Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 213: Đa Nghi - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:30

- Lên ghế ngồi nói chuyện đi. – Hoàng Thi Vịnh chau mày, nhìn con trai với vẻ mặt bất lực.

- Vâng. – Hà Chấn Đông vừa đáp vừa làm theo lời bà.

Mấy hôm nay, nghe chồng khuyên giải nhiều, ác cảm của bà đối với cô gái đó cũng giảm đi phân nửa, không còn có ý cấm cản gì Hà Chấn Đông nhưng bà cũng không muốn gặp Khương Lệ Na, tốt nhất là cứ mạnh ai nấy sống, đừng thấy, đừng chào hỏi hay thăm viếng sẽ tốt hơn.

Suy cho cùng, ban đầu bà cũng rất thích và yêu thương cô nhưng cứ thấy cô, nghe về cô là hình ảnh thương tâm của Hà Chấn Kiệt lại xuất hiện trước mặt bà, không thể nào bình tĩnh được.

- Được rồi, mẹ sẽ không xen vào chuyện tình cảm của con nữa nhưng mẹ cũng không nhận nó làm con dâu mẹ đâu. Vậy nên, con có về thăm ba mẹ thì cũng đừng dắt nó về.

- Mẹ..

- Đây là sự nhượng bộ cuối cùng của mẹ để gia đình yên ấm.

Ánh mắt và giọng điệu cương quyết của bà khiến Hà Chấn Đông không thể nói gì thêm, đành gật đầu chấp thuận. Anh tin qua một thời gian nữa, khi nỗi buồn đã thực sự nguôi ngoai, mẹ anh sẽ lại lần nữa yêu mến cô.

Anh tin nếu như cô sinh cho bà một đứa cháu, trai hay gái đều được, chắc chắn bà sẽ vì thương con của anh mà thương luôn mẹ của đứa trẻ.

- Vào nhà ăn cơm luôn, sau này, cũng không còn nhiều bữa ăn cùng nhau nữa.

Hoàng Thi Vịnh dịu giọng nói rồi đứng lên, tiến vào cửa chính. Hà Chấn Đông có thể nghe được tâm trạng buồn của bà qua tiếng nói ấy.

Nếu như mẹ anh và vợ anh hòa thuận, chắc chắn anh sẽ đưa cô về đây sống, cùng anh phụng dưỡng hai đấng sinh thành nhưng hiện tại hai người họ cần tránh mặt nhau, tránh phát sinh thêm nhiều chuyện không vui, đau lòng.

Anh lấy điện thoại, nhắn tin bảo Khương Lệ Na cứ dùng bữa trước, không cần đợi mình.

Bàn ăn nhanh chóng được dọn lên. Thường thì giờ này, Hoàng Thi Vịnh và chồng chưa có ăn tối nhưng hôm nay, bà muốn ăn sớm một chút để Hà Chấn Đông còn về bên kia nghỉ ngơi. Nhìn gương mặt bơ phờ, hốc hác của anh là bà biết anh ngủ không đủ giấc rồi.

- Công việc có suôn sẻ không? Sao đột nhiên con ở lại thêm mấy ngày vậy? – Hà Chấn Quốc từ tốn hỏi.

- Ổn hết ba, có phát sinh vài vấn đề nhưng đã giải quyết ổn thỏa rồi. – Anh mỉm cười, vươn tay gắp miếng thịt cho vào chén mình.

- Làm gì làm cũng phải chú ý sức khỏe. Ba mẹ còn có mỗi con đó. – Hoàng Thi Vịnh nhắc nhở.

- Vâng ạ.

Kết thúc bữa ăn, Hà Chấn Đông nán lại, trò chuyện cùng ba mẹ mình thêm một lát nữa rồi mới lái xe đến nơi bán bánh tráng trộn mà Khương Lệ Na thích, mua cho cô cùng Mỹ Liên rồi về thẳng nhà.

Ban nãy, anh bạo gan hỏi mẹ mình vì sao lại biết chuyện giữa anh và Khương Lệ Na thì được bà cho xem tin nhắn. Hóa ra, anh đã gởi nhầm tin nhắn cho bà thay vì vợ mình.

Trong tin nhắn, anh hỏi cô đã quen với căn nhà tân hôn chưa. Lúc đó, anh còn ngạc nhiên vì không thấy dòng tin này khi kiểm tra lại lịch sử trò chuyện giữa mình và cô, anh cứ ngỡ mình thao tác nhầm, chưa gởi đi nên nhắn lại, không ngờ đã gởi cho mẹ mình. Đúng là lạy ông tôi ở bụi này. Vậy mà, anh còn đang nghi ngờ Mỹ Liên và Liên Hoa. Thật tội lỗi.

Lúc Hà Chấn Đông vào phòng, Khương Lệ Na đang ôm gối, ngồi ngây ngốc trên giường. Anh tiến lại, đặt bịch bánh tráng trộn xuống bàn rồi ngồi xuống, đưa tay chạm nhẹ vào mặt cô.

- Mẹ thế nào rồi anh? – Cô nhỏ tiếng hỏi.

- Ừ thì.. mẹ không can thiệp nữa. Cần có thêm thời gian để mẹ có thể chấp nhận em là dâu con.

Anh thu tay lại, thở dài và tự trách mình đã không cẩn thận để lộ việc kết hôn với mẹ, khiến cô chịu khổ. Thế nhưng, Khương Lệ Na an ủi anh, bảo như vậy cũng tốt, ít nhất, cô không còn cảm thấy lo lắng, hoang mang, luôn trong tư thế sẵn sàng chạy trốn vì sợ bị mẹ chồng phát hiện nữa.

Vấn đề giữa cô và bà là thời gian, chính cô vẫn còn day dứt, tiếc thương Hà Chấn Kiệt thì thử hỏi làm sao bà có thể dễ dàng bỏ qua. Suy nghĩ của bà ứng với số đông rằng nếu không ghé công ty Kim Thế đón ba cô đi dùng bữa thì có lẽ anh sẽ không gặp nạn.

- Ban nãy xếp đồ cho anh, phát hiện mất nguyên một bộ đồ, anh quên ở khách sạn sao? – Cô siết chặt chiếc gối, nhìn anh với vẻ mặt căng thẳng.

- À, anh đi ăn với đối tác, bị nhân viên phục vụ bất cẩn làm đổ nước sốt lên, khó mà giặt sạch nên là anh vứt rồi.

Cô cụp mắt, lông mi dài rũ xuống. Cô biết anh giàu, có vứt thêm mấy bộ vest đắt tiền nữa cũng chẳng ảnh hưởng gì kinh tế của anh nhưng đó là bộ đồ cô tự tay đo đạc, cắt may cho anh mà.

Hà Chấn Đông nhanh chóng nhận ra sắc mặt cô đã thay đổi và nhanh chóng nhớ lại bộ đồ đó là một trong số những bộ đồ cô đã may cho anh. Lúc đó, anh vừa đau, vừa nhớ cô, vừa lo lắng nên không nghĩ nhiều, chỉ là không muốn đồ mình vấy m.á.u của người con gái khác.

Anh không muốn nói cho cô biết mình bị nạn ở nước ngoài, với bản tính của cô, cô sẽ lo lắng và mở to mắt quan sát anh hằng đêm để xem anh có biến chứng gì đó hay không cho mà xem.

- Sau này em lại may cho anh bộ mới. Sau này anh chỉ mặc đồ em may thôi, không cần mua nữa. – Anh nắm lấy tay cô, vuốt ve, dỗ dành.

- Anh đi tắm đi còn ngủ sớm.

Khương Lệ Na nhích ra mép giường, với tay lấy bịch bánh tráng rồi bắt đầu ăn. Nhìn cô, Hà Chấn Đông lại thấy giống con thỏ trắng đang phồng miệng ăn củ cà rốt, vô cùng đáng yêu và ngây thơ.

Nếu không phải toàn thân vẫn đang đau nhức và sợ cô nghĩ rằng anh đã hết xí quách thì anh đã ăn thịt cô rồi. Trong mắt anh, cô là tạo vật đẹp nhất thế gian.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.