Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 201: Điều Anh Muốn - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:29

Trông thấy Hà Chấn Đông bế một cô gái ướt sũng từ xe ra, Mỹ Liên liền chạy theo anh và lên lầu.

Kể từ sau cái đêm anh say mèm đó, anh không hề ghé qua đây và giờ anh quay về với một cô gái khiến cho Mỹ Liên tò mò vô cùng. Thế nhưng, khi mái tóc rối xù của cô được vén qua, bà ngạc nhiên khi nhận ra Khương Lệ Na.

- Giúp tôi thay quần áo cho cô ấy, tôi đi gọi bác sĩ.

Dứt lời, Hà Chấn Đông liền rời phòng, nhấn số gọi cho Trịnh Hàn. Phía bên trong, Mỹ Liên cẩn thận lau khô người cho Khương Lệ Na rồi lấy chiếc váy hoa đơn giản mặc cho cô.

Tuy nói là đơn giản nhưng giá của nó không hề rẻ. Bà cứ nghĩ những chiếc váy này sẽ treo trong tủ mãi mãi, không có ai mặc nhưng cuối cùng, chủ nhân của chúng đã quay về.

Lúc Khương Lệ Na tỉnh lại đã là chín giờ tối. Cảm giác hơi đau truyền đến từ mu bàn tay khiến cô phải mở mắt ra nhìn và nhận ra người bên cạnh mình là Trịnh Hàn.

Trong một khoảnh khắc choáng váng, cô ngỡ như mình đang quay lại mấy tháng trước đây, khi ba cô vừa mất và Hà Chấn Đông gọi hắn đến thăm khám, truyền dịch cho cô.

- Cô tỉnh rồi à? Cơ thể cô thật yếu ớt, lại suy nhược tiếp rồi. – Trịnh Hàn cười, vừa thu dọn các dụng cụ y tế vừa nói.

Khương Lệ Na vừa định mở miệng hỏi hắn đây là đâu thì đã nhìn thấy Hà Chấn Đông xuất hiện ngay cửa. Anh chầm chậm tiến vào, đứng sát mép giường, nhìn cô chằm chằm khiến cho cô phải chống tay ngồi dậy. Cảm giác bị ánh mắt anh nhìn từ trên xuống làm cho cô hơi sợ.

- Cô ấy không cần truyền dịch thêm nữa sao? – Hà Chấn Đông lên tiếng hỏi.

- Phải nghỉ ngơi, ăn uống đồ bổ, bồi dưỡng lâu dài thì cơ thể mới ổn được. – Tên bác sĩ nhún vai, nói.

- Cảm ơn cậu, để tôi tiễn cậu.

Nhìn bóng dáng hai người đàn ông khuất dần, Khương Lệ Na vẫn còn hoang mang. Cô tự nhéo tay mình thêm cái nữa và nhận ra đây là hiện thực.

Hôm qua, hình như cô có thấy Hà Chấn Đông ở trạm xe buýt, cô còn nghĩ là ảo giác. Lúc anh bỏ lại cô trong văn phòng, cô cứ nghĩ anh hoàn toàn gạt cô ra khỏi cuộc sống của anh rồi.

Kéo tấm chăn ra khỏi người, cô đặt chân xuống sàn và giật mình nhận ra trên người mình đang mặc một chiếc váy hoa đắt tiền, không phải là bộ quần áo hôm qua.

Ở đây chỉ có Trịnh Hàn và Hà Chấn Đông, vậy thì người thay đồ cho cô là Hà Chấn Đông sao? Đúng là anh và cô đã từng lên giường nhưng anh không nên tự tiện thay đồ cho cô trong khi cô mất hoàn toàn ý thức được.

Nghe tiếng mở cửa, Khương Lệ Na vội thu chân lên giường, giương mắt nhìn. Khi thấy người bước vào là Mỹ Liên, cơ thể cô mới dần dần thả lỏng. Hóa ra, nơi đây có người giúp việc.

- Cháu đến ăn cháo cho nóng. – Mỹ Liên đặt tô cháo và ly sữa nóng lên bàn, dịu dàng nói.

Nghĩ tới việc trước đây mình từng làm với bà, Khương Lệ Na không dám nói gì, chỉ cúi đầu, im lặng. Mãi cho đến khi Hà Chấn Đông quay lại và bảo bà lui ra thì cô mới ngẩng lên nhìn anh.

Anh cầm tô cháo lên, bước đến và ngồi xuống cạnh cô.

- Em tự ăn được không?

Cô gật đầu, nhận lấy và ăn nhanh nhất có thể. Cô mệt nhưng cũng đói lắm, cô không muốn ngất thêm lần nữa. Một tô cháo thịt bằm nóng hổi vào đêm mưa lại gợi cho cô nhớ về những đêm lạnh cô đơn của mình.

Trong lúc yếu đuối như bây giờ, cô khao khát có người để nương tựa biết bao. Hóa ra, cô không mạnh mẽ như cô nghĩ, hóa ra, cô cũng chỉ là một người phụ nữ yếu lòng.

Hà Chấn Đông vươn tay ra, vén sợi tóc xõa giắt lên vành tai cô. Hành động này của anh khiến cô gần như đông cứng trong vài giây rồi lại tiếp tục cúi xuống, ăn thật nhanh.

Chẳng mấy chốc mà tô cháo đã hết veo. Hà Chấn Đông lấy lại cái tô và trao ly sữa ấm cho cô.

- Đêm nay em cứ ngủ lại đây đi. Về chuyện của công ty em, ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện. Em hãy suy nghĩ thêm. Lệ Na, anh chỉ thiếu một người vợ cho mình, một người mẹ cho các con của anh. Chỉ vậy thôi.

Không chờ Khương Lệ Na trả lời hay thắc mắc, Hà Chấn Đông nhanh chóng biến mất sau cánh cửa. Cô siết chặt ly sữa trong tay, mím môi hồi lâu.

Anh lại giống như ngày đó nữa rồi, lại ép cô kết hôn. Cô không phủ nhận tình yêu anh dành cho mình nhưng anh có hiểu cho nỗi khổ tâm của cô không.

Uống cạn ly sữa, cô lấy điện thoại ra kiểm tra và hoảng hốt khi thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ từ Lý Phong. Cô cố gắng trấn an bản thân, nhấn số gọi lại cho hắn và khi nghe tiếng hắn vang lên, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

- Anh ổn chứ, anh đã bớt đau đầu chưa? – Cô nhẹ nhàng hỏi.

- Bớt đau rồi, cái cô kế toán này, đã nói đừng nói với cô rồi mà..

- Phải nói chứ, chúng ta là bạn mà. – Cô lên tiếng cắt ngang lời hắn.

- Còn cô, cô ổn không? Cô đang ở đâu, sao tôi gọi hoài mà cô không nghe máy?

Vì không muốn Lý Phong lo lắng và đau đầu thêm nên Khương Lệ Na nói dối rằng cô đang ở khách sạn và đã hẹn được Hà Chấn Đông gặp mặt vào sáng ngày mai. Còn về việc không nghe máy là vì cô uống thuốc cảm nên ngủ say quá, không nghe chuông reo.

Tất nhiên, Lý Phong tin cô vì không có sơ hở nào trong lời nói dối này.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.