Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 52: Giọt Nước Tràn Ly - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:18
Qua hết mười phút, Liêu Bích Linh xuất hiện. Cũng may hôm nay cô nán lại công ty xử lý mớ hồ sơ nên mới chạy đến nhanh như thế. Xe cô đã suýt va quẹt với xe của một phụ nữ, phải xuống nước xin lỗi để có thể chạy nhanh tới đây.
- Có chuyện gì vậy? Anh ấy bị sao vậy? – Liêu Bích Linh hoảng loạn khi thấy bộ dạng của anh bạn trai trên danh nghĩa.
- Nhanh, đưa anh.. đi, nhanh lên.. - Anh bấu víu vào tay cô, thều thào.
Liêu Bích Linh vội dìu anh đứng lên và rời khỏi phòng trong khi Khương Lệ Na vẫn đứng bất động. Mãi một lúc lâu sau, cô mới lững thững đi đến quầy thu ngân.
Ban nãy, cô thậm chí còn nảy ra cái suy nghĩ biến mình thành nơi cho anh giải tỏa sự khó chịu ấy. Cô đã cảm động và hy vọng khi thấy anh bảo vệ mình nhưng giờ cô đã hiểu, hóa ra đó chỉ là vì lời hứa với Hà Chấn Kiệt mà thôi.
- Tôi gởi tiền ly nước chanh.
Cô đặt tờ tiền lên bàn rồi rời đi, bước chân chông chênh, suýt ngã mấy lần.
Chiếc taxi đưa cô rời khỏi nhà hàng Sunset trong ánh chiều tím thẫm. Cô đưa đôi mắt vô hồn nhìn ra hai bên đường. Những ánh điện đường đã được thắp sáng, lung linh nhưng không mang lại cảm giác ấm áp cho cô.
Nhác thấy chiếc xe của Hà Chấn Đông, cô liền bảo tài xế hãy bám theo thay vì rẽ trái để về nhà mình. Cô muốn xem họ đi đâu.
Cô đoán Liêu Bích Linh sẽ đưa anh đến bệnh viện và nhờ bác sĩ giúp đỡ. Thế nhưng, hy vọng cuối cùng đã tan vào bọt biển khi cô chứng kiến chiếc xe sang ấy rẽ vào khách sạn Gold.
Nước mắt cô lần nữa tuôn rơi, chảy dài trên gương mặt tuyệt vọng. Cô mong đợi gì nữa từ anh. Cô và anh đã hoàn toàn kết thúc rồi, không thể quay về như xưa được nữa.
Cô không thể tự huyễn hoặc mình rằng anh đang diễn kịch để chọc tức cô. Anh đang trúng thuốc và giờ anh và cô ấy vào đó, chuyện gì sẽ xảy ra thì cô cũng biết rõ rồi.
- Về hẻm chín hai hai đường sáu chín ạ. – Cô cúi đầu, giấu gương mặt đẫm lệ và nói với tài xế.
Lúc này, trong căn phòng sang trọng, Liêu Bích Linh đang gấp gáp xả nước vào bồn tắm và nhúng khăn ướt lau mặt cho Hà Chấn Đông.
Tên bác sĩ mà cô vừa gọi bảo cô tạm thời hãy làm như vậy để giúp anh bớt khó chịu rồi hắn sẽ đến ngay. Hôm nay, ma xui quỷ khiến thế nào mà một người bạn của Trịnh Hàn, cũng là một thiếu gia tầm cỡ cũng bị người ta bỏ thuốc.
Cũng may trợ lý của cậu ta phát hiện ra âm mưu của cô gái xấu xa đó và thành công nhốt cô ta bên ngoài, cùng sếp cố thủ trong phòng rồi gọi Trịnh Hàn đến cứu.
Cũng giống như Hà Chấn Đông, tay thiếu gia đó không muốn vác cái bộ dạng không ra gì đến bệnh viện vì sợ nhỡ đâu bị tay săn ảnh nào đó phát hiện, chụp cho vài tấm lên báo lại đẹp mặt đẹp mày. Rồi các thông tin sẽ được cư dân mạng tự thêu tự dệt, không khéo lại ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của công ty, hại mấy bậc phụ huynh tăng huyết áp.
- Anh Chấn Đông, đứng dậy, em đưa anh vào ngâm nước lạnh. – Liêu Bích Linh chật vật kéo Hà Chấn Đông lên khi anh đang quằn quại, bấu víu vào mép giường.
Khuôn mặt của người con gái trước mặt cứ nhòa rồi lại rõ, anh nheo mắt mấy lần và mừng rỡ khi nhận ra đó là cô gái anh yêu, Khương Lệ Na.
- Lệ Na, em.. đến đây nào.
Dứt lời, anh kéo Liêu Bích Linh ngã xuống tấm đệm êm ái và lật người, hoán đổi vị trí của cả hai. Liêu Bích Linh hốt hoảng, vội chống tay mình lên n.g.ự.c anh, cố tránh né nụ hôn từ người đàn ông đang mất kiểm soát.
- Không, sếp.. anh Chấn Đông, bình tĩnh lại, em là Bích Linh..
Tấm ga trắng trở nên nhàu nhĩ theo hành động của cả hai. Liêu Bích Linh vừa khóc vừa cố thoát ra khỏi vòng tay rắn rỏi của anh.
Nếu người đang muốn cô là Hà Chấn Kiệt, có lẽ cô sẽ buông xuôi nhưng đây là anh trai anh, cô không có tình cảm nào hơn với vị sếp tổng ngoài sự ngưỡng mộ của cấp dưới dành cho vị lãnh đạo giỏi giang, thông minh.
- Á đau.. - Cô kêu lên khi bị anh cắn một cái vào cổ.
Với tất cả sức lực còn lại, cô tóm lấy cổ anh, kéo xuống và cắn ngược một cái thật mạnh. Hà Chấn Đông bị đau, liền ngẩng đầu lên, chau mày, nhăn mặt. Nhân cơ hội này, cô lập tức đẩy anh ra, nhảy khỏi giường. Cô thầm mắng cái gã bác sĩ kia, không biết hắn đi lên núi hay xuống đồng bằng mà mãi chẳng thấy xuất hiện.
- Lệ Na.. lại đây với anh, Khương.. Lệ Na. Anh hứa sẽ yêu thương và chiều chuộng em, em.. em muốn gì anh cũng cho em.
Hà Chấn Đông vừa lên tiếng dụ dỗ vừa lao đến chỗ Liêu Bích Linh. Cô lần nữa bị anh tóm lấy. Cô biết bản thân đã có cơ hội chạy ra khỏi phòng nhưng cô không thể vì sợ nếu nhốt anh bên trong, lỡ anh ngã đập đầu vào đâu hay bị gì nguy hiểm đến tính mạng thì cô sẽ ân hận suốt đời.
Chợt nhớ đến bồn nước, cô liền cố sức đẩy anh ra rồi lao vào phòng tắm. Lẽ đương nhiên, Hà Chấn Đông cũng gấp gáp đuổi theo.
Khi nhìn thấy cô đứng cạnh bồn tắm, anh liền cởi bỏ cà vạt và tháo cúc áo, đôi mắt nhuốm đầy dục vọng không ngừng nhìn vào cô gái đang run rẩy trước mặt.
Liêu Bích Linh thầm mắng anh trong lòng, biết vậy cô kéo cả Khương Lệ Na đến đây rồi giao anh cho cô ấy cho rồi. Anh còn yêu cô ấy đến mức nhìn gà hóa cuốc vậy mà còn ráng tỏ ra lạnh lùng với người ta.
- Anh đến đây, bé cưng..
Ngay khi Hà Chấn Đông vừa lao tới, Liêu Bích Linh liền nhảy vào bồn tắm, dụ anh nhảy vào theo và rồi nhân lúc anh đang cởi bỏ thắt lưng, cô liền nhảy ra ngoài, dùng sức ấn anh nằm xuống cho nước phủ hết cơ thể anh.
Khổ thân cho cô, sức của cô so với anh là một trời một vực nên chẳng mấy chốc, cô đã bị anh lôi ngược trở lại vào trong bồn.