Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 161: Chung Một Niềm Đau - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:26
Chuyến đi của Lý Phong kéo dài hơn dự kiến, mãi đến tối thứ năm thì hắn mới đặt chân xuống sân bay.
Lần này sang đó, hắn được một số người bạn dẫn đi làm quen với các ông chủ lớn, có công ty chuyên về nhập khẩu các sản phẩm mỹ nghệ từ mây tre để phân phối trong nước họ và đưa sang các nước khác.
Khách hàng tiềm năng của họ là những quán cà phê, những khu du lịch, nghỉ dưỡng, các nhà hàng, khách sạn.. thậm chí là nhà ở.
Việc đầu tiên Lý Phong làm khi gần về đến nhà là tới gõ cửa phòng trọ của Khương Lệ Na, đưa cho cô mấy cái bánh bao mua bên kia bờ Nam.
Chuyện xảy ra trong quán rượu hôm đó, hắn đã nghe phó quản lý báo cáo nhưng vì không rõ tâm trạng hiện tại của cô thế nào, có muốn người khác đề cập đến vấn đề ấy không nên hắn vẫn chưa gọi điện hỏi thăm cô.
- Thơm quá, cảm ơn anh. – Cô đón lấy túi bánh, cười rạng rỡ, không khác gì một đứa trẻ được cho kẹo.
- Chân còn đau không? – Lý Phong dời ánh mắt xuống vết thương trên chân cô, hỏi nhỏ.
- Bớt nhiều rồi, ngày mai là tôi có thể quay lại làm việc. – Cô vừa đáp vừa nhịp chân liên tục để chứng minh cho người đối diện thấy rằng cô không nói dối.
Lý Phong gật đầu rồi quay đi sau khi chúc cô ngủ ngon. Xem ra, cô và Hà Chấn Đông khó mà dứt tình, e rằng còn vướng víu nhau mãi.
Qua những gì mà hắn nghe biết, hắn đoán người đàn ông đó rất thương yêu và lo lắng cho cô, tiếc là mối quan hệ của họ khiến người ngoài nhìn vào có cảm giác thật ngang trái.
Khương Lệ Na đưa chiếc bánh bao lên miệng, cắn một cái. Hương vị của nó lại gợi cho cô nhớ về những ngày xưa thân ái, những con đường, góc phố, giọt nắng, giọt mưa và cả những người cô từng quen biết ở bờ bên kia.
Có lẽ đã đến lúc cô có thể yên tâm về bên ấy, thăm ba mẹ và Hà Chấn Kiệt. Thái độ của Hà Chấn Đông hôm ấy chứng tỏ anh đã từ bỏ cô rồi, như vậy thật tốt.
Khi bóng tối lần nữa buông xuống, Khương Lệ Na lại cùng Lý Phong di chuyển đến quán rượu. Khoảnh khắc thấy cô xuất hiện, các nhân viên đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn cô.
Vốn họ cứ tưởng cô bị nhà giàu ấy cho ra rìa rồi nhưng khi thấy Hà Chấn Đông bế cô chạy đi, họ biết rằng cô vẫn có chỗ đứng nhất định trong trái tim vị chủ tịch trẻ tuổi.
- Ôi trời, tận bây giờ em mới hóng được drama liên quan đến chị đấy, không ngờ trước đây chị lại có thân phận cao quý như vậy. – Cô nhân viên đến từ nông thôn tiến lại gần Khương Lệ Na và nói.
- Là quá khứ rồi. – Cô cười gượng, đáp lời.
- Chủ tịch của Hoa Vinh trông có vẻ rất lo lắng cho chị.
- Anh ấy là anh trai của vị hôn phu quá cố của chị.
Cô nhân viên trề môi và cho biết ở dưới quê cô có người phụ nữ kia, sau khi chồng chết thì cô ấy tái hôn cùng em chồng và cùng nhau nuôi nấng những đứa con của người chồng trước với cô ấy, gia đình họ chung sống vô cùng đầm ấm và hòa thuận.
- Huống chi, chị và anh Hà Chấn Kiệt còn chưa đăng ký kết hôn và đám cưới mà.
Thấy Khương Lệ Na chau mày, cô gái liền im bặt và chạy đi.
Không phải là Khương Lệ Na chưa từng nghe qua những trường hợp như vậy nhưng tất cả họ đều là những người lao động bình thường, sinh sống ở nông thôn.
Còn về phần Hà Chấn Đông, anh là doanh nhân có tiếng, hơn nữa, ba mẹ anh chắc chắn phản đối chuyện này đến cùng, hơn nữa, lý do cô không thể đồng ý kết hôn với anh phần lớn là vì không muốn có lỗi thêm với Hà Chấn Kiệt.
Thay đồng phục xong, Khương Lệ Na ra sảnh chính và bắt đầu công việc của mình. Thế nhưng, cô mới đưa rượu và thức ăn tới cho hai bàn khách thì bị phó quản lý tóm lấy, kéo vào một góc.
Phó quản lý có gương mặt rất đẹp, da dẻ căng mịn nhưng vào giờ phút này, chẳng rõ có chuyện gì khó xử xảy ra với chị ấy mà mấy đường xếp ly hiện rõ trên trán lẫn đuôi mắt.
- Có chuyện gì vậy ạ? – Khương Lệ Na lo lắng hỏi.
- À, Lệ Na à, anh chồng của em.. à không, là chủ tịch Hoa Vinh, anh ấy.. anh ấy.. - Mặt phó quản lý càng lúc cùng nhăn nhúm, gần như sắp biến thành bà ngoại.
- Anh ấy bị làm sao ạ?
Phó quản lý hít một hơi thật sâu rồi tiết lộ rằng suốt mấy tối nay, Hà Chấn Đông đều đến và mặc dù chị ấy đã nói rằng người anh tìm đang nghỉ phép, không có đi làm nhưng anh vẫn vào phòng VIP, gọi rượu uống.
Và hôm nay cũng không khác hơn nhưng có điều anh đã nhìn thấy người mình cần tìm bước ra từ xe của Lý Phong cho nên nhất quyết bắt Lý Phong gọi Khương Lệ Na vào rót rượu.
- Quản lý đã giải thích rằng nhân viên phục vụ chỉ bưng bê chứ không ngồi tiếp chuyện với khách nhưng anh chàng đó bảo rằng muốn em đem rượu vào cho anh ta và giúp anh ta rót rượu, cắt trái cây, xé mực chứ không có nói chuyện hay hát hò hay sờ mó gì cả.
Tiếp đó, phó quản lý cho biết Hà Chấn Đông đã gọi tận mười chai rượu có giá đắt đỏ nhất ở đây nhưng yêu cầu Khương Lệ Na là người mang vào chứ không phải nhân viên nào khác.
- Lệ Na, anh ấy là nhân vật có tầm ảnh hưởng, quản lý cũng rất khó xử, em xem..
- Vậy để em mang rượu vào.
- À, được.
Nghe được lời đồng ý của Khương Lệ Na, phó quản lý liền đi lấy trước một chai rượu và giao cho cô. Việc khách hàng chỉ định người sẽ phục vụ đồ ăn thức uống cho họ là chuyện thường diễn ra ở quán nhưng vì Hà Chấn Đông muốn quản lý phá lệ, cho Khương Lệ Na ở lại phòng và phục vụ anh đến khi anh ra về nên Lý Phong mới khó xử, lựa lời từ chối mãi mà vị khách khó tính vẫn không chịu.