Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 165: Gõ Cửa Trái Tim - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:26
Khương Lệ Na cứ nghĩ phải mấy ngày nữa, Hà Chấn Đông mới quay lại lấy thẻ nhưng không, ngay khi cô vừa bước đến sảnh chính, đã thấy anh đang ngồi trước quầy pha chế, chăm chú ngắm nhìn bartender pha chế rượu.
Hôm nay, anh mặc áo thun, không phải là sơ mi nữa, trông có vẻ ăn gian được một vài tuổi. Anh như trút bỏ hoàn toàn hình ảnh chàng chủ tịch cao cao tại thượng, chỉ còn là một thanh niên đi uống vài ly cocktail để giảm bớt căng thẳng.
- Trả cho anh. – Khương Lệ Na đặt chiếc thẻ đen xuống quầy pha chế và nói.
Ngay khi cô vừa toan bước đi, anh đã nắm lấy cổ tay cô, giữ lại, yêu cầu cô lát nữa mang cho anh một con mực nướng rồi buông ra rất nhanh.
Sau vài lần đến đây, anh nghiễm nhiên biến thành khách hàng siêu VIP của quán. Số rượu anh gọi hôm trước tuy đã được quán thu hồi và không tính tiền vì anh gọi mười nhưng chỉ uống một. Thế nhưng, ban nãy anh đã yêu cầu họ đưa chín chai rượu còn lại ra xe cho mình và đã thanh toán đầy đủ.
Khương Lệ Na ghé nhà bếp, bảo họ nướng một con mực rồi đi về khu vực thay đồ để cất túi xách. Hôm qua, cô mang đồng phục ngủ đến sáng nên đã kịp giặt, phơi, ủi và mang lại, thành thử bây giờ không cần thay.
Lúc cô quay lại quầy pha chế, ly cocktail trên tay Hà Chấn Đông vẫn hãy còn nguyên, có vẻ như hôm nay, anh không có ý định biến thành con ma men nữa.
- Hôm nay anh mà say thì em không đưa anh đến khách sạn nữa đâu. – Cô vừa xé mực vừa đe dọa.
- Vậy là em sẽ đưa anh về nhà em, đúng không? – Anh nhìn cô đắm đuối, giọng nói cứ như đang lả lơi, quyến rũ người bên cạnh.
- Anh..
Cô vừa há miệng, thốt ra một từ thì anh đã bóc một miếng mực nướng, đút vào miệng cô. Không thể nhả ra được nên là cô đành phải ngậm miệng mà nhai, vừa nhai vừa trừng mắt nhìn anh.
Như vậy có tính là đang quấy rối nhân viên phục vụ không? Cơ mà cô phải công nhận là con mực mới nướng ăn ngon thật, còn hơi ấm và rất mềm, mấy lần trước, cô mang về nhà thì nó nguội ngắt rồi.
- Chúc quý khách ngon..
Lại một lần nữa, anh cho miếng mực vào miệng cô và nháy mắt một cách tinh nghịch. Anh chàng bartender không nhịn được, tủm tỉm cười. Đây là lần đầu anh ta thấy một khách hàng nam tán tỉnh nhân viên phục vụ của quán theo cái cách ngộ nghĩnh và đáng yêu như vậy.
Anh ta biết người trước mặt mình là tân chủ tịch của Hoa Vinh và cũng biết nếu không có Khương Lệ Na thì Thiên Đường cũng sẽ không có may mắn được chào đón vị khách được ví von là kẻ cuồng công việc nhất thành phố này.
Mặt Khương Lệ Na đỏ như trái cà chua, cô vội quay lưng đi rồi bước nhanh đến nhóm khách đang đưa tay ra hiệu gọi phục vụ.
Dưới ánh đèn chớp tắt, cô giật mình khi nhận ra một trong các vị khách chính là Nguyễn Lẫm. Trái đất quả thật rất tròn và cô không ngờ sẽ gặp lại hắn.
- Quý khách cần gọi thêm gì ạ? – Cô phớt lờ ánh mắt giận dữ của hắn và hỏi cô gái vừa đưa tay gọi mình.
- Một chai rượu giống chai này và ba con mực nướng, thêm một dĩa tôm nướng nữa.
- Vâng, xin đợi tôi một lát.
Xuyên qua đám người đông đúc, Khương Lệ Na tiến về hướng nhà bếp. Và trong lúc chờ đợi, cô mang phần thức ăn của khách vào phòng VIP số mười.
Đang khi cô quay lại thì thấy Nguyễn Lẫm đột ngột xuất hiện. Giữa hành lang trống không bóng người, chỉ có cô và hắn khiến cô bất giác lạnh sống lưng.
- Lệ Na, em giỏi lắm, em nghỉ làm, chuyển chỗ ở rồi đến đây làm phục vụ. Em cố tình trốn tránh tôi sao? Rốt cuộc tôi đã làm gì tổn hại đến em?
Nguyễn Lẫm rít lên, từng bước dồn Khương Lệ Na vào vách tường. Có ai hiểu cảm giác hụt hẫng và mất mát của hắn khi vội vã đến tìm cô sau khi xong việc và nhận được thông tin rằng cô đã dọn đi không? Hắn thậm chí đã lang thang khắp các tiệm may lớn nhỏ bên bờ Bắc để tìm cô.
- Anh Nguyễn Lẫm, anh có nhầm lẫn gì không? Tôi muốn ở đâu và làm gì là quyền tự do lựa chọn của tôi, sao tôi phải có trách nhiệm báo cáo với anh chứ? – Khương Lệ Na bình tĩnh phản bác.
Đã có hơi men trong người nên Nguyễn Lẫm hoàn toàn mất kiểm soát, hắn chỉ biết lúc này đây, hắn muốn ôm cô, hôn cô, cho thỏa mãn nỗi nhớ nhung suốt những ngày qua.
Cứ một ngày không nhìn thấy cô, hắn không có tâm trạng làm việc, luôn trong trạng thái chờ mong, bất ổn. Nghĩ là làm, hắn nhào tới, ghì lấy hai vai cô và cúi đầu xuống.
- Không, buông ra.. buông ra.. cứu với.. cứu với.. - Khương Lệ Na hốt hoảng, vội quay sang một bên, dùng sức đẩy hắn ra và hô hoán lên.
Cô càng kháng cự, cơn dục vọng trong lòng người đàn ông càng trỗi dậy mạnh mẽ, hắn đẩy cô áp sát vào tường và tiếp tục tìm kiếm đôi môi cô.
Thế nhưng, vào khoảnh khắc hắn nghĩ bản thân sắp được thỏa mãn thì một cánh tay rắn rỏi đã tóm lấy tóc hắn, kéo giật ra sau, tiếp đó là một cú đấm như trời giáng rơi vào giữa mặt khiến hắn tối tăm mặt mũi, loạng choạng tựa vào tường.
Hai mắt Hà Chấn Đông long sòng sọc, một tay anh nắm lấy cổ áo Nguyễn Lẫm kéo đến gần, một tay giơ lên cao, toan đấm hắn phát nữa nhưng Khương Lệ Na đã vội lao đến, cầm lấy cánh tay anh, liên tục lắc đầu.
- Chấn Đông, đừng.. đừng..
Lúc này, Lý Phong và các nhân viên nữ cũng vừa chạy đến. Nhìn sơ qua hiện trường, mọi người cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Hà Chấn Đông từ từ hạ tay xuống, đẩy mạnh một cái khiến cho gã đàn ông lần nữa ngã vào vách tường. Hắn đã nghe Khương Lệ Na gọi tên anh và hắn vẫn còn chút lý trí để nhận ra anh chính là chủ tịch đương nhiệm của Hoa Vinh.