Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 32: Dối Gian - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:17

Trái với vẻ mặt tức giận của người bên cạnh, đôi mắt của Liêu Bích Linh chỉ hiển thị nỗi buồn mà thôi.

Cô và Hà Chấn Kiệt thân lắm thì cũng chỉ đến mức nắm tay nhau, anh chưa từng ôm lấy cô để ủi an dù rằng có lúc anh nhận ra cô rất buồn, cần một bờ vai.

- Bích Linh, anh chở em ra đầu đường rồi em bắt ta xi về nhé. – Giọng Hà Chấn Đông run run.

- Vâng. Mà.. anh ổn chứ?

- Ừ, chỉ là hơi mệt, không tiện lái xe.

Chiếc xe chầm chậm lăn bánh, lướt qua đôi nam nữ. Tuy không dám hỏi nhưng dù gì cũng là một cô gái thông minh nên chỉ qua những việc vừa xảy ra, Liêu Binh Linh cũng đoán được phần nào mối quan hệ giữa Hà Chấn Đông cùng trợ lý tạm thời của anh. Ánh mắt họ nhìn nhau đã tố cáo họ rồi.

Hà Chấn Đông và Liêu Bích Linh rời đi không lâu thì Khương Lệ Na cũng chủ động buông Hà Chấn Kiệt ra. Cô không ngờ anh lại đuổi theo mình đến tận đây. Cô đã nhìn thấy anh đứng gần khu vực nhà vệ sinh và cô đoán anh đã nghe hết cuộc nói chuyện giữa cô và anh trai anh rồi.

- Để tôi đưa cô về. – Anh dịu dàng đề nghị.

- Anh không có đi xe.

- Taxi.

Dứt lời, Hà Chấn Kiệt quay lưng lại và cúi xuống. Khương Lệ Na hiểu ý, bá lấy cổ anh để anh cõng. Lúc này, cô đã cảm nhận được nỗi đau trên da thịt mình. Thật lòng mà nói, cô không mong xuất hiện trước mặt ba mình với bộ dạng này đâu.

[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng đọc ở các trang web ăn cắp truyện em để em có động lực ra chương nhanh ạ.]

Khi biết Hà Chấn Đông đề nghị quay lại với cô, ông đã rất vui mừng và hôm nay, trước khi cô rời khỏi nhà, ông hớn hở chào tạm biệt và chúc cô may mắn. Nếu như biết cô vừa bị người đó đá đi, ông sẽ buồn và tuyệt vọng lắm.

Taxi chạy đến phòng khám thì dừng lại theo lời của Hà Chấn Kiệt. Anh đưa cô vào trong để nhân viên y tế khử trùng và băng bó vết thương cho cô. Trong lúc chờ đợi, anh nhắn tin cho mẹ, báo rằng mình bận đưa cô về, sẽ quay về nhà muộn.

- Phó tổng giám đốc..

- Gọi là Chấn Kiệt.

Khương Lệ Na gật đầu rồi cho anh biết cô sẽ không về nhà vì không muốn ba mình lo lắng. Cô sẽ lấy cớ bận đi công tác một tuần và thuê khách sạn ở tạm.

- Quá đột xuất thì ba cô có tin không? Ông sẽ hỏi sao cô không về lấy quần áo. – Anh nhìn cô, tỏ vẻ ái ngại.

- Không sao, tôi nói đến nơi rồi mua là được.

Vốn dĩ Khương Lệ Na chỉ định thuê một phòng trong một nhà nghỉ xoàng xĩnh để tá túc chờ vết thương lành nhưng Hà Chấn Kiệt lại đưa cô đến khách sạn của nhà anh, đủ lớn, dư xa hoa.

Cô nhìn căn phòng mà méo hết mặt. Cái gã này không biết nhà cô sắp tuyên bố phá sản sao? Cô không có tiền trả tiền phòng đâu.

- Đây là căn phòng dành riêng cho tôi. Tôi hay tiếp khách ở đây nên cũng có thể coi đây là chốn đi về thứ hai. Cô cứ ở bao lâu tùy thích.

Vừa nói, anh vừa mở tủ quần áo, vươn tay lùa mấy bộ vest, áo sơ mi sang một góc để trống chỗ cho cô treo đồ. Bộ váy trên người cô quá bẩn, chân cô đang đau và ban nãy, cô chưa ăn được nhiều nên anh vẫn còn việc phải làm, chưa bỏ cô lại mà về được.

Sau khi đóng cánh cửa tủ và dặn cô ở yên trong phòng, anh vội đi thang máy xuống quầy lễ tân, yêu cầu một nhân viên nữ có dáng người bằng cô đi cùng mình sang shop quần áo đối diện để mua vài chiếc váy.

Chỉ nhìn qua phong cách ăn mặc của cô, anh biết cô thích những trang phục đơn giản, thanh lịch, không màu mè, không hở hang.

Chọn tới chọn lui một hồi, anh chàng mua hẳn bảy bộ váy công sở và bảy bộ quần áo ngủ, đương nhiên có cả nội y. Là một người có dính dáng tới ngành công nghiệp thời trang, đặc biệt là thời trang nữ nên anh không ngại khi thấy những món đồ này.

- Đưa lên cho cô gái đang ở phòng tôi nhé. Bảo nhà bếp làm vài món ngon mang đến cho cô ấy, bảo rằng phó tổng mời.

- Vâng. – Cô nhân viên cúi đầu, nhận lấy các túi đồ từ tay anh và chạy nhanh về khách sạn.

Đưa mắt nhìn lên bầu trời đen kịt, Hà Chấn Kiệt khẽ thở dài. Nếu anh biết trước mối quan hệ không mấy tốt đẹp của họ trong quá khứ thì anh tuyệt đối không bao giờ mang Khương Lệ Na đến tiến cử cùng anh trai đâu, anh sẽ giữ cô bên cạnh, pha trà, rót nước gì cũng được.

Nghe tiếng chuông điện thoại ngân nga, anh vội cho tay vào túi, lôi con dế yêu ra. Thế nhưng khi thấy người gọi là Hà Chấn Đông thì anh lại thả nó vô túi lại, sau đó tiến ra lề đường, đưa tay vẫy chiếc taxi.

Có trời mới biết lúc anh đề nghị đưa Khương Lệ Na về, anh còn tưởng mình lái xe đuổi theo cô, như một thằng đần mắc chứng mất trí nhớ. Hóa ra là anh chạy bộ.

Lúc Hà Chấn Kiệt bước lên chiếc taxi thì Khương Lệ Na cũng nhận được những túi quần áo mà anh mua cho mình. Cô bật cười nhưng nước mặt lại tuôn rơi. Cô bị Hà Chấn Đông làm tổn thương nhưng em trai anh lại là người ủi an, xoa dịu nỗi đau đó. Thật khôi hài.

- Chấn Kiệt, cảm ơn anh.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.