Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 223: Người Vợ Đảm Đang - 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:31
Đúng như lời Hà Chấn Đông nói, ngay ngày đầu tuần, anh đã phải họp hành đến tận nửa đêm. Nếu như không có vợ, anh sẽ lái xe thẳng đến khách sạn Gold chứ không cần chạy cả một quãng đường dài để về đây.
Khoảnh khắc thấy cô mắt nhắm mắt mở, xỏ dép chạy ra đón mình, bao mệt mỏi của một ngày đều tan biến.
- Anh bẩn lắm, người toàn mồ hôi. – Anh cau mày khi cô nhào vào lòng mình.
- Em thấy thơm mà.
Cô rướn người, hôn lên cằm anh một cái rồi cầm lấy cặp táp của anh, cùng anh đi lên lầu. Tuy Hà Chấn Đông có vui nhưng anh không muốn cô vì thức đợi mình mà không ngủ đúng giờ.
Anh là đàn ông và đã quen với tính chất công việc này còn cô là phụ nữ. Cũng vì làm ở quán rượu, thức khuyu quá nên cô mới suy nhược cơ thể như vậy, giấc ngủ ban ngày không bằng ban đêm.
- Sau này em cứ ngủ trước đi, đừng chờ anh làm gì. Thức khuya không tốt cho em đâu. – Anh nhận lấy bộ đồ ngủ từ tay cô, cất giọng mệt mỏi.
- Em ngủ chập chờn chứ không hẳn là thức. Anh yên tâm, tại ngày đầu nên vậy thôi, qua vài hôm nữa em sẽ ngủ thẳng chân, không thèm chờ anh nữa.
Dứt lời, cô leo lên giường, chui vào trong chăn. Cũng tại anh, thời gian này cứ ôm ấp cô khi ngủ, khiến cô hình thành thói quen nên khi không có anh bên cạnh, cứ thao thức không yên.
Hơn nữa, cứ nghĩ đến hình ảnh mệt mỏi khi làm việc hơn mười tiếng một ngày của anh là cô lại thấy xót xa, thương anh vô cùng.
Hà Chấn Đông biết cô dỗi mình nên chỉ còn có thể cười trừ. Anh nhanh chân bước vào phòng tắm, tắm thật nhanh rồi trở ra, thoa dung dịch làm mềm da tay rồi tắt đèn, chui vào chăn cùng cô vợ nhỏ. Tay anh vẫn còn hơi lạnh, chạm nhẹ vào eo cô khiến cô bất giác rùng mình.
- Ngủ ngon, bà xã. – Anh hôn vào cổ cô, thì thầm.
Khương Lệ Na trở mình, rúc đầu vào lòng anh, hít hà mùi hương quen thuộc. Cô đã quyết định rồi, ngày mai, cô sẽ nấu bữa trưa mang đến công ty cho anh ăn, anh có phản đối thì cô vẫn sẽ làm như vậy.
Cô không ngại bị người ta phát hiện rồi lắng nghe những lời chỉ trích đâu vì bây giờ anh là chồng cô, cô không nên sợ dư luận mà trốn sau lưng anh, không dám công khai thân phận mới của mình.
Một đêm ấm áp trôi qua và khi trời vừa tảng sáng, Khương Lệ Na đã rời giường, chuẩn bị quần áo đi làm cho anh rồi xuống bếp, phụ Mỹ Liên làm bữa sáng.
Đúng bảy giờ, chuông báo thức reo lên, kéo Hà Chấn Đông ra khỏi cơn mộng. Anh theo phản xạ, đưa tay ôm lấy người bên cạnh nhưng cuối cùng lại ôm trúng cái gối ôm.
- Hôm qua thức khuya vậy mà sáng nay dậy sớm làm gì chẳng biết. - Anh đưa mắt nhìn khắp căn phòng, vừa nói vừa ngáp.
Lúc Hà Chấn Đông vệ sinh cá nhân xong và khoác lên mình bộ quần áo lịch lãm, chỉn chu thì Khương Lệ Na mới đẩy cửa bước vào.
Cô nhẹ nhàng tiến đến, thắt cà vạt cho anh, giúp anh cài cúc áo nơi cổ tay, sau đó ôm lấy eo anh, nhón chân hôn lên bờ môi vẫn còn mang theo hơi lạnh của nước.
Vẫn như bao lần trước, anh dùng một tay giữ gáy cô, hôn trả thật sâu, thật lâu rồi mới tha cho cô.
- Ngày nay anh cũng về muộn sao? – Cô áp mặt vào n.g.ự.c anh, vừa thở hổn hển vừa hỏi.
- Ừ, họa chăng thứ bảy mới không dính lịch họp và có thể về nhà đúng giờ. – Hơi thở của anh cũng hỗn loạn không kém vợ mình.
Cô mỉm cười hài lòng vì hôm đó cũng là ngày kỷ niệm họ trở thành người yêu của nhau. Một bữa tối nhẹ nhàng bên ngọn nến lung linh và những đóa hồng đỏ thẫm, cùng nhau ôn lại chuyện tình thời thanh xuân và cô sẽ tặng anh chiếc thắt lưng là khung cảnh xuất hiện trong đầu cô lúc này.
Sau khi dùng bữa sáng, Hà Chấn Đông liền lái xe đến công ty. Sáng nay, anh có hơi mệt, tưởng sẽ không ăn được nhiều nhưng khi nhìn thấy tô súp cua chất lượng do chính tay vợ mình nấu, anh liền ăn hết veo. Cô vẫn rất tinh tế trong việc chăm sóc người khác.
Khương Lệ Na đứng nhìn theo cho đến khi cánh cổng đóng lại rồi quay trở vào, thay bộ quần áo, cùng Mỹ Liên đi chợ. Cô biết anh nuốt cơm không trôi nên mua nguyên liệu nấu hoành thánh cho anh ăn.
Trong lúc Khương Lệ Na đang lòng vòng trong chợ thì Hà Chấn Đông đã bắt đầu bước vào phòng họp. Ngày mai, ba trong số các địa điểm được chọn sẽ tiến hành lễ động thổ, khởi công xây dựng các dự án phục vụ khách hàng là tầng lớp trung lưu và thượng lưu đến du lịch và nghỉ dưỡng.
Theo sự phân phó của Hà Chấn Đông, Trần Triệu Thu và hai phó tổng giám đốc khác sẽ chịu trách nhiệm đến đó, tham dự lễ động thổ cùng các lãnh đạo cấp cao của công ty đầu tư SM.
Cuộc họp đầu tiên trong ngày kéo dài hơn một tiếng đồng hồ. Liên Hoa liên tục nhìn Hà Chấn Đông khi thấy anh cứ đưa tay day day trán. Cô đoán anh bị nhức đầu.
Cuộc họp hôm qua quá căng thẳng, đến bản thân cô còn cảm thấy kiệt sức, huống hồ là một lãnh đạo gánh nhiều trách nhiệm như anh.
- Được rồi, mọi người về phòng làm việc đi. Tôi biết khoảng thời gian này mọi người sẽ rất vất vả nhưng xin hãy cùng nhau cố gắng. Tôi ghi nhận tất cả những cống hiến của các lãnh đạo và nhân viên và cam kết sẽ có phần thưởng xứng đáng cho từng người. – Hà Chấn Đông gấp tập tài liệu lại, đưa mắt nhìn một vòng bàn họp.
Không ai bảo ai nhưng mọi người đồng loạt vỗ tay thay cho lời đồng ý. Từ ngày Hà Chấn Đông nắm toàn quyền điều hành tập đoàn, cổ tức liên tục tăng khiến các cổ đông cười không ngậm được miệng.
Danh tiếng của tập đoàn càng lúc càng gia tăng khiến các nhân viên càng tự hào khi giới thiệu bản thân là một phần của tập đoàn Hoa Vinh. Ngay cả cô lao công, hay chú bảo vệ cũng cảm thấy phấn khích.