Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 233: Không Muốn Buông Tay - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:31

Đúng ba giờ chiều, Khương Lệ Na bắt taxi đến nghĩa trang thành phố. Hoa cúc trắng vẫn luôn là loài hoa cô chọn để đặt lên mộ người đã khuất.

Sau khi trò chuyện trước mộ ba mẹ mình, cô lại đến ngồi bên cạnh mộ Hà Chấn Kiệt, tựa đầu vào, nhắm mắt. Cô muốn nói với anh rằng anh đã gởi gắm cô sai người rồi nhưng lại không thể nói ra.

Anh không hề biết và cô không thể trách anh được. Anh vẫn luôn mong muốn tặng cô những điều tốt đẹp nhất. Bờ vai của người đó, cô không còn có thể tựa vào nên phải đến đây, tìm chút niềm an ủi.

Mãi tận hơn năm giờ chiều, Khương Lệ Na vẫn còn ngồi trong nghĩa trang, gió thổi hiu hiu và không gian tĩnh lặng khiến cô ngủ quên lúc nào chẳng biết.

Khi cảm nhận được một bàn tay đang vỗ nhẹ vào vai mình và nghe tiếng gọi trầm ấm cất lên, cô mới giật mình tỉnh giấc.

- Em đến đây lâu chưa? Sao em lại dám ngủ trong nghĩa trang thế này? – Hà Chấn Đông cau mày nhìn cô nhưng giọng nói lại rất dịu dàng.

Khương Lệ Na không đáp lời, bám tay vào ngôi mộ toan đứng lên nhưng cuối cùng là Hà Chấn Đông kéo cô đứng dậy và ôm cô một lát vì nhận ra chân cô tạm thời chưa thể đứng vững.

Lúc buông cô ra, anh cởi chiếc áo vest, khoác hờ trên vai cô.

- Bụng còn khó chịu không?

- Ổn rồi. – Cô vừa đáp vừa nhích sang phải một chút, tránh bàn tay đang định chạm vào bụng mình.

- Về nào, cơ địa em yếu, không nên ở trong nghĩa trang quá muộn.

Nói rồi, Hà Chấn Đông nắm lấy tay Khương Lệ Na và kéo cô đi. Đôi chân cô bước theo anh nhưng mặt thì cứ ngoảnh lại nhìn người đàn ông trên tấm bia mộ.

Một đời người không dài, có lẽ cô nên phá hủy mối quan hệ khiến mình đau khổ để bắt đầu một cuộc sống mới, không cần có bóng dáng đàn ông.

Cô sẽ phát điên nếu cứ im lặng và nhẫn nhịn, phớt lờ chỉ để có một nơi nương náu.

Tuy Hà Chấn Đông muốn đưa cô vợ của mình vào nhà hàng dùng bữa nhưng vì sợ bụng dạ cô đang yếu nên anh đưa cô về nhà để ăn cháo mà Mỹ Liên nấu.

Suốt quãng đường đi, anh liên tục nói chuyện tương lai, con cái, nào là anh sẽ trang trí một căn phòng màu hồng nếu cô có thai là con gái, còn nếu là con trai thì sẽ cho nó một căn phòng màu xanh.

Anh cũng hứa sẽ sắp xếp công việc để có thể ở bên cô nhiều hơn khi cô có em bé, còn gợi ý mấy địa điểm du lịch để đi cùng nhau vào thời gian đầu cũng như gần cuối của thai kỳ. Thế nhưng, đáp lại anh là sự im lặng của cô.

- Lệ Na à, hôm nay anh thấy tâm trạng em không tốt. Em có gì muốn tâm sự cùng anh không? – Anh giảm tốc độ, nhìn sang cô và hỏi.

- Sẽ có những lúc em buồn nhưng không rõ lý do. Đừng quan tâm đến em, cứ lái xe đi. – Cô hờ hững đáp.

- Anh cứ tưởng lúc ở bên anh sẽ không còn chuyện gì khiến em buồn nữa chứ. Em không giống anh sao?

- Có lẽ là nhớ về người tình cũ.

Lúc nói câu này, cô không ngần ngại quay sang nhìn Hà Chấn Đông. Thấy gương mặt thoáng sa sầm, ánh mắt có vẻ mất tập trung của anh, chẳng hiểu sao cô lại cảm thấy rất thoải mái, rất hả hê.

Anh có người phụ nữ khác bên ngoài và cô muốn anh nhớ ngoài anh ra, cô cũng có một người để khắc cốt ghi tâm.

Cô vừa đề cập đến Hà Chấn Kiệt mà biểu hiện của anh đã như vậy, thế thì cảm giác của cô khi phát hiện ra sự phản bội của anh được gọi là gì?

Ngay khi cả hai về đến nhà, Khương Lệ Na liền đi thẳng về phòng, không chờ anh như bao lần. Lúc ở nghĩa trang, cô đã nghĩ sẽ đề nghị ly hôn anh nhưng bây giờ nghĩ lại, vẫn còn mắc kẹt Lý Phong.

Có lẽ cô nên giả điên giả dại cho đến khi công ty Tre Quê khai thác xong ngọn núi ấy và hoàn thành trọn vẹn các đơn hàng.

Cô cũng sẽ nói Lý Phong nên tìm một nguồn cung cấp khác, đừng chỉ dựa vào lời nói suông của Hà Chấn Đông mà tiếp tục trồng mây tre trên đó.

- Á..

Đôi cánh tay như gọng kìm đột ngột bắt lấy hai vai cô lúc cô vừa định mở tủ quần áo. Người đàn ông mạnh mẽ xoay người cô lại rồi cúi xuống hôn cô.

Chuỗi hành động của anh quá nhanh, quá bất ngờ khiến cho cô không kịp phản ứng, đến lúc định thần lại thì hơi thở đã bị anh cướp đoạt gần hết rồi.

Cánh tay mảnh khảnh yếu ớt quờ quạng trong khoảng không, không tìm lấy được một điểm nào để bấu víu ngoại trừ vòng eo của anh.

- Đừng.. Chấn Đông.. em mệt.. bây giờ em đang rất mệt.. - Cô nói trong tiếng thở gấp khi làn môi anh đang trượt dần từ cổ xuống xương quai xanh của mình.

- Ừ. Anh biết, anh chỉ hôn em thôi.

Dứt lời, Hà Chấn Đông cắn nhẹ vào cần cổ trắng nõn của Khương Lệ Na rồi đứng thẳng lưng, chầm chậm buông cô ra. Cô có thể nhìn thấy đôi mắt mờ mịt đầy dục vọng chiếm hữu của anh.

Vốn dĩ đôi mắt anh mỗi khi động tình trông rất quyến rũ nhưng giờ đây, đôi mắt ấy chỉ khiến cô cảm thấy anh thật đáng khinh, một kẻ lăng nhăng và tham lam, vi phạm luật hôn nhân gia đình, giẫm lên đạo đức.

- Em tắm trước đi, anh đi tỉa cành cho mấy bụi hoa hồng rồi tắm sau.

Anh cười buồn rồi nhanh chóng quay lưng.

Hận anh, ghét anh nhưng sao giây phút này, khi nhìn bóng lưng cao gầy ấy rời đi sau khi bị mình cự tuyệt, cô lại cảm thấy đau đớn, tái tê.

Có thể anh vẫn còn yêu cô, thương cô đấy nhưng cô làm sao có thể chấp nhận chia sẻ tâm hồn lẫn xác thân anh với một người phụ nữ khác.

Tình yêu giữa nam và nữ luôn là ích kỷ như vậy đấy. Chính anh cũng biết mà đúng không? Cô không ngu ngốc đến nỗi không biết những gì anh vừa làm với mình là vì anh ghen khi cô nhắc đến em trai anh.

Tại sao cô lại cảm thấy mình thật độc ác khi ngó lơ anh trong khi anh là kẻ phụ tình cô trước vậy chứ?

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.