Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 47: Cự Ly Hai Trái Tim - 1

Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:18

Lúc Khương Lệ Na bước vào phòng bệnh thì đã thấy Hà Chấn Kiệt đang lau mặt giúp ba cô, trên bàn là hộp cháo đã hết.

Động tác của anh nhẹ nhàng, còn ân cần hỏi chừng xem ba cô có cảm thấy đau khi anh chạm vào hay không. Khoảnh khắc này, trái tim cô bỗng có chút rung rinh với người đàn ông trước mặt.

- Sao anh không tranh thủ nghỉ ngơi mà lại đến đây? – Cô bước tới, đặt hộp cháo lên bàn và hỏi.

- À, anh sợ bác đói sớm nên vào cho bác ăn trước. Em cũng đâu thể rời công ty sớm hơn được. – Anh cười hiền, lùi lại, nhường chỗ cho cô.

Thật ra, anh đến đây khi không có mặt cô một phần cũng vì để nói cho ba cô biết tình cảm mà anh dành cho con gái ông và cầu xin sự trợ giúp từ ông bởi cô cứ liên tục tránh né anh, không cho anh cơ hội.

- Ba thấy đỡ đau chưa? – Cô ngồi xuống mép giường, đưa tay chạm nhẹ vào mặt ba mình, hỏi khẽ.

- Ừ, đỡ nhiều rồi con, về nhà nằm sẽ thoái mái hơn, còn đi ra đi vô được.

Sau khi trò chuyện cùng con gái thêm vài câu, Khương Đức Sương giục cô và Hà Chấn Kiệt đi ăn trưa bởi ban nãy khi anh đến, ông hỏi thì anh bảo rằng anh sẽ ăn sau.

Thế là, cả hai liền rời phòng, xuống căn tin của bệnh viện, gọi hai dĩa cơm sườn nướng và lặng lẽ ăn.

Hà Chấn Kiệt cảm thấy hơi buồn cười. Hôm qua, anh đặt bàn ăn ở nhà hàng sang trọng để mời cô thì cô bận, hôm nay, cuối cùng anh cũng được dùng bữa trưa với cô nhưng lại là ăn ở trong căn tin bệnh viện.

- Anh cười gì vậy? – Cô ngừng ăn, tò mò hỏi vì thấy người đàn ông đối diện mình cứ cười tủm tỉm trong khi ăn.

- À, không có gì. Anh cảm thấy vui vui. Đây là lần đầu anh ăn cơm trong căn tin bệnh viện.

- Trước đây anh không nhập viện bao giờ sao?

- Không, anh chỉ bị mấy bệnh cảm sốt thông thường, toàn là bác sĩ đến nhà. Mà cho dù anh có phải nằm viện thì mẹ cũng sẽ bảo nhà bếp nấu thức ăn mang vào.

Khương Lệ Na gật đầu nhè nhẹ, mỉm cười. Phải rồi, người này là ai chứ? Cuộc sống của anh không giống những người lao động bình thường, sẽ có điều gì đó khác.

Tuy trước đây, gia đình cô cũng thuộc hàng khá giả nhưng vì thiếu vắng bóng người mẹ nên mỗi khi cô nằm viện, cô vẫn ăn cơm ở căn tin.

Ba cô là đàn ông, không mấy để tâm tới những chuyện ăn uống và ông bận rộn suốt với công việc. D giúp việc cho gia đình cô cũng gần năm mươi tuổi, xương khớp cũng có vấn đề, cô không đành lòng bắt bà chạy tới chạy lui phục vụ mình, cứ bảo bà xuống căn tin mua cơm ăn cho tiện thôi.

Khi cả hai quay lại công ty thì cũng là đầu giờ làm việc của buổi chiều. Khương Lệ Na lại chạy thật nhanh ngay khi xuống xe khiến Hà Chấn Kiệt lần nữa mỉm cười trong sự bất lực. Cô xem anh là cọp sao? Anh đâu có đáng sợ thế chứ?

Sau khi gõ hai cái lên cánh cửa, cô bước vào và đi đến bàn làm việc của mình, tay chân vẫn còn run. Cô không nhìn tới Hà Chấn Đông nên không biết anh đang nhìn chòng chọc vào mình.

- Tôi nhờ cô đi lấy cho tôi ly nước lạnh mà cô chạy ra tới miền Bắc đấy à?

Câu hỏi của anh khiến cô giật mình. Tại lúc đó trong phòng đang có Liêu Bích Linh nên cô không tiện vào, sau đó thì cô chạy đến bệnh viện luôn vì sợ ba mình đói.

Cơ mà sao anh nhỏ nhen đến mức bắt bẻ cô vì ly nước vậy chứ? Anh đã hứa với em trai anh là không trả thù cô rồi mà.

- Tại lúc đó em thấy chị Bích Linh trong phòng nên tránh mặt để không làm loãng không khí.

Cô chẳng biết mình vừa nói cái gì nữa. Cụm từ loãng không khí hình như cấn cấn nhưng hiện tại cô không biết dùng từ gì cho phù hợp nữa. Đứng trước mặt anh thì vốn từ của cô bay đi phân nửa, còn lại bấy nhiêu đó thôi.

- Loãng không khí?

- Vâng.

Mặt Hà Chấn Đông sa sầm khi thấy Khương Lệ Na trả lời với vẻ mặt tỉnh bơ. Anh thở hắt ra một cái rồi lại buông những lời khiến cho trái tim cô tê tái.

- Việc gì phải tránh mặt, tôi và bạn gái cũng đâu có ân ái với nhau trong phòng làm việc đâu. Không phải cô nghĩ tôi không có tiền thuê khách sạn chứ?

Dứt lời, anh đứng lên, chỉnh lại cà vạt rồi sải bước ra khỏi phòng. Khương Lệ Na thở dài một cái rồi cũng vội vơ lấy tài liệu, chạy theo anh đến phòng họp.

Cuộc họp kéo dài suốt bốn tiếng đồng hồ mới kết thúc. Khi mọi người đứng lên thì đã hơn năm giờ chiều. Khương Lệ Na gom gọn các tài liệu rồi mang về phòng.

Cô đang nghĩ sẽ nấu món gì cho ba mình ăn và đang nghĩ làm cách nào để xoay được số tiền trả cho bọn xã hội đen, chúng chỉ gia hạn cho ba cô thêm ba ngày nữa mà thôi. Cô không có bản lĩnh cướp nhà băng hay tiệm vàng. Mấy hôm nay, cô cũng có mua vé số nhưng toàn trật lất.

May mắn cho cô là chiều nay, Hà Chấn Kiệt phải đi gặp khách hàng nên sau khi đưa cô và ba cô về nhà, anh liền phóng xe đi.

- Con và cậu út nhà đó là mối quan hệ gì vậy? – Khương Đức Sương nhìn theo chiếc xe đang khuất dần và hỏi.

- Cấp trên, cấp dưới, bạn bè. – Cô đáp.

Thấy con gái cố tình tránh né nên ông cũng không tiện nói cho cô biết chuyện Hà Chấn Kiệt nhờ ông vun đắp tình cảm này giúp anh. Con người chứ cũng không phải là con vật, buông bên này ra thì có thể bắt bên kia ngay được, huống hồ Hà Chấn Kiệt là em trai ruột của Hà Chấn Đông, mối quan hệ tréo ngoe này mới nghe qua thôi là thấy khó sống rồi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.