Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 64: Thuyết Phục Thành Công - 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 08:19
- Chấn Kiệt, nếu con bé đó dám bỏ rơi con thì mẹ sẽ không tha cho nó đâu. – Bà đưa tay vuốt nhẹ mái đầu con trai, dịu giọng nói.
- Sẽ không có chuyện đó đâu mẹ. Con cảm ơn mẹ, con và Lệ Na sẽ sống thật hạnh phúc và hiếu thảo với ba mẹ.
Cả hai mẹ con nhìn nhau, mỉm cười. Hoàng Thi Vịnh phải công nhận con trai bà có tài thuyết phục người khác. Từ khi bước chân vào Hoa Vinh, dường như chưa có cuộc đàm phán nào có Hà Chấn Kiệt tham gia mà lại thất bại.
Và hôm nay, ngay trong căn nhà này, anh cũng đã xoay chuyển được tình hình ngỡ căng như cọng dây đàn sắp đứt. Dù vậy, anh biết rằng mẹ mình đồng ý phần nhiều bởi bà quá thương anh, không muốn thấy anh đau khổ và buồn như anh trai.
Anh không trách Hà Chấn Đông vì nói ra chuyện trong quá khứ với mẹ. Anh có thể hiểu nỗi hận đã hóa thành vết sẹo khó mờ phai ấy nhưng anh tin trong tương lai, với mối quan hệ anh chồng, em dâu, vết sẹo ấy sẽ dần được xóa bỏ.
Hơn nữa, anh tin tình yêu ngày càng đậm sâu với Liêu Bích Linh cũng sẽ giúp anh trai mình không nhìn lại quá khứ nữa.
Lúc Hà Chấn Kiệt ra khỏi phòng thì bắt gặp bóng lưng của Hà Chấn Quốc. Anh tiến lại, gọi khẽ.
Trước giờ vẫn vậy, việc nuôi dạy, giáo dục, răn đe con cái, ba anh đều để mẹ anh quán xuyến nhưng anh biết ông vẫn âm thầm dõi theo từ phía sau, và chỉ khi vấn đề đó lớn, thì ông mới trực tiếp nói chuyện với anh và anh trai.
- Thế nào rồi? – Hà Chấn Quốc quay lại, hỏi nhỏ.
- Mẹ đã chấp nhận cô con dâu này. Ba à, ba thương con thì thương cả cô ấy nhé. – Anh mỉm cười, không giấu nổi niềm hạnh phúc.
- Ừ. Ba tin con trai ba không chọn nhầm người. Tuổi trẻ ai cũng từng đưa ra những quyết định nông nỗi, ba cũng không ghét con bé vì điều này. Thôi, đi làm đi.
Hà Chấn Kiệt vâng dạ, phóng nhanh về phòng, thay đồ rồi lái xe đến công ty. Trong đầu anh đang hiện lên khung cảnh Khương Lệ Na mặc váy trắng đứng giữa một rừng hoa cũng màu trắng nốt. Anh nhất định sẽ khiến cô trở thành nàng dâu đẹp nhất và hạnh phúc nhất.
Lúc đến văn phòng thì cũng vừa đến giờ họp, thế là Hà Chấn Kiệt cùng Liêu Bích Linh nhanh chóng di chuyển sang phòng họp. Anh thấy cô bạn gái cùng Hà Chấn Đông đã có mặt sẵn rồi.
Nhìn hai người họ ngồi cạnh nhau và đang trao đổi vài câu, anh chắc chắn không ai nghĩ rằng anh trai anh lại ghét cô nhiều đến vậy. Khả năng phân biệt giữa công việc và tình cảm của Hà Chấn Đông khiến anh bái phục, không hổ là người thừa kế sáng giá của Hoa Vinh.
Bản thân Hà Chấn Kiệt biết rõ ba anh tin tưởng và kỳ vọng ở anh trai nhiều hơn mình. Tuy mọi người đều nói một nửa tập đoàn Hoa Vinh là của anh nhưng hiện tại, số cổ phần mà Hà Chấn Đông nắm giữ gấp đôi anh và quyền hành cũng cao và nhiều hơn anh.
- Chào phó tổng giám đốc.
Tiếng các vị lãnh đạo vang lên khiến Hà Chấn Đông và Khương Lệ Na đồng thời ngẩng đầu nhìn lên. Tiếp đó, họ tiến vào và cúi chào tổng giám đốc.
Ngoại trừ những cuộc họp cổ đông thì Hà Chấn Quốc mới xuất hiện, còn lại các cuộc họp quan trọng khác thì đều để cho Hà Chấn Đông chủ trì, điều này cũng phần nào thể hiện rõ anh là người nắm quyền cao nhất của Hoa Vinh trong tương lai.
Khương Lệ Na cúi đầu thay cho lời chào mọi người, và khi nhìn đến Hà Chấn Kiệt, cô mỉm cười thật khẽ, chỉ đủ cho anh thấy mà thôi.
Tuy nhiên, đó là cô nghĩ vậy chứ người đàn ông đứng bên cạnh cô cũng nhìn thấy biểu cảm liếc mắt đưa tình của đôi tình nhân.
Không khí căng thẳng bao trùm căn phòng suốt hai tiếng đồng hồ mới kết thúc. Trong khi các trợ lý nán lại thu dọn hồ sơ cùng máy tính thì các lãnh đạo đều tản ra hết.
Ngay khi về phòng, Hà Chấn Đông vứt tập tài liệu lên bàn rồi ngồi xuống ghế, đưa tay bóp trán. Dạo gần đây anh hay mất ngủ nên rất đau đầu. Anh đoán mẹ anh chưa nói chuyện cùng em trai anh đâu vì trông cái mặt nó vẫn hớn hở lắm.
Lúc Khương Lệ Na trở lại phòng tổng giám đốc thì Liêu Bích Linh cũng về tới phòng phó tổng. Khoảnh khắc bước đến gần bàn làm việc của Hà Chấn Kiệt, cô thấy màn hình mấy tính của anh đang hiển thị các hình ảnh trang trí lễ đính hôn.
- Bích Linh à, có việc phiền em rồi. Cuối tuần sau anh sẽ tổ chức lễ đính hôn. Em hãy giúp anh chuẩn bị nhé.
Đôi tay Liêu Bích Linh khựng lại trên trang giấy và phải mất vài giây sau, cô mới tiếp tục lật giở đến trang cần có chữ ký của Hà Chấn Kiệt.
Cô không ngờ anh lại đính hôn nhanh như vậy. Cô thật sự không còn cơ hội nữa sao? Cô cảm thấy bản thân thật tội lỗi khi cứ mong anh và Khương Lệ Na sẽ vì một vấn đề nào đó mà chia tay.
- Vâng, anh có dặn dò gì thêm không, ví dụ như cô dâu tương lai thích hoa gì, tông màu chủ đạo là gì?
- À, anh quên mất, anh sẽ hỏi Lệ Na và báo lại em sau.
- Vâng. Chúc mừng anh nhé, cuối cùng anh cũng tìm thấy một nửa của mình.
- Cảm ơn em, anh cũng mong em và anh trai anh đẩy nhanh tiến độ.
Cô cố mỉm cười, gật đầu nhưng nước mắt đang chảy ngược vào trong khiến lòng cô đắng chát. Cô thậm chí chưa từng có cơ hội thổ lộ tình cảm của mình với anh thì bây giờ, cô lại phải chúc phúc cho anh cùng người con gái khác.
Cô tự hỏi nếu cô nói với anh rằng cô tha thiết yêu anh trước khi Khương Lệ Na xuất hiện trong cuộc đời anh thì kết quả có khác đi không? Anh có chấp nhận tình yêu của cô không.
Nhưng cuộc đời vốn không có nếu như. Sự thật là hiện tại. Cô và anh trai anh chỉ là diễn một màn kịch. Cô biết một khi anh và Khương Lệ Na kết hôn, vở kịch này cô cũng không cần diễn nữa.
Hà Chấn Đông là cáo già trên thương trường nhưng xem ra trong tình yêu, anh không khác gì một đứa trẻ con, càng làm càng sai.