Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 209: Mây Tan Mưa Tạnh - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:29
Mãi đến tối, Hà Chấn Đông mới mò ra tiệm điện thoại, mua chiếc điện thoại mới rồi gọi về cho Khương Lệ Na, thế nhưng, đáp lại anh là những âm thanh dài vô vọng.
Cuối cùng, anh đành gọi cho Mỹ Liên và được biết vợ anh đã ngủ rồi. Vốn anh định đi mua sớm một chút nhưng cơn sốt hành hạ anh suốt từ chiều đến giờ, khiến anh không thể ra ngoài được.
Anh không thể biết được rằng Khương Lệ Na cũng đang sốt vì quá đau nên mới ngủ mê man.
- Khương Lệ Na, cái đồ vô lương tâm, để xem anh về anh trừng phạt em thế nào. Ôi trời, đau đầu quá. – Anh vừa nói vừa bám víu vào cạnh bàn, chầm chậm ngồi xuống ghế.
Đang khi anh rên rỉ thì Liên Hoa tập tễnh bước vào, trên tay cô là mấy cái bánh bao hấp nóng hổi. Ban nãy, cả hai đi ăn tối nhưng anh chỉ ăn được chút xíu, thế nên cô sợ anh nửa đêm đói bụng.
Thuốc mà anh và cô đang uống cần phải ăn no trước khi uống để tránh bị đau bao tử, bác sĩ đã dặn dò như vậy.
- Chân em đang đau mà còn đi mua mấy cái này làm gì? – Anh nhăn nhó hỏi ngay khi cô đặt túi bánh xuống bàn.
- Lỡ khuya anh có đói thì ăn thêm, lúc nãy anh ăn có vài thìa cháo. Mà anh thấy trong người sao rồi? Hay anh đến bệnh viện nằm đi, có gì bác sĩ còn cấp cứu kịp. – Liên Hoa lo lắng nhìn anh.
- Không sao đâu, bác sĩ cũng nói trước có thể sẽ bị sốt mà.
Hà Chấn Đông vươn tay, lấy liều thuốc ra. Liên Hoa vội rót nước vào ly rồi đưa cho anh. Cũng may vết thương của cô không hành sốt, chỉ đau rát mà thôi.
Cô rất muốn ngỏ lời xin Hà Chấn Đông cho phép mình ở lại trong phòng anh để trông chừng anh nhưng lại chẳng dám mở lời.
Còn anh, sau khi uống thuốc xong tầm vài giây thì ý thức dần mất đi và gục xuống bàn, may mà Liên Hoa phản ứng nhanh, giữ được anh trước khi anh rơi xuống sàn.
- Chủ tịch.. chủ tịch, anh bị làm sao vậy? Chủ tịch..
Cô hốt hoảng gọi anh nhưng anh mềm như cọng bún, chẳng trả lời, mắt nhắm nghiền, tay buông thõng.
Sau một lúc hoảng loạn, cô liền nhớ ra, vội lấy điện thoại bàn gọi cho lễ tân khách sạn, nhờ họ giúp đỡ. Rất nhanh sau đó, hai anh nhân viên cao to xuất hiện, hỗ trợ cô đưa Hà Chấn Đông vào bệnh viện.
Sau khi nghe Liên Hoa trình bày việc anh gặp tai nạn, đã đi kiểm tra và được bác sĩ cho thuốc về uống nhưng giờ anh lại xỉu, bác sĩ liền kiểm tra lại một lần nữa, sau đó kết luận anh bị suy nhược cơ thể, cộng thêm cơn sốt hành hạ nên mới bất tỉnh như vậy.
Cuối cùng, ông cho anh nhập viện để tiện theo dõi và thể theo yêu cầu từ cô, anh được đưa vào phòng bệnh VIP.
Mãi tận sáng hôm sau, Hà Chấn Đông mới tỉnh lại. Cảm nhận được sức nặng và hơi ấm từ mu bàn tay, anh liền dời tầm mắt và nhận ra Liên Hoa đang ngủ trên tay mình. Anh chẳng nhớ được gì sau khi cho liều thuốc đó vào miệng.
- Ôi, anh tỉnh rồi, may quá, hôm qua, anh làm em sợ c.h.ế.t khiếp. – Liên Hoa vội ngồi thẳng lưng, lên tiếng ngay khi phát hiện ra Hà Chấn Đông đã thức dậy.
- Sao không tới sô pha mà ngủ? – Anh dịch bàn tay mình vào sát phía trong, giọng anh lộ rõ vẻ mệt mỏi.
- À, em sợ anh sốt nên ngồi đây để tiện kiểm tra. – Liên Hoa ngại ngùng, mỉm cười.
Sau khi rửa mặt cho tỉnh hẳn, cô xuống căn tin bệnh viện, mua cho anh và mình hai tô cháo. Đêm qua, cô đã mơ một giấc mơ vô cùng đẹp, mơ thấy anh nói lời yêu cô và đề nghị cô làm bạn gái anh.
Lúc người ta bệnh tật là lúc trái tim họ yếu đuối nhất và cô tin anh cũng không ngoại lệ bởi anh cũng là con người, có trái tim.
Anh kết hôn rồi thì có làm sao, cô vợ kia đâu có ở cạnh anh, chăm sóc anh lúc anh đau đớn và sốt cao. Cô tin anh đã ít nhiều cảm động.
Lúc này, trong căn biệt thự mini, Khương Lệ Na cũng vừa tỉnh dậy. Qua một ngày, mặt cô lại càng sưng to và bầm tím. Khi thấy cô xuất hiện, Mỹ Liên ái ngại khuyên cô nên đi bệnh viện kiểm tra nhưng cô từ chối bởi biết nó chẳng nguy hiểm gì đến tính mạng, qua vài ngày sẽ xẹp xuống.
- Đêm qua cậu chủ gọi cho cháu không được nên gọi cho cô, cô nói cháu ngủ. – Mỹ Liên đặt phần thức ăn xuống bàn và nói.
- Lát cháu sẽ gọi lại cho anh ấy.
Vừa ăn, Khương Lệ Na vừa trò chuyện cùng Mỹ Liên, hỏi thăm về con gái của bà.
Mỹ Liên vô cùng tự hào, khoe thành tích học tập của Liên Hoa rất giỏi, liên tục nhận học bổng nên có thể tự trang trải học phí, biết nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, sống rất gọn gàng, ngăn nắp. Bà còn khoe rằng Liên Hoa mua cho bà rất nhiều quà trong chuyến công tác lần này.
- Cô ấy chắc chắn sẽ là một người vợ tốt. Mà.. cô ấy có bạn trai chưa? – Khương Lệ Na cầm chiếc muỗng cho vào ly nước cam, vừa khuấy vừa hỏi.
- Vẫn chưa, có mấy anh chàng ở gần khu nó sống muốn hẹn hò, tìm hiểu cùng nó mà nó đâu có chịu. Tuổi cũng không còn nhỏ nữa mà cứ kén chọn rồi lúc già chẳng ai thèm nhìn tới. – Mỹ Liên thở dài.
- Hoa Vinh có rất nhiều nhân viên đẹp trai, ưu tứu nên cô đừng lo. Giới trẻ bây giờ kết hôn rất muộn, giống cháu vậy.
- Giá như Liên Hoa cũng tìm được một người đàn ông tốt như cậu chủ thì cô không còn gì lo lắng nữa.
Nụ cười trên môi Khương Lệ Na méo xẹo. Xem ra, Hà Chấn Đông đã trở thành hình mẫu người chồng quốc dân rồi.
Nếu như Liên Hoa có người yêu rồi, hẳn cô sẽ không lo nghĩ lung tung nhưng theo Mỹ Liên nói thì cô gái đó vẫn chưa hẹn hò với ai.
Cô cũng không hiểu vì sao bản thân lại có cảm giác bất an khi nghĩ về cô ấy. Có lẽ cô ở không, không có việc gì làm nên mới nghĩ tào lao như vậy.
Trước đây, Hà Chấn Đông từng hẹn hò cùng Liêu Bích Linh nhưng đó là lúc anh đang độc thân và cô không có quyền trách móc. Bây giờ, anh đã lập gia đình và cô tin anh sẽ tự biết trách nhiệm và nghĩa vụ của một người chồng.