Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 46: Khoảng Cách - 2

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:18

Khoảnh khắc bước vào phòng tắm, Khương Lệ Na bàng hoàng khi nhận ra chiếc đồng hồ để trên kệ gương là của Hà Chấn Đông. Anh có tới đây sao? Lẽ nào hai anh em họ dùng chung một phòng này?

Cô vội vã tắm thật nhanh rồi chạy ra ngoài, không quên cầm theo chiếc đồng hồ. Cô không biết là anh có phát hiện ra những bộ váy của cô không, cô đã mặc chúng đến công ty hai ngày nay và đều để lại cho nhân viên giặt.

- Là đồng hồ của anh Chấn Đông. – Cô lên tiếng ngay khi thấy Hà Chấn Kiệt.

- À, chắc anh ấy để quên, ban nãy anh ấy tới đây thay áo vì bị bẩn.

Dường như có tiếng sấm vang lên bên tai cô, anh lấy áo có nghĩa là anh đã mở tủ quần áo và có nghĩa là anh đã thấy mấy chiếc váy đó rồi.

Cô biết giải thích thế nào đây, anh sẽ cho rằng cô không giữ lời, mồi chài cả em trai anh. Tuy không thể đi cùng nhau trên đường tình nhưng cô không muốn mình trở nên quá xấu xa trong lòng anh.

- Anh tắm đi rồi đưa em vào viện lại.

Nói xong, cô quay trở vào, đến ngồi trên giường, thất thần nhìn vào chiếc tủ gỗ.

Chỉ nhìn vào ánh mắt cô thì Hà Chấn Kiệt cũng hiểu cô đang lo lắng vì điều gì. Thế nhưng, anh cảm thấy không tệ lắm, nếu anh trai anh biết cô là em dâu tương lai thì hẳn sẽ vì tình nghĩa với anh mà không gây khó dễ gì cho cô đâu.

Suốt một đêm dài, Hà Chấn Kiệt ở lại trong bệnh viện cùng Khương Lệ Na. Vì anh đề nghị đưa Khương Đức Sương sang phòng VIP nên cả anh và cô đều có chỗ ngủ, ngủ trên ghế sô pha.

Bản thân Khương Đức Sương cũng cảm thấy giữa con gái ông và cậu út của Hoa Vinh có điều gì đó không ổn nhưng không biết là không ổn chỗ nào. Ông cũng không tiện hỏi.

- Ba nằm lại đây thêm ngày nữa để bác sĩ theo dõi nhé. Chiều con sẽ đưa ba về nhà. – Khương Lệ Na lên tiếng sau khi đút muỗng cháo cuối cùng vào miệng ông.

- Ừ, coi tranh thủ đi làm đi, ở đây có y tá ra vô thường xuyên mà, ba cần gì thì nhờ họ. – Ông xua tay ra hiệu cho con gái mau đi.

Hà Chấn Kiệt lễ phép cúi chào Khương Đức Sương trước khi rời phòng. Đêm qua dù không có chăn ấm nệm êm nhưng anh ngủ ngon lắm, cảm giác ngọt ngào len lỏi trong từng tế bào.

Anh sẽ từ từ, từng bước một tiến vào cuộc sống của cô, rồi sẽ đến lúc cô nhận ra anh thân thuộc đến mức cô không muốn vắng bóng anh.

Xe vừa dừng trong bãi đỗ, Khương Lệ Na liền gấp gáp nhảy xuống và chạy như bay vào trong, cô không muốn Hà Chấn Đông lần nữa bắt gặp mình sóng bước cùng Hà Chấn Kiệt.

Nhìn cô tránh mình như tránh tà, Hà Chấn Kiệt không giận mà cảm thấy cô rất đáng yêu. Anh chính là mẫu bạn trai cưng chiều người mình yêu đến tận nóc, dẫu cô ấy có gây ra chuyện gì thì anh vẫn sẽ đứng về phía cô ấy. Tất nhiên, anh tin Khương Lệ Na không bao giờ làm chuyện hại người.

Suốt buổi sáng, Khương Lệ Na nhận thấy tâm tình Hà Chấn Đông không tốt, nói đúng hơn là bất ổn. Anh không nhìn cô, thậm chí trong lúc sai cô làm cái này cái kia thì anh vẫn không nhìn cô. Anh liên tục ký sai hồ sơ, hại cô phải chạy lòng vòng xuống các phòng ban để yêu cầu họ in ấn lại.

Bữa trưa đến, cô đặt thức ăn cho anh rồi bày biện lên bàn nhưng lại không dám mở miệng mời anh dùng. Đến lúc mới há miệng ra thì anh tự động đứng lên nhưng choáng váng và suýt ngã, phải bám vào cạnh bàn.

- Anh Chấn Đông, anh không sao chứ? – Khương Lệ Na vội lao tới, xoắn xuýt hỏi.

- Không cần cô quan tâm. – Anh hất tay cô ra, cố nhắm mắt rồi lại mở mắt để có thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh.

- Thực ra, chuyện ở khách sạn không như anh nghĩ đâu.

- Tôi cần cô giải thích sao?

- Em sợ anh hiểu lầm.

- Tôi đã hiểu như vậy rồi. Đi lấy cho tôi ly nước lạnh.

Anh vừa quát xong thì cô cũng chạy bay chạy biến. Còn anh phải lần tìm cái ghế mà ngồi xuống lại.

Đêm qua, anh không ngủ được và phải tìm tới men rượu để vỗ về tấm thân tàn này. Đêm qua, em trai anh không về nhà, bảo với mẹ anh rằng nó sẽ ở khách sạn. Hà Chấn Kiệt đã khiến anh cảm thấy ghê sợ hai chữ khách sạn.

Lúc Khương Lệ Na quay lại thì chứng kiến cảnh Hà Chấn Đông đang đứng cạnh Liêu Bích Linh, tay nhẹ vỗ về trên vai cô ấy và hình như là cô ấy đang khóc, bờ vai gầy khẽ run lên.

Vì không muốn chen vào không gian riêng tư của họ nên cô lặng lẽ rời đi, đến bệnh viện để đưa bữa trưa cho ba mình.

- Nếu em cứ mềm lòng thỉ chỉ chuốc khổ vào thân và hủy hoại mẹ em mà thôi. Nếu không chịu nổi khi nghe bà ấy than vãn khóc lóc thì tạm thời đừng tới thăm nữa. – Hà Chấn Đông mệt mỏi khuyên nhủ cô bạn gái hờ.

Liêu Bích Linh gật đầu nhưng vẫn cứ khóc. Hôm qua, cô đi thăm mẹ mình và thấy bà ấy thật đáng thương. Bà liên tục cầu xin cô bảo lãnh bà về và hứa sẽ ngoan ngoãn ngồi im trong nhà, không đi lung tung, vay nợ, đánh bạc hay hút chích, rượu chè gì nữa.

Cô biết Hà Chấn Đông đã chi một số tiền không nhỏ để đưa bà vào đó, giúp bà cải tạo lại cái cơ thể gần như kiệt quệ nhưng phận làm con, dẫu có thế nào thì cô vẫn rất xót xa khi nhìn thấy bà bị nhốt, tách biệt với thế giới bên ngoài.

- Bích Linh, nếu em không nghe lời anh thì sau này em xảy ra chuyện, anh đều nhắm mắt làm ngơ. – Anh chốt hạ câu cuối rồi đi đến sô pha, gắp miếng thịt cho vào miệng nhai.

- Vâng, tất cả nghe anh.

Nói xong, cô lau nước mắt rồi nhanh chóng rời khỏi phòng, đi lên sân thượng để mà khóc tiếp. Mỗi chiều tan ca, về nhà không thấy mẹ, trái tim cô quặn thắt vì đau.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.