Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 206: Ghen Thầm - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:29
- Em hết cảm chưa? Sao giọng em cứ nghẹt nghẹt vậy? – Anh cau màu, nhìn cô gái với mái tóc hơi rối trong màn hình.
- Hết rồi, chắc do đường truyền mạng. – Cô không thèm nhìn anh, mắt vẫn dán lên cây kim, cọng chỉ trên tay, thoăn thoắt luồn kim xe chỉ.
- Vợ à, em nói chuyện với chồng sao cứ cộc lốc vậy? Em không thể ngọt ngào với anh chút sao?
- Em không ngọt ngào được, nếu anh muốn thì tìm người khác đi.
Hà Chấn Đông đần mặt nhìn cô, cái vẻ mặt này của cô là đang hờn dỗi gì sao? Hay là cô dỗi vì anh vứt cô ở nhà một mình sau khi vừa đăng ký kết hôn? Có lẽ không đâu. Cô nên vui mừng mới đúng chứ. Có lẽ cô không muốn nói chuyện với anh.
Sau hồi lâu trầm tư, anh lấy cớ cần xử lý công việc rồi cúp máy. Lúc này, Khương Lệ Na cũng vừa kết xong chiếc cúc trên tay áo sơ mi cho anh, cô nhìn vào màn hình điện thoại, thầm chửi gã đàn ông vừa gọi cho mình.
Hôm nay, cô xuống bếp phụ Mỹ Liên nhặt rau và trò chuyện nhiều hơn với bà thì được biết bà có cô con gái đang làm trợ lý cho Trần Triệu Thu. Cô cũng chẳng mấy quan tâm cho đến khi được bà cho xem ảnh của Liên Hoa.
Cô không ngờ có một người giống mình cả về ngoại hình lẫn gu ăn mặc như vậy. Và quan trọng là cô biết chuyến đi công tác lần này, Liên Hoa là người đồng hành cùng anh, thay cho Sara.
Tuy không muốn nghĩ lung tung nhưng cô vẫn cứ nghĩ lung tung. Nếu cô nhớ không lầm, đó chính là cô gái ngồi cạnh anh trong phòng VIP của quán rượu.
Khi màn đêm buông xuống, Khương Lệ Na lại tựa cửa trông ra xa xăm. Lúc nhìn vào Liên Hoa, cô như thấy thời thanh xuân tươi trẻ của mình, đó là dáng vẻ đầu tiên mà Hà Chấn Đông thích.
Nhưng nếu anh có tình cảm với Liên Hoa, việc gì anh phải ràng buộc với cô bằng một tờ giấy kết hôn? Hay là anh tham ăn, muốn cả già lẫn trẻ?
Phía dưới lầu, trong căn phòng dành cho người giúp việc, Mỹ Liên đang trò chuyện cùng Liên Hoa. Nhìn mấy món quà mà con gái mua cho mình, bà xúc động đến mức hai mắt đỏ hoe.
Nhờ Hà Chấn Đông mà tương lai con gái bà mới sáng lạng như vậy, sau này, hẳn có nhiều cơ hội gặp gỡ những chàng trai ưu tứu.
- Công việc ở đó có ổn không con, có gặp khó khăn gì không? – Mỹ Liên lo lắng hỏi.
- Ổn hết mẹ ơi, sếp con vui lắm, còn cho con một số tiền để tiêu nữa, nói là tiền bồi dưỡng. – Liên Hoa cười tít mắt.
- Ừ, tất nhiên là vui rồi, cậu chủ mới kết hôn mà, đương nhiên phải vui chứ. – Mỹ Liên gật gù.
- Gì chứ? Mẹ nói ai vừa kết hôn?
- À, không có.
- Con nghe rõ ràng mà. Mẹ nói mau đi, anh Chấn Đông kết hôn với ai chứ? Nói mau đi.
Biết mình lỡ lời tiết lộ chuyện bí mật của cậu chủ nhưng trước thái độ phải hỏi cho ra lẽ của con gái, Mỹ Liên đành nói sự thật và dặn dò Liên Hoa phải giữ kín chuyện này.
Bà không hề hay biết rằng trái tim con gái bà đang co rút dữ dội. Bà không thể ngờ rằng con gái mình đã đem lòng tơ tưởng Hà Chấn Đông, không đơn thuần chỉ là ngưỡng mộ một vị sếp tài năng trẻ tuổi giống như bao cô nhân viên khác.
Liên Hoa đặt điện thoại xuống, thở không ra hơi. Sao mọi chuyện lại xảy ra với tốc độ tên lửa như vậy? Cô cứ nghĩ đây là cơ hội cho anh và cô phát triển mối quan hệ nhưng cuối cùng, anh lại đi đăng ký kết hôn vào chính cái ngày cùng cô lên máy bay.
Cô trách mình quá chần chừ, quá đắn đo để rồi vuột mất anh vào tay cô gái kia. Nếu như cô mạnh bạo hơn chút nữa, có lẽ mọi việc đã khác đi.
- Không được, kết hôn thì sao chứ? Chỉ cần anh ấy ly hôn thì mình vẫn có cơ hội mà. – Cô lập cập cầm chai nước lên, mở nắp, uống một ngụm và tự trấn an mình.
Sau hồi lâu suy nghĩ, cô lấy điện thoại, nhắn tin cho Hoàng Thi Vịnh, nói cho bà biết con trai bà đã bí mật kết hôn cùng Khương Lệ Na, đồng thời gởi cho bà địa chỉ của căn biệt thự mini trong khu villa nhà giàu.
Vì biết Hà Chấn Đông đang ở nước ngoài nên Hoàng Thi Vịnh cũng không thức đợi ai, thành thử bà đã đi ngủ từ sớm, không biết có tin nhắn tới.
Mãi đến khi bình minh ló dạng, sau khi rửa mặt và chuẩn bị xuống nhà ăn sáng, bà mới nhìn thấy tin nhắn từ Liên Hoa, song song đó, bà còn nhìn thấy tin nhắn của Hà Chấn Đông.
- Bà sao vậy? Sao sắc mặt khó coi như vậy? – Hà Chấn Quốc lên tiếng ngay khi ngồi vào bàn ăn.
- Tối qua tôi ngủ không được, hơi mệt thôi. – Hoàng Thi Vịnh đáp.
Từ ngày con trai út ra đi, ít có đêm nào bà ngủ ngon giấc nên Hà Chấn Quốc không mảy may nghi ngờ gì. Ông cũng đã nhờ bác sĩ khám và kê đơn thuốc cho bà nhưng cũng không tốt hơn mấy, bà vẫn hay trằn trọc.
Ngay khi vừa ăn sáng xong, Hoàng Thi Vịnh liền bảo Trương Vy đưa mình ra ngoài có việc. Bà thật sự không hiểu nổi con trai mình, con gái ở thành phố này không có ai vừa mắt hay sao mà con bà cứ đ.â.m đầu vào mỗi mình Khương Lệ Na vậy chứ.
Chiếc xe bon bon chạy trên đường lớn rồi rẽ vào khu villa, sau đó dừng lại trước một căn biệt thự xinh xắn. Hoàng Thi Vịnh rời khỏi xe, đưa mắt nhìn bao quát một lượt.
Các tài sản riêng bao gồm các bất động sản cá nhân của các con, bà và chồng cũng không biết hết nhưng bà biết căn biệt thự này vì có lần nghe Hà Chấn Đông nhắc đến khi đang nói chuyện cùng chồng bà. Hóa ra, con bà giấu cô gái đó ở đây và sống như vợ chồng với cô ta.
Sau hai hồi chuông reo, bà trợn tròn mắt vì nhận ra người mở cổng chính là người giúp việc cũ của bà, Mỹ Liên.
Và khi trông thấy bà chủ cũ, Mỹ Liên cũng đông cứng, miệng lắp bắp mãi mà chẳng thốt lên được từ nào. Chờ cho đến khi Mỹ Liên hoàn hồn thì Hoàng Thi Vịnh đã lướt qua bà, đi thẳng vào sân.