Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 170: Niềm Vui Ngắn Ngủi - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:27

- Cả ngày nay anh đã mệt rồi nên tối đừng qua nữa. Lý Phong sẽ đưa em về. – Khương Lệ Na quay sang anh và nói.

- Vậy cũng được. Lần sau, nếu có bắt taxi thì cũng đừng xuống lưng chừng đường. Cùng lắm, em đi theo họ luôn, đến mấy điểm có nhiều người rồi hãy xuống đón chiếc khác.

- Vâng.

Dẫu Hà Chấn Đông rất muốn ôm cô hoặc chỉ là nắm tay cô để nói lời chào tạm biệt thôi nhưng anh chẳng dám, chỉ có thể vẫy tay.

Nhìn bóng cô khuất dần trên những bậc thang, cảm giác nhớ nhung lưu luyến lại dâng lên trong anh. Tình yêu sẽ nhạt dần theo thời gian sao? Anh cảm thấy không đúng.

Năm tháng trôi qua, tình cảm của anh dành cho cô càng nhiều thêm, đến mức ngay khi ở cạnh mà cũng nhớ da diết, không đủ thỏa mãn niềm ước mong.

Tuy dặn anh đừng sang nhưng tối đến, sau khi tan ca, không nhìn thấy bóng dáng anh tựa đầu xe đợi mình, cô lại cảm thấy buồn và khi về lại căn phòng, cô cảm thấy vô cùng trống trải. Lẽ nào chỉ mấy đêm có anh tồn tại trong cuộc sống của cô mà cô hình thành thói quen rồi sao.

Cô đến ngồi cạnh cửa sổ, đưa mắt nhìn sang căn biệt thự nguy nga bên cạnh và mường tượng ra căn biệt thự của nhà họ Hà, nơi ấy, trên ban công, có người đàn ông nặng nợ với cô đang đứng và cũng ngóng về bờ bên kia.

Cô không biết rằng điều cô tưởng tượng chính là hiện thực, anh cũng đang nhớ cô rất nhiều nhưng phải gởi gắm lời thương nhớ ấy cho gió cho mây bởi cho đến tận thời điểm này, anh thậm chí chẳng dám mở miệng xin số liên lạc của cô.

Một đêm mất ngủ vì tương tư nên khi bình minh đến, Hà Chấn Đông vác cái mặt không mấy tươi tỉnh đến tập đoàn. Lúc đi ngang phòng phó tổng, Trần Triệu Thu đột ngột xuất hiện, chào hỏi anh và hắn nhanh chóng nhận ra mắt anh có quầng thâm.

- Ôi, sếp, dạo này anh thức đêm làm việc đấy à? Không phải em đã chia sớt công việc với anh rồi sao? – Trần Triệu Thu lên tiếng chọc ghẹo vị sếp trẻ.

- Không phải ai thức đêm cũng để làm việc đâu.

- À, em biết rồi, sếp sang bờ Bắc hàng đêm đúng không?

Hà Chấn Đông không gật đầu cũng chẳng lắc đầu, chỉ đập vào vai người đối diện một cái rồi ung dung rảo bước về phòng.

Hôm nay, anh đi quá sớm, thành thử Sara vẫn chưa đến. Giờ ăn sáng của gia đình anh cũng đã được điều chỉnh sớm hơn vì ba anh muốn mỗi ngày đều đưa mẹ anh ra ngoài, ngắm cảnh, hóng gió hoặc thăm các cơ sở thiện nguyện cho bà khuây khỏa nỗi nhớ và vơi bớt nỗi đau mất con.

Câu hỏi cuối của Trần Triệu Thu đã lọt vào tai Liên Hoa khi cô vừa đi tới. Cô tự hỏi có phải hàng đêm, Hà Chấn Đông đều đi gặp Khương Lệ Na?

Không phải mẹ cô nói rằng cô gái ấy không muốn kết hôn cùng anh nên mới bỏ trốn sao? Nếu đã như vậy thì đáng lẽ sau lần gặp gỡ đó, cô ấy nên nghỉ việc ở quán rượu và tiếp tục tránh mặt anh chứ nhỉ? Cô không nghĩ rằng Hà Chấn Đông sẽ chạy lang thang khắp các con đường ở bờ Bắc để tìm người.

Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Liên Hoa quyết định đêm nay sẽ đến quán rượu Thiên Đường để xem suy đoán của mình có đúng hay không.

Nếu như Khương Lệ Na vì bôn ba cực khổ nên nghĩ thông suốt và muốn ngã vào vòng tay của Hà Chấn Đông thì cô sẽ không còn cơ hội chuyển mình, trở thành phu nhân của tập đoàn Hoa Vinh nữa.

Trong phòng chủ tịch, Hà Chấn Đông đã bắt đầu ngồi vào bàn và phê duyệt hồ sơ. Dự án lấn sân sang ngành công nghiệp thời trang của Hoa Vinh đã phải tạm ngừng vì sự ra đi của Hà Chấn Kiệt bởi anh chính là người phụ trách chính.

Hơn nữa, sau mấy cuộc họp căng thẳng, hội đồng quản trị đã quyết định dành tiền để đầu tư vào lĩnh vực du lịch nghỉ dưỡng tại các vùng núi và vùng biển hoang sơ.

- Sao hôm nay anh đi làm sớm vậy? Mắt của anh sao thâm dữ vậy? – Sara nhìn lom lom vào mặt vị sếp của mình và hỏi.

- Lịch trình hôm nay thế nào? – Anh không trả lời mà hỏi ngược lại cô.

- Chín giờ họp với ban giám đốc dự án, hai giờ chiều họp với giám đốc công ty ELV và vào lúc bốn giờ, anh có cuộc họp nhanh với phòng marketing. À, giám đốc công ty ELV hỏi anh có sắp xếp dùng bữa tối với ông ta được không?

- Được, nói trước với ông ta rằng anh không uống rượu, chỉ ăn bữa cơm thôi.

- Vâng.

Sara vui vẻ đáp rồi ôm chồng tài liệu sang phòng họp để đặt lên bàn trước, đồng thời kiểm tra hệ thống âm thanh, máy chiếu. Là trợ lý của chủ tịch, cô buộc phải biết gần như tất cả những gì có liên quan đến tập đoàn này, đương nhiên, không thể am hiểu sâu sắc nhưng phải biết những cái cơ bản và căn bản.

Suốt những ngày qua, vị sếp tài năng của cô luôn từ chối các cuộc hẹn ăn uống vào buổi chiều tối, hoặc để cho Trần Triệu Thu thay mặt anh. Nếu không phải vì giám đốc ELV năm lần bảy lượt ngỏ ý mời mọc thông qua cô thì có lẽ anh cũng từ chối nốt. Cô tự hỏi có phải anh đuối quá nên dành thời gian để nghỉ ngơi hay không?

Chiều đến, sau khi rời công ty, Hà Chấn Đông đi dùng bữa cùng đối tác trong vòng một tiềng rưỡi đồng hồ rồi sau đó lái xe sang bờ Bắc. Anh không biết rằng Liên Hoa đã đến đó trước anh và đang ngồi trong quán cà phê đối diện Thiên Đường. Cô chọn vị trí ngồi khá thoáng, có thể nhìn thấy rõ hoạt động trước cửa quán rượu.

Gần bảy giờ tối, chiếc xe do Lý Phong cầm lái xuất hiện và Liên Hoa dễ dàng nhận ra cô gái bước xuống từ chiếc ô tô kia là Khương Lệ Na.

Một chút hy vọng lóe lên trong lòng cô khi thấy cô gái mà cô xem là tình địch của mình sóng bước cùng một người đàn ông có vóc dáng cao ráo, trông sau lưng không thua gì Hà Chấn Đông.

- Có thể đó là người yêu mới của cô ấy. – Liên Hoa uống một ngụm nước cam và thì thầm.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.