Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 18: Không Chuyên Nghiệp - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:15

Giây phút bóng dáng mảnh mai của Trịnh Tú Trân khuất sau cánh cửa, ánh mắt của Hà Chấn Đông cũng thay đổi, ánh lên ánh nhìn sắc lẹm.

Anh là ai chứ? Anh là tổng giám đốc của Hoa Vinh, tương lai chính là chủ tịch của Hoa Vinh, anh không ngu đến mức không biết ai là người động tay động chân vào các tài liệu đó.

Khương Lệ Na có lỗi với anh nhưng hiện tại cô là trợ lý của anh, nếu Trịnh Tú Trân có ghét cô đi nữa thì cũng chỉ nên giờ trò ngoài phạm vi công ty. Anh tin Trịnh Tú Trân đủ thông minh để hiểu ý anh qua những hành động vừa rồi.

Và đúng như anh đoán, Trịnh Tú Trân cũng không hề ngu ngốc đến mức không lờ mờ đoán ra. Hồ sơ xảy ra sai sót nhưng anh không những không mắng mỏ Khương Lệ Na mà còn chu đáo chuẩn bị đồ ăn trưa cho cô ấy chứng tỏ anh biết cô ấy không hề có lỗi.

Hoặc giả là anh phớt lờ, không chấp trách sự thiếu chuyên nghiệp của cô ấy. Chút trò mèo này của cô xem ra chẳng có tác dụng gì rồi.

- Mau ăn đi, nhìn tôi làm gì?

Hà Chấn Đông liếc người đối diện một cái rồi lại cúi xuống, tiếp tục ăn. Anh cảm thấy mình giống con nít quá.

Hôm qua thấy cô ăn mì cùng Trịnh Việt Cường khiến cho ruột gan anh cứ cồn cào mà nảy ra cái suy nghĩ phải ngồi ăn riêng cùng cô một bữa, như vậy, anh mới không có cảm giác bị thua cái gã phó tổng đẹp trai kia.

- Cảm ơn anh vì đã lấy lại công bằng giúp em.

- Cô đang nói cái gì vậy? – Anh ngước nhìn lên, khẽ chau mày.

- Anh biết Tú Trân là người làm ra việc đó mà.

Nói xong, Khương Lệ Na liền cúi xuống và chăm chú ăn phần của mình. Cô cũng đâu phải người ngu ngốc, làm sao cô không hiểu được ý tứ của anh thông qua những việc vừa xảy ra chứ. Cô càng cảm thấy quý mến và khâm phục anh hơn. Ít ra thì anh công tư phân minh rõ ràng.

Dùng bữa xong, cô tranh thủ nằm trên sô pha để chợp mắt một chút theo đúng như yêu cầu của sếp mình, trong khi anh thì lại tiếp tục cắm mặt vào màn hình máy tính.

Cô không thể biết được rằng, cứ chốc chốc, anh lại ngẩng đầu lên và nhìn cô, dù rằng ở góc độ đó, anh chỉ thấy được cái đầu tóc đen của cô mà thôi, không thấy mặt.

Đến tận hai giờ chiều, Khương Lệ Na mới thức giấc, còn chưa kịp tỉnh táo hẳn thì có tiếng gõ cửa vang lên và ít giây sau, Hà Chấn Kiệt bước vào với xấp hồ sơ mỏng trên tay. Khương Lệ Na chỉ kịp cúi đầu thay cho lời chào phó tổng.

Trông thấy vẻ mặt ngái ngủ của cô nàng, anh ngạc nhiên vừa nheo mắt nhìn vừa bước đến bàn làm việc của anh trai.

- Anh xem qua các nhà đầu tư này có hợp tác được không? Họ tìm đến ba nhưng ba bảo em bán cái cho anh đấy. – Hà Chấn Kiệt nói chuyện với anh trai nhưng mắt thì cứ dán lên mặt cô gái đang ngáp ngắn ngáp dài.

- Anh luôn là cái sọt rác đúng chứ?

- Đúng vậy, một cái sọt rác chứa đầy quyền lực của Hoa Vinh. Mà.. anh bắt đầu nuông chiều trợ lý rồi nhỉ? – Hà Chấn Kiệt vui vẻ nói tiếp.

- Hỏi cô ấy đã gây ra chuyện gì đi.

Hà Chấn Kiệt vâng lời anh trai, vội vàng đến ngồi đối diện với Khương Lệ Na và khi nghe cô kể cô đã đặt nhầm hồ sơ năng lực của tập đoàn lên bàn họp thay vì hồ sơ liên quan đến dự án hợp tác thì anh bật cười thích thú. Còn ghẹo cô rằng đó cũng là một cách giới thiệu năng lực của Hoa Vinh.

Tiếp đó, anh tiện miệng rủ rê cô cùng mình tham gia chuyến đi từ thiện lên vùng núi. Tuy ban đầu hơi chút đắn đo nhưng khi biết thời điểm đó rơi vào kỳ nghỉ của tập đoàn thì cô liền gật đầu đồng ý.

- Vậy nhé, tôi sẽ đến tận nhà cô để đón cô. Lịch trình gói gọn trong hai ngày thôi. Sáng đi, chiều tới, sáng mai sẽ phát quà, tổ chức vài tiết mục văn nghệ nho nhỏ cho trẻ em rồi trưa sẽ xuất phát về thành phố. Chắc khoảng chín hoặc mười giờ đêm sẽ đến nhà.

- Không sao cả, dù gì ngày tiếp theo cũng là ngày chủ nhật mà. – Khương Lệ Na hào hứng tiếp lời.

Cả hai người chuyện trò rôm rả mà quên mất trong phòng, ngay chiếc ghế nóng kia đang có một cái bóng đèn rất sáng. Hà Chấn Đông siết chặt cây viết trong tay, quắc mắt nhìn đôi nam nữ đang xem anh như kẻ vô hình.

Cái gì đang diễn ra trong phòng làm việc của anh vậy kìa? Cô gái đó rõ ràng hôm qua còn mạnh miệng nói muốn ở bên anh mà xem cái bộ dạng kia có khác gì đang tán tỉnh em trai anh không kia chứ.

Qua hết mười phút, Hà Chấn Kiệt cũng rời đi sau khi bị Liêu Bích Linh sang tận nơi kiếm người. Lúc này, Khương Lệ Na mới nhận ra gương mặt của sếp cô biến thành màu đen rồi.

Thế nhưng, cô chỉ nghĩ là anh khó chịu vì cô ngủ quá giờ, bê trễ bổn phận chứ nào biết anh đang ghen đâu. Thân làm anh trai lại đi ghen với em trai khiến anh cảm thấy bản thân như muốn nổ tung.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.