xét rằng cô gái mà anh yêu có đôi phần giống cô. Ngày đó, khi thấy hình đính hôn của Khương Lệ Na trên báo, Liên Hoa đã nghĩ rằng rồi có một ngày, cô sẽ trở thành chị em bạn dâu của cô gái ấy.
Cô không ngờ đó lại là mối tình đầu của Hà Chấn Đông và khi em trai anh qua đời, anh vậy mà muốn kết hôn cùng Khương Lệ Na.
Không rơi vào cuối tuần nhưng nhà hàng Sunset vẫn đông kín khách vào buổi chiều, cũng may là Sara đã đặt bàn từ trước. Chiếc bánh sinh nhật nhỏ được đặt ở đầu bàn, trên cắm hai mươi tám ngọn nến, tượng trưng cho số tuổi của Sara.
Sau khi mọi người hát bài hát chúc mừng sinh nhật, Sara cầu nguyện nhanh và thổi nến. Hà Chấn Đông lấy hộp quà ra và tặng cho cô nàng trợ lý, đó là một chiếc trâm cài áo bằng vàng, chế tác rất tinh xảo.
- Tuy đảm nhận vị trí mới chưa lâu nhưng em đã làm rất tốt, vượt xa mong đợi của anh. Chúc em mãi vui vẻ và tràn đầy năng lượng như thế này. Cũng mong em sẽ đồng hành cùng tập đoàn và anh thật lâu.
- Cảm ơn sếp.
Tiếp đến là quà tặng của Trần Triệu Thu và Liên Hoa. Hai người họ không chuẩn bị quà từ trước, trưa nay mới nghe Hà Chấn Đông rủ rê nên là họ tranh thu đi mua trong giờ nghỉ trưa. Trần Triệu Thu tặng đồng nghiệp một chiếc lắc tay, còn Liên Hoa thì mua cho đàn chị một chiếc khăn quàng cổ.
- Cảm ơn tất cả mọi người, hy vọng chúng ta sẽ đồng hành cùng nhau thật lâu. – Sara nâng ly rượu lên, háo hức nói.
Những tiếng cười vui vẻ cùng tiếng ly thủy tinh chạm nhẹ vào nhau vang lên. Không ai trong ba người họ biết rằng căn phòng này chính là căn phòng mà hôm đó, Hà Chấn Đông đã bị hạ thuốc khi làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Đến bây giờ, anh vẫn hoài hối hận vì hành động cự tuyệt Khương Lệ Na của mình. Rõ ràng lúc đó, cô ngỏ ý muốn giúp anh giải tỏa cơn khát tình nhưng anh đã đẩy cô ra trong khi trái tim gào thét muốn giữ cô lại.
Lý trí quá cũng không tốt. Giá như khi ấy, anh nghe và làm theo tiếng trái tim mách bảo thì đôi lứa có đâu chia lìa. Giá như khi ấy, anh đồng ý cùng cô trải qua một đêm ân ái thì có lẽ bây giờ, họ đang sống hạnh phúc bên nhau trong tình nghĩa vợ chồng.
- Còn nhớ cách đây một tuần, chúng ta thậm chí còn không có thời gian uống nước, vậy mà giờ lại có thể cùng nhau ngồi đây chúc mừng sinh nhật em. – Sara đặt ly rượu xuống, nhún vai khi nhớ lại khoảng thời gian ăn ngủ tại văn phòng của sếp.
- Đúng vậy, thật kinh hoàng, sếp à, năng lực ngoại giao của anh càng tăng thì đám nhân viên bọn em càng khổ đấy. – Trần Triệu Thu tiếp lời.
- Vậy lúc lãnh lương có kêu khổ không? Hay lại bảo tình nguyện được khổ. – Hà Chấn Đông thờ ơ hỏi.
Lại là những tiếng cười giòn giã vang lên. Trong bàn, Liên Hoa là kiệm lời nhất, không phải là cô không biết cách hòa nhập vào câu chuyện của họ mà là vì trái tim cô đang đập một cách điên cuồng và tâm trạng cô khá bối rối khi lần đầu được ngồi chung bàn với người đàn ông mà cô ngưỡng mộ và yêu thầm đã lâu.