Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 250: Ánh Sáng Sau Bóng Tối - 2 (chương Cuối)

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:33

- Còn muốn ly hôn với anh không? – Anh véo cằm cô, giọng nói có chút giận hờn.

- Không muốn nữa. Em xin lỗi. Chồng ơi, em xin lỗi. – Cô dụi đầu vào n.g.ự.c anh, nước mắt lại rơi.

Hà Chấn Đông nhẹ nhàng đẩy cô ra, lau nước mắt cho cô. Người phụ nữ này kết hôn với anh chưa được ba tháng mà đã hai lần đòi ly hôn với anh.

Nếu không phải anh đang bệnh và đang phải nằm trong bệnh viện, hẳn anh đã ném cô lên giường và dày vò cô, trừng phạt cô cho đến khi cô khóc thét.

- Lệ Na, nghe anh nói đây. Hai đứa bé là con của Hà Chấn Kiệt. Đêm đó em ấy và Bích Linh đã ở bên nhau. Anh đoán là em ấy đã uống phải ly rượu của em và nhìn nhầm Bích Linh thành em. Anh cũng chỉ vừa mới biết cách đây không lâu. Lệ Na, anh và Bích Linh lúc đó chỉ là diễn một màn kịch cho em xem thôi, anh và cô ấy trong sạch.

Nói đến đây, Hà Chấn Đông rơm rớm nước mắt, anh cho cô biết Hà Chấn Kiệt đã rất đau lòng khi thức dậy và đã cầu xin Liêu Bích Linh giữ kín chuyện này bởi em trai anh rất yêu cô, không muốn đánh mất cô khi mà ngày cử hành hôn lễ đang đến gần.

Cũng vì lời nói này mà Liêu Bích xem đó là di ngôn cuối cùng của Hà Chấn Kiệt, giấu kín việc mang thai cho đến ngày tình cờ bị anh bắt gặp.

- Thảo nào, đêm đó anh ấy tới tìm em nhưng trông rất lạ. Nhưng mà lúc đó tâm trạng em cũng rối bời, không có nghĩ được nhiều, em…

- Lệ Na, chúng ta đều là những người bị hại, em càng không có lỗi, là vì anh quá yêu em, không kiềm chế được bản thân, tất cả là lỗi của anh. – Anh đưa ngón tay chặn miệng cô, ngăn cô nói tiếp.

Cuối cùng, anh bắt cô hứa sẽ quên đi đoạn quá khứ đau thương kia, cùng nắm tay anh bước về tương lai thì anh mới dắt cô đi gặp hai đứa cháu. Cô phì cười, gật đầu trước yêu cầu trẻ con của anh. Cô đoán hai đứa bé ấy hẳn rất đáng yêu, giống ba chúng vậy.

Thật may vì trước lúc ra đi, người đàn ông ấm áp của cô đã để lại hai thiên thần đáng yêu. Cô tin anh nơi suối vàng cũng đã nhìn thấy và có thể mỉm cười rồi.

Tình yêu mà cô dành cho anh vẫn ở sâu trong tim cô, cô sẽ không quên nhưng sẽ giữ kín nơi đáy tim. Trong lòng cô, trong mắt cô, anh mãi là người đàn ông ấm áp, tốt bụng và thuần khiết, không hề vấy bẩn chút nào.

Qua hết hai ngày, Trịnh Việt Cường đến thăm Hà Chấn Đông. Đối diện với anh và cô em gái của mình, hắn cảm thấy vô cùng xấu hổ và cũng cảm thấy đau lòng, tội lỗi. Là do hắn và ba hắn đã không dạy Trịnh Tú Trân nên người, khiến cô làm ra những chuyện mất hết nhân tính.

Khi nghe Khương Lệ Na hỏi Trịnh Tú Trân đã bị bắt chưa, hắn cúi đầu hồi lâu mới đáp.

- Lệ Na, Tú Trân bị điên rồi.

- Là thật sao?

- Phải, trước cả khi có lệnh khởi tố. Có lẽ là vì bức ảnh m.á.u me mà Phùng Nam gởi cho nó. Nó cứ liên tục bảo nó không g.i.ế.c người và nói tài sản của Trịnh Bối không thể chia cho em. Anh đoán nó nghe ba và anh nói về việc chia tài sản cho em nên đã sinh lòng đố kỵ.

Thấy Khương Lệ Na im lặng, Trịnh Việt Cường hỏi cô có muốn đi gặp Trịnh Tú Trân để xác nhận lời hắn nói không thì nhận được cái lắc đầu từ cô.

Cô biết có những trường hợp người nhà sẽ chi tiền, lấy về bệnh án tâm thần để chạy án cho người thân nhưng cô tin vào nhân cách của Trịnh Việt Cường, hắn sẽ không dung túng em gái đến mức giẫm lên đạo đức như vậy.

Chờ khi Trịnh Việt Cường rời đi, cô mới quay sang Hà Chấn Đông, nhìn anh bằng đôi mắt ngấn nước.

- Lệ Na, em đồng ý quên quá khứ rồi mà, buông bỏ đi. Anh cũng rất hận Tú Trân nhưng giờ cô ấy đã bị như vậy thì cũng coi như là bị trừng phạt rồi. Chúng ta đừng quan tâm nữa nhé.

Khương Lệ Na biết rõ là vì Trịnh Tú Trân có quan hệ huyết thống với cô nên chồng cô mới nén lại nỗi hận mà cho qua như vậy thôi. Nếu anh muốn trả thù thì cho dù Trịnh Tú Trân thoát vòng lao lý vì bị điên, anh vẫn có cách của riêng anh để khiến cô trả nợ máu.

Kiếp này được làm người bên gối anh, cô cảm thấy mãn nguyện vô cùng, không hề hối tiếc. Anh có tất cả nhưng lại dành tất cả cho cô.

Sau thêm hai ngày nữa, bác sĩ cho Hà Chấn Đông xuất viện. Anh giữ lời hứa, đưa cô về nhà ba mẹ mình rồi sau đó cùng nhau tới thăm Liêu Bích Linh và hai đứa bé.

Khương Lệ Na run rẩy đón lấy một đứa từ tay Liêu Bích Linh, xúc động dâng trào. Cô như thấy sự liên kết vô hình với Hà Chấn Kiệt.

- Đáng yêu quá. Làm sao đây? Em muốn đem một đứa về nuôi. – Cô chạm nhẹ ngón tay vào đôi môi chúm chím và nói.

- Em phải tự sinh đi chứ. Ai sinh cho em nuôi vậy? – Liêu Bích Linh lườm yêu cô.

- Mẹ thì không hối thúc gì đâu nhưng hai đứa con cũng lớn tuổi rồi, ráng cày cuốc nhiều nhiều một chút. Nhất là con đó Chấn Đông, cứ tham tiền rồi bỏ bê vợ thì làm sao có em bé nhanh được. -  Hoàng Thi Vịnh quay sang trách móc con trai.

Hà Chấn Đông trả lại đứa bé cho Liêu Bích Linh rồi bế đứa bé trên tay Khương Lệ Na giao cho mẹ mình, sau đó xin phép mang vợ về nhà để cùng nhau cày cuốc, gieo em bé vào bụng cô.

Anh nói không biết ngượng nhưng cô vợ của anh thì xấu hổ đến mức mặt đỏ tai hồng, chẳng dám nhìn ai, chỉ cắm cúi đi theo anh ra ngoài. Phía sau lưng họ vang lên những tràng cưới sảng khoái.

Và kết quả là hai tháng sau, khi anh đang miệt mài phê duyệt hồ sơ, Khương Lệ Na bước vào thư phòng, tặng cho anh que thử thai hai vạch và cấm anh không được chạm vào cô cho đến khi em bé chào đời.

- Vợ ơi, không phải chứ? Làm gì mà kiêng cử đến chín tháng, anh nghiên cứu rồi, em ơi... – Anh vội vàng tắt máy tính, vừa nói vừa chạy theo cô.

Hoàn.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.