Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 202: Điều Anh Muốn - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:29
Sau khi cất điện thoại và bước xuống giường, Khương Lệ Na chầm chậm đi quanh căn phòng và nhìn ngó.
Xuyên qua lớp cửa kính, cô nhận ra trời đã tạnh nên đẩy cửa bước ra ban công. Ánh đèn vàng soi tỏ khoảng sân ướt nước mưa bên dưới và soi tỏ cả bóng lưng đơn lạnh của người đàn ông. Có vẻ như anh đang gọi điện cho ai đó, một tay cầm điện thoại, một tay đút vào túi quần.
Ký ức ngày cũ lại ùa về trong tâm trí cô. Anh vẫn như xưa, vẫn thích lao ra ngoài, thưởng thức cái không khí mát mẻ, thậm chí là có chút giá lạnh sau mỗi cơn mưa.
Chàng thiếu niên ngày xưa vẫn đang hiện diện trước mắt cô, vẫn yêu cô bằng cả tấm chân tình nhưng cô lại không có cách nào thuyết phục bản thân phớt lờ cảm nhận của mẹ anh để ở bên anh.
Ngay khi thấy anh quay đầu nhìn lên, Khương Lệ Na liền lùi lại, toan tránh ánh mắt đó nhưng không kịp nữa rồi. Ánh mắt họ chạm nhau hồi lâu, khơi lên những nhớ nhung âm ỉ trong lòng suốt bao năm qua.
Đêm dần trôi, trong ổ chăn ấm áp, Khương Lệ Na mơ hồ nghe thấy tiếng mưa rơi từng đợt và khi cô thức dậy, đồng hồ cũng điểm bảy giờ sáng.
Cô rời giường, vào nhà tắm đánh răng rửa mặt. Và khi cô vừa trở ra, gương mặt đẹp trai của người đàn ông đã đập vào mắt cô.
Anh đứng tựa lưng vào chiếc tủ gỗ, áo sơ mi trắng thắt cà vạt chỉn chu, quần tây đen, hai tay đút túi quần, dáng vẻ lười biếng nhưng lại vô cùng thu hút.
- Thời hạn của em đã hết, cho anh câu trả lời đi. Anh rất bận. – Hà Chấn Đông vẫn không nhúc nhích, nheo mắt nhìn cô và nói.
- Em.. mẹ anh ghét em lắm, em sợ..
- Chúng ta chỉ đăng ký kết hôn, tạm thời không làm đám cưới. Em cũng biết đấy, Chấn Kiệt qua đời chưa lâu nên mối quan hệ này sẽ được bảo mật, kể cả đối với mẹ anh.
Lời nói của anh đã làm lòng cô nhẹ bớt. Một cuộc hôn nhân trong bóng tối không phải là điều cô mong ước nhưng với hoàn cảnh hiện tại, đây lại là một cuộc hôn nhân vẹn vẽ đôi đường.
Mẹ anh và truyền thông đều không biết, không có ai bị tổn thương và Lý Phong cũng không cần lo lắng về nguồn nguyên liệu sản xuất nữa.
- Được, em sẽ làm vợ anh.
Người đàn ông nhanh chóng bước đến, kéo cô ôm chặt trong lòng. Cô có thể cảm nhận được trái tim đang đập loạn của anh.
Vòng tay anh càng lúc càng siết chặt, tựa hồ muốn khảm cô vào cơ thể mình. Hơi thở thơm hương bạc hà của anh liên tục phả vào cổ cô, mang theo dục vọng bị kiềm nén. Cô biết đây là phản ứng sinh lý bình thường của một người đàn ông nhưng vẫn có chút sợ sệt.
- Em có mang giấy tờ tùy thân không? – Giọng anh khàn khàn lọt vào tai cô.
- Có, trong giỏ xách. – Cô đáp.
- Được, bây giờ mình đi đăng ký kết hôn luôn. Em thay đồ đi, anh đợi em dưới nhà.
Vừa nói, Hà Chấn Đông vừa đẩy Khương Lệ Na ra, sau đó nắm tay cô, kéo cô đến căn phòng cuối hành lang.
Ngay khi bước vào, cô hoàn toàn choáng ngợp với khung cảnh bên trong, những chiếc tủ kính dài chứa váy áo, trang sức, giày dép cùng túi xách, toàn là hàng cao cấp, còn có bộ đồ trang điểm đặt trước gương.
Đột nhiên, cô cảm thấy sợ thêm, không có cảm giác vui hay hạnh phúc. Có phải Hà Chấn Đông có vấn đề về tâm lý không? Anh biết cô sẽ về bên anh hay sao mà anh sắm sửa những thứ này? Anh biết trước tương lai hay bị hoang tưởng vậy?
Thôi thì cô đã phóng lao thì đành theo lao, cô phải ưu tiên ân nhân Lý Phong lên hàng đầu. Bàn tay run rẩy của cô lập cập vạch từng bộ váy rồi chọn lấy một chiếc váy trắng thanh lịch, không hở hang, sau đó trang điểm thật nhanh rồi quay về phòng lấy giỏ xách.
Lúc cô xuống gần hết cầu thang thì Hà Chấn Đông cũng rời sô pha, tiến đến bậc thang cuối, vươn tay ra.
- Đi thôi.
- Vâng. – Cô ngoan ngoãn đặt tay mình vào lòng bàn tay ấm áp của anh.
- Đây là nhà tân hôn của chúng ta và em là chủ ở đây, không cần rụt rè. Trước mắt em cứ ở nhà và bồi bổ cơ thể, anh không muốn em lại ngất tiếp đâu. – Anh vừa đi vừa nói.
- Vâng.
Chiếc xe chầm chậm rời khỏi cổng và lao ra đường. Bây giờ đã là tám giờ sáng, mọi người đều đã đến cơ quan và trường học nên đường khá vắng.
Khương Lệ Na cảm thấy mình giống như một kẻ mộng du. Cô đính hôn cùng Hà Chấn Kiệt và giờ đi đăng ký kết hôn cùng Hà Chấn Đông, nghe ra thật trái khoáy.
Suốt quá trình làm các thủ tục, cô chẳng có cảm xúc gì, họ bảo làm gì thì cô làm nấy và khi cầm được tờ giấy chứng nhận đăng ký kết hôn trên tay, hồn cô mới nhập về.
Cô có chồng rồi ư? Chồng cô là Hà Chấn Đông, anh là mối tình đầu của cô. Cô đã từng đuổi theo anh, anh đã từng đuổi theo cô, chạy lòng vòng suốt mấy năm trời rồi giờ đây, cái kết dành cho anh và cô chớp nhoáng như thể đoạn cuối của mấy câu chuyện có cái kết nhanh và nhạt nhẽo đến mức khiến độc giả ngơ ngác.
- Vợ ơi, em không vui sao? Sao em cứ đơ ra vậy?
Câu hỏi của Hà Chấn Đông vang lên bên tai và hơi thở nóng rẫy của anh khiến Khương Lệ Na giật mình thon thót. Anh cũng nhanh thích ứng quá đi mất. Cô vẫn chưa quen với cách xưng hô như thế này.
- À thì.. em thấy không thật, em..
Cô định nói cô bán thân vì mấy bụi mây và tre nhưng nhờ thần linh hay ma quỷ nào đó ngăn cản mà cô đã kịp nuốt ngược mấy lời đó vào bụng. Nếu anh nghe thấy, hẳn mắt anh sẽ long sòng sọc dù sự thật đúng là như vậy.
- Đây là sự thật, em đã là vợ của Hà Chấn Đông rồi. Anh sẽ bắt em trả lại những giọt nước mắt mà anh đã rơi vì em. – Anh hôn nhẹ lên má cô và thì thầm.